Những Năm Tháng Tươi Đẹp Ở Thập Niên - Chương 310: Giống nhau
Cập nhật lúc: 2025-12-17 11:10:03
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Từ Nguyệt bên cửa sổ xe, liên hồi: "Anh Niên, lên nhà, chân khó chịu ạ?"
Ngọc Khê bước khỏi cửa tòa nhà, Từ Nguyệt vội gọi: "Chị Lữ."
Ngọc Khê ác cảm với em nhà họ Từ, lạnh lùng : "Đừng gọi chị ngọt xớt thế, chúng em gái nuôi . Cô chẳng báo ân , cách ."
Từ Nguyệt chớp mắt: "Cách gì ạ?"
Ngọc Khê nhếch mép : "Sau tránh xa nhà 10 mét, đó chính là báo đáp. Nhớ kỹ, cô báo ân thì theo ý , nếu , sẽ cho rằng cô mục đích riêng đấy."
Nụ mặt Từ Nguyệt cứng , cô lùi vài bước: "Thế ạ?"
Ngọc Khê hài lòng: "Tiếp tục duy trì nhé, vượt qua ranh giới là sẽ nghĩ nhiều đấy."
Trên xe, Niên Quân Mân giơ ngón tay cái với Ngọc Khê. Ngọc Khê lên xe trừng mắt : "Anh giỏi nhỉ, mỗi lúc đợi em lầu mà cũng đợi đến bắt chuyện."
Niên Quân Mân hít hít mũi: "Ừm, mùi giấm nồng thật đấy."
Ngọc Khê nổ máy xe: "Anh còn đùa , rốt cuộc là ?"
"Anh chỉ mở cửa sổ hít thở khí chút thôi, cô liền chui , giật cả . Anh lập tức đóng cửa sổ , kịp gì thì em xuống ."
Ngọc Khê u sầu : "Em hối hận vì mua nhà ở đây , nếu thật sự còn chỗ nào khác, em tuyệt đối sẽ chọn chỗ ."
"Là phúc họa, là họa tránh khỏi. Bọn họ thật sự nhắm em thì em trốn cũng sẽ gặp thôi, chi bằng cứ gì tiện cho ."
Ngọc Khê : "Nói cũng . À đúng , nhắc đến chủ xe BMW, mặt mũi cũng nét giống đấy!"
Niên Quân Mân sững sờ: "Thật á?"
Ngọc Khê gật đầu: "Cũng hẳn là giống, em cũng tả , thôi kệ, nghĩ nữa, giống cũng nhiều mà."
Niên Quân Mân cũng để tâm, : "Hắn trai bằng ."
Ngọc Khê giật giật khóe miệng: "Được , , trai nhất."
Hai đến đại viện thì trời tối hẳn. Ông nội Vương vui vẻ mặt: "Đang đợi hai đứa về ăn cơm đây!"
Ngọc Khê : "Chúng cháu đến muộn ."
Ông nội Niên lắc đầu: "Không muộn, hôm nay chúng nấu sớm, rửa tay ăn cơm thôi."
Bữa tối những món Ngọc Khê và Niên Quân Mân thích. Ăn xong, ông nội Vương lấy sổ tiết kiệm đưa cho Ngọc Khê: "Tiền bán trang sức đấy, 110 vạn."
Ngọc Khê nhận lấy: "Cảm ơn ông nội."
"Giúp cháu là ông vui , cảm giác còn ích, đừng khách sáo."
Ngọc Khê : "Vậy cháu khách sáo nữa ạ."
Buổi tối, Niên Quân Mân xác nhận Ngọc Khê ngủ say, đẩy cửa phòng ông nội, nhanh đó .
Đêm 30 Tết, Ngọc Khê là bận rộn nhất. Bảo mẫu trong nhà cũng về quê ăn Tết, nghỉ . Ngọc Khê tự dọn dẹp, nhà rộng nên dọn cũng mệt.
Niên Quân Mân đưa tay giúp đỡ, lau tủ hoặc đưa giẻ lau.
Ông nội Niên tủm tỉm: "Trong nhà thêm đúng là khác hẳn."
Ông nội Vương gật đầu: " , càng ngày càng dáng gia đình, ông xem tình cảm vợ chồng son kìa."
Ông nội Niên hai lên lầu, hạ thấp giọng: "Ông với Quân Mân lén lút chuyện gì đấy? Tại cho Ngọc Khê ?"
Ông nội Vương: "Bí mật, đến lúc đó ông sẽ ."
Ông nội Niên hừ một tiếng, cảm giác rìa thật dễ chịu chút nào, trong lòng chua xót. Tìm ông nội ruột là chuyện gì cũng thì thầm to nhỏ với ông nội ruột ngay, tính khí trẻ con nổi lên .
Ngọc Khê xuống lầu liền cảm thấy khí là lạ. Vừa nãy còn vui vẻ, giờ im re thế ?
Ngọc Khê rửa tay: "Cháu nấu cơm, chắc đói !"
Ông nội Niên: "Tiểu Khê , ông với cháu chuyện ."
Ông nội Vương tức điên: "Thôi , sai , sai , cho ông là chứ gì."
Ông nội Niên cao hứng, tủm tỉm: "Ông định là, Tiểu Khê , Tết nhất cho uống một chén rượu nhỏ ?"
Ông nội Vương: "......."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nhung-nam-thang-tuoi-dep-o-thap-nien/chuong-310-giong-nhau.html.]
Ông lão già gài bẫy , đồ cáo già!
Ngọc Khê qua hai ông cụ cũng chẳng manh mối gì: "Được ạ, chỉ một chén nhỏ thôi nhé."
"Được, , một chén nhỏ thôi."
Bữa cơm tất niên mười món, mang ý nghĩa thập thập mỹ.
Ăn xong, Ngọc Khê gọi điện thoại chúc Tết từng . Đêm xuân chỉ còn Ngọc Khê và Niên Quân Mân thức đón giao thừa, hai ông nội tuổi cao nên nghỉ sớm.
Ngọc Khê gối đầu lên chân Quân Mân, sô pha xem TV.
Niên Quân Mân vuốt ve mái tóc Ngọc Khê: "Sau , sẽ cùng em đón từng đêm giao thừa."
Ngọc Khê nắm lấy tay Niên Quân Mân: "Vâng."
Sáng mùng Một Tết, chúc Tết nhận lì xì. Ngọc Khê cũng thấy ngại, hai phong bao lì xì tận hai ngàn tệ: "Nhiều quá ạ."
Ông nội Vương: "Không nhiều , sợ cháu nhận nên còn đưa ít đấy."
Niên Quân Mân : "Hai ông cho thì chúng cứ nhận ."
Ngọc Khê: "Cảm ơn ông nội."
Tết nhất đến thăm ông nội Niên nên hai Ngọc Khê rời , họ đến nhà bác cả chúc Tết.
Vừa cửa nhận hai phong bao lì xì.
Bác cả Lữ : "Đợi hai đứa cưới là bác tiết kiệm một phong bao ."
Chu Linh Linh trêu chọc: "Không tiết kiệm , vẫn đưa hai phần, cưới xong là em bé ngay mà."
Bác cả Lữ vỗ vai con gái: "Con còn mặt mũi mà trêu chọc Tiểu Khê , con đấy, con lớn hơn Tiểu Khê mấy tuổi, bao giờ thì lấy chồng?"
Chu Linh Linh trốn lưng em họ: "Tiểu Khê, em xem bác cả em kìa, ngày nào cũng lải nhải chuyện cưới xin, chị cũng chẳng dám về nhà nữa."
Ngọc Khê : "Em cũng hỏi đấy, chị với Trần Trì bao giờ thì cưới đây!"
Chu Linh Linh thấy đều , kéo tay em họ: "Chị đợi cưới cùng em đấy. Chị em định tổ chức cùng Lôi Âm, thêm chị nữa là ba, càng đông vui."
Bác cả Lữ vỗ tay: "Ý kiến đấy. Tiểu Khê, Lôi Tiếu , con bé đến?"
Ngọc Khê : "Em ở nhà với Lôi Lạc ạ! Đợi con sẽ về xem ."
Bác cả Lữ u sầu : "Lại dâu nữa, đến nhà bố chồng."
Hách Phong ho khan một tiếng: "Mọi chuyện đây , ."
Bác cả Lữ thật sự căng thẳng. Bố chồng quá nghiêm khắc, mấy bà chị dâu cũng ghê gớm, chỉ bà là bình thường: "Em quần áo đây, chúng ngay thôi."
Chu Linh Linh ghé tai em họ : "Mẹ chị cả đêm ngủ ngon đấy."
"Có sư phụ ở đó mà, ."
"Nói thật, chị cũng sợ qua đó lắm. Chị là con riêng, tiếp xúc với con cháu nhà họ Hách chính gốc cũng thấy chột ."
Ánh Trăng Dẫn Lối
Ngọc Khê vỗ tay chị họ: "Chúng kém cỏi, hãy tỏ tự tin lên."
Chu Linh Linh tít mắt: "Tuân lệnh."
Hai Ngọc Khê . Về đến nhà, Lôi Lạc và Lôi Tiếu đang gói sủi cảo. Lôi Tiếu vui vẻ : "Chị, chị về ?"
Niên Quân Mân lấy hai phong bao lì xì từ trong túi, đưa cho Lôi Tiếu và Lôi Lạc mỗi một cái: "Lì xì năm mới."
Lôi Tiếu : "Cảm ơn rể, chúc mừng năm mới, chúc mạnh khỏe, vạn sự như ý."
Lôi Lạc dính bột mì mũi, ngơ ngác bao lì xì trong tay: "Cảm... cảm ơn, chúc mừng năm mới."
Ngọc Khê cũng lấy hai cái từ trong túi. Lôi Tiếu kéo Lôi Lạc: "Mau chúc Tết chứ!"
Mũi Lôi Lạc cay cay: "Chúc mừng năm mới."
Nói xong, Lôi Lạc cúi đầu, cầm bao lì xì chạy nhà vệ sinh.
Cốc cốc, tiếng gõ cửa vang lên. Ngọc Khê cau mày: "Để chị xem là ai."