Những Năm Tháng Tươi Đẹp Ở Thập Niên - Chương 317: Đoán già đoán non

Cập nhật lúc: 2025-12-17 11:10:10
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tôn Thiên Thiên xong, đôi mắt vẫn luôn chằm chằm con trai, hy vọng thấy chút tin tức gì đó từ mặt .

 

Niên Quân Mân sững : "Có thể là bà nhầm ."

 

Tôn Thiên Thiên nắm lấy tay nắm cửa, gượng một cái: "Có lẽ là nhầm thật, bao nhiêu năm , cũng hy vọng ông sống . Mẹ đây."

 

Ngọc Khê đóng cửa , hỏi: "Có thực sự thấy ?"

 

Niên Quân Mân nhíu mày: "Chắc là nhầm thôi, em cũng bảo ông nước ngoài mà."

 

Ngọc Khê : "Ra nước ngoài cũng thể về mà, nhỡ ông về thì ?"

 

Ánh Trăng Dẫn Lối

Niên Quân Mân rũ mắt xuống: "Làm gì chuyện trùng hợp như , nhất định là bà nhầm. Nếu thực sự thấy, bà còn cần đến tìm để xác nhận ? Em cũng thấy đấy, thần thái của bà , chính bà còn chắc chắn."

 

Ngọc Khê nghĩ ngợi: "Cũng đúng, nếu thực sự gặp , Tôn Thiên Thiên sẽ trấn định như ."

 

Niên Quân Mân lên: "Anh quần áo."

 

"À, ."

 

Ngọc Khê ở phòng khách, cánh cửa phòng ngủ chính đóng chặt. So với Tôn Thiên Thiên, phản ứng của Quân Mân đối với Niên Phong mới là mãnh liệt nhất. Cô rửa rau nghĩ, nên tìm ông nội Niên tra thử xem , xác nhận một chút, cũng đỡ đoán già đoán non.

 

Thứ tư, Ngọc Khê tan học, Liên Bác chờ sẵn lầu: "Cuối cùng cũng tan học ."

 

Ngọc Khê bước nhanh xuống cầu thang: "Tổng biên tập Liên, về nước ?"

 

" , về nước là chạy tới đây ngay."

 

Ngọc Khê : "Chúng đến công ty chuyện nhé."

 

"Được."

 

Ngọc Khê : "Em thật ngờ nước ngoài học tập, chắc chắn học nhiều kinh nghiệm nhỉ!"

 

Liên Bác : "Đương nhiên, truyền thông trong nước còn cần thiện quá nhiều, tâm huyết, đương nhiên học hỏi. Chuyện đầu tư cô trong điện thoại, là lừa đấy chứ!"

 

"Đương nhiên là ."

 

Liên Bác yên tâm: "Số cũng tệ, đang lúc cần tiền thì tiền liền tới."

 

Ngọc Khê đùa: "Anh riêng, chắc chắn chỉ một nhà đầu tư."

 

Liên Bác cũng thật thà : ", nhưng hứng thú với các cô hơn."

 

Ngọc Khê trong lòng hiểu rõ, bọn họ thực sự Liên Bác động lòng. Chỉ đầu tư, quản lý, can thiệp, đổi là ai cũng sẽ thích.

 

Đến công ty, Chu Linh Linh cũng từ nhà máy trở về, đưa tay bắt: "Hạnh ngộ, hạnh ngộ."

 

Liên Bác: "Chào cô, về muộn."

 

Chu Linh Linh : "Chỉ cần về, thứ đều muộn. Chuyện đầu tư, Tiểu Khê với chứ?"

 

Liên Bác : "Đã , các cô đầu tư 1 triệu, chiếm 50% cổ phần, quản lý việc công ty, đúng ?"

 

Chu Linh Linh gật đầu: " ."

 

Liên Bác cảm ơn chén Ngọc Khê đưa tới, đợi xuống mới : " nắm quyền kiểm soát tuyệt đối, 55%."

 

Ngọc Khê chị họ một cái, tiếp lời: "Chúng những lo ngại riêng. Sau , thể đảm bảo phát hành thêm cổ phiếu mới ? Hoặc là gia tăng tài sản biến động cổ quyền?"

 

Liên Bác đan hai tay : " chọn khác mà chọn các cô, điều đó lên thái độ của . thích tự nắm quyền chủ động, chỉ cần cổ phần tuyệt đối, thể đảm bảo sẽ cổ phiếu mới."

 

Chu Linh Linh : "Chúng sẽ suy nghĩ thêm, sẽ trả lời sớm nhất thể."

 

Liên Bác: "Được, đợi điện thoại của các cô, hy vọng chúng thể hợp tác vui vẻ."

 

Ngọc Khê tiễn Liên Bác cửa, Liên Bác : " thấy bên cạnh cho thuê, nếu hợp tác thành công, công ty dọn về đây thì thế nào?"

 

Ngọc Khê bật : "Hợp tác thành công, đương nhiên là ."

 

Lúc ăn cơm, Chu Linh Linh : "Dã tâm của nhỏ ."

 

" , nhưng cũng , thời đại dã tâm thì nên chuyện lớn ."

 

Chu Linh Linh bật : "Thật là, cứ kéo dài thêm hai ngày bàn ."

 

"Được. Nhà xưởng khởi công chị?"

 

Chu Linh Linh: "Khởi công . Chị định bàn với em chuyện , chị xây một khu ký túc xá cho công nhân, cũng coi như là phúc lợi của nhà máy, em thấy thế nào?"

 

Ngọc Khê hỏi: "Vốn trong tài khoản đủ ?"

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nhung-nam-thang-tuoi-dep-o-thap-nien/chuong-317-doan-gia-doan-non.html.]

Chu Linh Linh : "Tiền thì đủ."

 

"Vậy thì xây , phúc lợi nâng cao cũng thể cho công nhân trung thành hơn."

 

Thứ sáu, khi kéo dài hai ngày, chuyện hợp tác với Liên Bác bàn xong, phác thảo hợp đồng xong xuôi là thể xác nhận ký kết đầu tư.

 

Lôi Âm tham gia hoạt động nhãn hiệu, chạy show khắp cả nước, Ngọc Khê và Chu Linh Linh bận tối tăm mặt mũi.

 

Chu Linh Linh lo chuyện nhà máy lo đàm phán, Ngọc Khê bận kịch bản, còn trông chừng tiến độ của Ôn Vinh.

 

Chủ nhật, các cô đều nghỉ ngơi.

 

Ngày nào về nhà cũng muộn.

 

Ngọc Khê dựa ghế sofa vật , một ngón tay cũng động.

 

Niên Quân Mân đau lòng thôi: "Anh kiến nghị các em nên thuê một quản lý chuyên nghiệp ."

 

Ngọc Khê đáp: "Nói thì dễ, chuyên nghiệp giỏi thì chúng em cũng năng lực đào về. Đợi qua đợt bận rộn , em định đề bạt Hoàng Lượng lên. Nói cho cùng vẫn là thiếu nhân tài."

 

Niên Quân Mân đưa qua một ly sữa: "Uống , em cũng nên nghỉ ngơi sớm một chút."

 

"Vâng."

 

Ngọc Khê bận đến mức thời gian trộm gặp ông nội Niên, chỉ thể gọi điện thoại, nhưng vì bận quá nên đầu quên mất.

 

Đợi kịch bản xong, Ôn Vinh xem qua, cầm kịch bản và tiền bắt đầu tuyển .

 

Ngọc Khê cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm, mới nhớ việc gọi điện thoại.

 

Ông cụ Niên : "Cháu gọi cho ông thì ông cũng định gọi cho cháu đấy!"

 

Ngọc Khê áy náy vô cùng: "Cháu bận quá, giờ mới nhớ ."

 

Ông cụ Niên thông cảm: "Ông cả , Quân Mân . Cháu cũng chú ý một chút, đừng ỷ tuổi trẻ mà kiêng nể gì, đợi già mới khổ."

 

"Sau cháu nhất định sẽ chú ý. Ông nội Niên, điều tra ạ?"

 

Ông cụ Niên : "Đã nhờ tra , nhập cảnh về nước tên Niên Phong. Nha đầu ngốc, nhất định là cháu nghĩ nhiều ."

 

Ngọc Khê ngại ngùng: "Làm phiền ông quá ạ."

 

"Nói gì thế, ông cũng giúp ông bạn già tìm con trai. Sau phát hiện bất cứ điều gì khả nghi cứ cho ông, ông giúp điều tra, hy vọng khi c.h.ế.t thể giúp ông bạn già."

 

Trong lòng Ngọc Khê khó chịu: "Ông nhất định sẽ sống lâu trăm tuổi."

 

Ông cụ Niên ha ha: "Được, sống lâu trăm tuổi."

 

Ngọc Khê cúp điện thoại, đầu thì giật thon thót: "Anh về cũng lên tiếng, dọa c.h.ế.t khiếp đấy."

 

Niên Quân Mân oan uổng vô cùng: "Là do em gọi điện thoại quá chuyên chú thôi."

 

Ngọc Khê hỏi: "Anh thấy hết ?"

 

Niên Quân Mân gật đầu: "Nghe thấy hết . Vì ông nội, đích xác là nên tìm ông ."

 

Ngọc Khê nhịn nhịn, vẫn hỏi: "Còn , thực sự gặp ông ?"

 

Niên Quân Mân dứt khoát đáp: "Cũng ."

 

Ngọc Khê nhất thời nên gì.

 

Niên Quân Mân nắm lấy tay Ngọc Khê: "Anh gặp, cũng nghĩa là thể tìm ông . Ông là tâm nguyện của ông nội, cũng hy vọng ông nội thể gặp ông , để ông thắp cho bà nội nén hương."

 

Ngọc Khê dựa Quân Mân, tay đặt lên vị trí trái tim , nơi yếu ớt nhất thuở nhỏ từng chịu tổn thương nặng nề: "Anh em, cả đời em sẽ rời xa ."

 

Niên Quân Mân nhướng mày: "Yên tâm, c.h.ế.t cũng sẽ mang theo em."

 

Ngọc Khê: "....... Anh đang đe dọa em đấy ?"

 

Niên Quân Mân nhẹ: "Không đe dọa, đang sự thật."

 

Điện thoại vang lên, Ngọc Khê bắt máy: "Alo!"

 

Chu Linh Linh : "Là chị đây."

 

Ngọc Khê thời gian, 7 giờ tối: "Chị họ, chuyện gì ?"

 

Chu Linh Linh : "Có tìm đến chị, mua căn nhà ở đường Tài Nguyên."

 

Ngọc Khê hỏi: "Căn nhà cũ của Hợp tác xã mà công ty mua ạ?"

 

 

Loading...