Những Năm Tháng Tươi Đẹp Ở Thập Niên - Chương 318: Bất thường
Cập nhật lúc: 2025-12-17 11:10:11
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chu Linh Linh gật đầu: " , công ty Ngọc Linh Âm do chị tên pháp nhân nên họ tìm đến chị. Cũng họ dùng cách gì mà tra điện thoại nhà riêng, gọi cho chị xong, đối phương giá gấp đôi giá thị trường để mua."
Ngọc Khê kinh ngạc: "Gọi đến nhà bác cả luôn á?"
Giọng Chu Linh Linh chút tức giận: "Hạng gì , tra cả thông tin cá nhân, đến điện thoại cũng tra ."
Ngọc Khê híp mắt: "Đối phương là ai ?"
Chu Linh Linh lắc đầu: "Không, đầu tiên gọi điện xác nhận, đó báo giá, gặp mặt chuyện."
Ngọc Khê tính toán giá cả: "Giá nhà tăng ít, hiện tại trị giá 500 ngàn, trả gấp đôi, đó chính là 1 triệu, cái giá hợp lý."
Chu Linh Linh : " thế, chị trong lòng cứ thấp thỏm, cho nên mới gọi cho em. Em xem, đối phương kẻ lừa đảo ?"
Ngọc Khê suy tư: "....... Chắc , kẻ lừa đảo tra thông tin của chị."
"Cũng đúng. Tiểu Khê, em xem bọn họ ý đồ gì?"
Ngọc Khê phân tích: "Nhất định là trúng địa điểm đó. Chỗ đó đủ rộng, chúng từng sử dụng, cho nên mua từ tay chúng ."
Chu Linh Linh nghĩ ngợi đồng tình: "Ý em thế nào? 1 triệu đấy."
Ngọc Khê hề nghĩ ngợi đáp: "Không bán. Có trả giá gấp đôi, chứng tỏ họ thấy giá trị của nó. Điều đó cho thấy chúng mua đúng , giá trị nhất định còn cao hơn nữa. Cũng cần đàm phán gì cả, dứt khoát bán."
Chu Linh Linh : "Được, chị hiểu ."
Sau khi Chu Linh Linh từ chối, đối phương còn tin tức gì nữa.
Ba ngày , Ngọc Khê tan học thì chặn .
Người đàn ông lấy danh : "Chào cô Lữ, tên là Trâu Khải, giám đốc Tập đoàn Đông Phương."
Ngọc Khê cầm danh : "Các điều tra về cũng kỹ càng đấy chứ."
Trâu Khải gượng: "Mong cô thứ ."
Ngọc Khê cất danh : "Ông tìm việc gì?"
Trâu Khải quanh: "Muốn chuyện ở đây ?"
Ngọc Khê đầu , các bạn học tan tầm đều tò mò ngó: "Đến công ty , thấy ông lái xe tới."
"Được, mời bên ."
Đến công ty, Chu Linh Linh ở đó. Ngọc Khê mời phòng khách: "Mời , bây giờ thể ."
Trâu Khải mặt đoán ý, việc tự ý điều tra gây khó chịu, trau chuốt lời : "Đầu tiên, xin vì sự mạo phạm. Tiếp theo, đến vì căn nhà ở đường Tài Nguyên."
Ngọc Khê "ồ" một tiếng: "Mấy hôm cũng là các ."
Trâu Khải gật đầu: "Phải, chúng coi trọng vị trí đó. Lần từ chối, chúng nghiên cứu , sẵn sàng nâng giá lên gấp đôi, thậm chí gấp ba, cô thấy thế nào?"
Ngọc Khê mà sững sờ. Mới mấy ngày mà gấp ba, đúng là cạn lời. Theo tư duy bình thường thì đúng là điên . "Mạo hỏi một câu, Tập đoàn Đông Phương kinh doanh lĩnh vực gì?"
Trâu Khải nhíu mày một cái nhưng vẫn giới thiệu: "Chúng là công ty đa quốc gia, trụ sở chính ở nước ngoài, chủ yếu kinh doanh bất động sản, ẩm thực, khách sạn... là một tập đoàn đa ngành."
Ngọc Khê chớp chớp mắt. Tập đoàn lớn như , đầu óc lãnh đạo tuyệt đối sẽ vấn đề. Cô đường Tài Nguyên sẽ giải tỏa là nhờ thấy tương lai qua Lôi Tiếu. thật nó đáng giá đến thế, giải tỏa mà lợi nhuận gấp mấy .
Trâu Khải đợi câu trả lời: "Cô Lữ? Cô suy nghĩ thế nào?"
Ngọc Khê tủm tỉm: "Chúng bán."
Trâu Khải là Hoa kiều, đầu gặp trả gấp ba tiền mà vẫn bán, cũng là đầu đụng nhiệm vụ thành : " hy vọng cô thể suy nghĩ kỹ. Bán cho chúng , cô thể cầm tiền mua chỗ hơn. tìm hiểu giá nhà trong nước, cô cầm 1,5 triệu tệ, thể mua văn phòng trong các tòa nhà lớn, đủ chỗ để việc."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nhung-nam-thang-tuoi-dep-o-thap-nien/chuong-318-bat-thuong.html.]
Ngọc Khê đột nhiên đổi chủ đề: "Tập đoàn các ông đầu tư bất động sản là tự xây mua đất đầu tư?"
Trâu Khải mím môi: "Không thể tiết lộ."
Ánh Trăng Dẫn Lối
Ngọc Khê tỏ vẻ tiếc nuối: " mà, thích nhà trệt hơn. Thời gian còn sớm, ăn cơm học, mời ông về cho!"
Trâu Khải dậy: "Làm phiền ."
Ngọc Khê gọi giật Trâu Khải : " , chúng thích điều tra nhé."
Trâu Khải: "Sẽ ."
Ngọc Khê thầm trợn trắng mắt, đều điều tra xong hết , đương nhiên sẽ .
Đợi khỏi, cô lập tức gọi điện cho nhà máy: "Lại tới tìm em, chị họ ơi, chúng vớ bảo bối ."
Chu Linh Linh cũng kích động: "Vụ đầu tư thành công nhất."
Ngọc Khê : " ."
Ngọc Khê tâm trạng đang thì gặp Vương Điềm Điềm. Vương Điềm Điềm ôm đứa bé, Ngọc Khê đầy thù hận: "Các hủy hoại ."
"Lời đúng. Cho dù ly hôn thì cha cô cũng sắp tiêu đời trong nay mai thôi, trong lòng cô rõ hơn ai hết, đừng lung tung c.ắ.n ."
Vương Điềm Điềm đỏ hoe mắt: " sắp ly hôn , đều do các hại, tại các lo chuyện bao đồng cứu bà ."
Trong mắt Ngọc Khê, Vương Điềm Điềm chính là loại tam quan bất chính: "Tránh , đừng chặn đường."
Vương Điềm Điềm cúi đầu đứa bé, hạ quyết tâm: "Cô cho sống , cũng để các yên ."
Nói buông tay ném đứa bé về phía Ngọc Khê, miệng la lên: "Người tới xem , đồ táng tận lương tâm, ném ngã trẻ con, con a."
Cơ thể Ngọc Khê phản ứng nhanh hơn não bộ. Đứa bé mới bảy tám tháng tuổi, quấn khăn kín mít, rơi xuống đất thì cũng ngã trò.
Vì cách xa, cô lao nhanh tới mới ôm đứa bé.
chính cô mất thăng bằng, ngửa , cố gắng ngẩng đầu lên để đập gáy xuống đất, lưng đập mạnh xuống nền đường. Bảo vệ đứa bé nhưng hai khuỷu tay cô đập xuống đất, đau điếng .
Ngọc Khê nghiến răng, đợi một lúc mới hồn, khuỷu tay tê dại.
Điều an ủi duy nhất là đỡ đứa bé, đứa bé bình an vô sự. Thằng bé dọa , đôi mắt to tròn ngó, đột nhiên khanh khách lên, tưởng đang chơi đùa với nó.
Ngọc Khê thở phào nhẹ nhõm, đứa bé là .
Lúc , câu của Vương Điềm Điềm mới hô một nửa thì tắc nghẹn.
Mọi tụ tập , Vương Điềm Điềm sửa miệng cũng kịp.
Trong mắt , đều là cảnh Ngọc Khê liều mạng đỡ lấy đứa bé.
Có bụng tới đỡ Ngọc Khê dậy, quan tâm hỏi: "Cô gái, chứ!"
Ngọc Khê xuýt xoa: "Đau tay quá."
Có vội đỡ lấy đứa bé, Ngọc Khê xoa xoa khuỷu tay, may quá vẫn cử động , chỉ là va đập thôi.
Vương Điềm Điềm mượn cơ hội đón lấy đứa bé, đang định chạy, Ngọc Khê mặt đen : "Vương Điềm Điềm, cô chạy ?"
Vương Điềm Điềm ôm chặt đứa bé, lời , chỉ còn một đường mà , mở miệng liền mắng: "Cô tâm địa quá độc ác, đối với trẻ con cũng thể tay, đừng tưởng hối hận cứu nó thì sẽ việc gì."
Ngọc Khê xoa tay: "Đổi trắng đen, phục cô thật đấy."
Nói , Ngọc Khê nhanh chóng bước tới, vì nãy giờ vẫn che chắn cho đứa bé nên cô giáng cho Vương Điềm Điềm một cái tát tai: "Cái tát là đ.á.n.h cho đứa bé. Đến cốt nhục của cũng thể lợi dụng, đúng là súc sinh."