Những Năm Tháng Tươi Đẹp Ở Thập Niên - Chương 321: Cây nhà lá vườn

Cập nhật lúc: 2025-12-17 11:10:14
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ngọc Khê : "Vệ Dao đó, nhà , phù hợp với nhân vật."

 

Ôn Vinh cạn lời: "Chị đúng là 'cây nhà lá vườn', diễn viên đều dùng nhà. Sao thế, sợ lỗ vốn nên tìm cách gỡ gạc từ diễn viên ?"

 

Ngọc Khê trừng mắt: "Chị là loại đó ? Cậu thấy Vệ Dao diễn bao giờ nhỉ, cô thật sự thích hợp. Chị gọi điện bảo cô qua đây, xem thử ."

 

Ôn Vinh cũng chẳng còn cách nào khác. Đoàn phim lập, tiêu tốn một ngày là mất tiền một ngày, bỏ nửa tháng tìm diễn viên chính thì quá đáng. Cậu c.ắ.n răng: "Được, gọi đến xem ."

 

Lý Tiêu lên: "Vậy xem ."

 

Ôn Vinh rót một cốc nước: "Được."

 

Lý Tiêu là đầu tiên xem thiết lập nhân vật, về nhà nghiên cứu lâu, còn lén tìm hiểu những từng trải qua cảnh đó, cảm nhận sâu sắc. Vừa lên, liền nhập vai, từ những cử chỉ nhỏ nhất đều là diễn.

 

Cảnh diễn là đoạn phát hiện sự thật, hy vọng tan biến, thể chấp nhận sự thật.

 

Ngọc Khê xem kịch bản, chỉ chăm chú Lý Tiêu. Lý Tiêu hổ danh là dân chính quy, uổng công khen ngợi, kỹ thuật diễn , thần thái kiểm soát . Điều thu hút Ngọc Khê nhất chính là lúc Lý Tiêu lao tới chất vấn, đối mặt với khí mà như thật sự nhập vai, cô thể cảm nhận bi thương, phẫn nộ, cảm xúc kiểm soát đúng chỗ.

 

Lý Tiêu diễn xong, Ôn Vinh : "Đàn chị, lợi hại thật, công ty các chị ít bảo bối đấy."

 

Ngọc Khê mới cho Ôn Vinh Lý Tiêu là tự tìm đến. Cô nhếch khóe miệng: "Thế nào?"

 

Ôn Vinh vỗ bàn: "Chọn ! Em cũng tin đấu phim của bác cả. Kịch bản , diễn viên giỏi, em tự tin mười phần."

 

Vệ Dao vội vã chạy tới. Trước khi nhập vai cô văn tĩnh, gan cũng nhỏ, nhưng khi nhập vai thì biến thành một khác.

 

Ôn Vinh xem đến ngẩn : "Đàn chị, lợi hại quá. Công ty chị còn diễn viên nào khác ?"

 

Ngọc Khê xòe tay: "Chỉ ba thôi."

 

Tâm trạng của Ôn Vinh trở : "Ha ha, , cứ quyết định như thế."

 

Các vai phụ còn thì dễ chọn hơn nhiều. Ngoài , xưởng phim nhiều diễn viên quần chúng, Ôn Vinh dẫn chọn là .

 

Về đến nhà, Ngọc Khê hỏi Quân Mân: "Anh quen bạn bè nào bên công an ?"

 

Niên Quân Mân bưng thức ăn trả lời: "Có quen, mấy bạn học đều công an. Em hỏi thăm tiến triển vụ cướp ?"

 

Ngọc Khê lắc đầu: "Không vụ cướp. Em một bài báo về nạn buôn , chủ yếu là để nâng cao ý thức phòng . Em tìm hiểu sâu xem nạn nhân lừa bán như thế nào, để tổng kết kinh nghiệm , hy vọng thể giúp cảnh giác hơn."

 

Niên Quân Mân: "Đây là việc , để liên hệ giúp em."

 

Ánh Trăng Dẫn Lối

Ngọc Khê : "Được. Còn nữa, em thấy chân đỡ hơn nhiều đấy."

 

Niên Quân Mân : "Gập tự nhiên hơn nhiều , còn đau như , t.h.u.ố.c của ông nội Tôn dùng lắm."

 

Trong lòng Ngọc Khê vui vẻ: "Vậy là ."

 

Niên Quân Mân hỏi: "Tuyển diễn viên xong , tìm địa điểm ?"

 

Ngọc Khê lắc đầu: "Còn nhiều việc , diễn viên chính định trang, công tác chuẩn trang phục, thiết , lựa chọn nơi , đây mới chỉ là bắt đầu thôi."

 

Niên Quân Mân mà đau đầu: "Quay phim thật dễ dàng."

 

Ngọc Khê gật đầu: " , em còn phụ trách sửa đổi kịch bản bất cứ lúc nào, cũng nhiều việc."

 

Niên Quân Mân múc canh cá cho Ngọc Khê: "Vậy em ăn nhiều để tẩm bổ."

 

Ngọc Khê uống một ngụm, khen ngợi: "Ngon quá, tay nghề của sắp vượt qua em ."

 

Niên Quân Mân : "Vậy tiếp tục nỗ lực thôi."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nhung-nam-thang-tuoi-dep-o-thap-nien/chuong-321-cay-nha-la-vuon.html.]

 

Thời gian trôi nhanh, một tuần , tất cả diễn viên đều chốt. Ngọc Khê xem qua, càng thêm Ôn Vinh với con mắt khác, diễn viên chọn lựa đều phù hợp với nhân vật, những việc còn Ngọc Khê hiểu chuyên môn, để Ôn Vinh tự giải quyết là .

 

Trở công ty, chỗ đậu xe chiếm, biển xe, cô nhớ rõ chiếc xe .

 

Vào sân, trợ lý vội chạy tới: "Bên trong tìm chị, thông qua điện thoại ."

 

Ngọc Khê: "........"

 

Gọi cho cô khi nào, ?

 

Ngọc Khê : "Để xem ."

 

Người trong phòng khách Ngọc Khê đều mặt, một là chủ xe từng va quẹt, một là Trâu Khải.

 

Ngọc Khê xuống: "Sao các gọi cho lúc nào nhỉ? Thủ đoạn của các đúng là mở rộng tầm mắt."

 

Trâu Khải kinh nghiệm đầy , da mặt cũng dày: "Chúng là bất đắc dĩ, thật sự xin ."

 

Niên Canh Tâm trừng lớn mắt: "Hóa là cô, cô hại lái xe."

 

Ngọc Khê: "Khéo thật, nếu nhớ , còn nợ một lời xin ?"

 

Niên Canh Tâm nghi ngờ nhầm: "Rõ ràng là các sai, bắt xin ?"

 

Trâu Khải thật ân oán giữa hai , vội vàng kéo thiếu gia , tiếp lời: "Đây cũng coi như là đ.á.n.h quen , chúng duyên phận. Cô Lữ, chúng mang theo thành ý tới đây, giá gấp bốn , đây là mức giá cao nhất."

 

Ngọc Khê cũng nhảm: "Thái độ của đổi, sẽ bán. Trả nhiều tiền hơn nữa với cũng vô dụng."

 

Niên Canh Tâm châm chọc: "Cái công ty rách nát của cô cộng bao nhiêu tiền, đủ, đừng lòng tham đáy, coi chừng sặc c.h.ế.t."

 

Mặt Ngọc Khê lạnh hơn: "Câu trả cho các , tham nhiều thì thâm, cũng thể sặc c.h.ế.t đấy."

 

Trâu Khải cau mày, hiểu tại phó tổng nhất định mua căn nhà ở đường Tài Nguyên, nhưng phó tổng lệnh, nhất định thành: "Cô Lữ, cô thật sự vì một căn nhà dùng đến mà đối đầu với tập đoàn ?"

 

Ngọc Khê đáy mắt lạnh băng: "Sao hả, mềm nên định dùng biện pháp mạnh? đúng là mở rộng tầm mắt về công ty đa quốc gia đấy."

 

Niên Canh Tâm nhạo: "Cô cũng là thương nhân, hiểu xem xét thời thế ?"

 

Ngọc Khê tự rót cho chén , chậm rãi thưởng thức: "Anh đúng thật, thật hiểu. Các thể ? Làm công ty chúng sập tiệm? Hay là thế nào?"

 

Niên Canh Tâm tức điên, từ cái đầu tiên ghét phụ nữ , bây giờ càng ghét hơn.

 

Trâu Khải tủm tỉm: "Cô cũng đấy, tập đoàn xuyên quốc gia chúng thiếu tiền, nhắm ngành nghề của công ty cô thì dễ dàng."

 

Ngọc Khê: "Cho nên, thể hiểu là Tập đoàn Đông Phương là một tập đoàn cường đạo? Chỉ cần thuận theo thì sẽ hủy diệt, đúng ?"

 

Trâu Khải cau mày, lời khó quá: "Đây là thương trường."

 

Ngọc Khê tỏ vẻ: "Đã hiểu. Để bày tỏ sự cảm kích đối với Tập đoàn Đông Phương, văn phong của cũng khá lắm, nhất định sẽ tự dâng lên một bài văn chương cẩm tú."

 

Niên Canh Tâm sững sờ: "Văn chương?"

 

Ngọc Khê nhếch khóe miệng: " , chính là bài báo, tiêu đề cũng nghĩ xong : 'Luận về chủ nghĩa cường đạo của Tập đoàn Đông Phương, mục đích về nước'. Đề phụ: 'Tám chuyện về một mặt ai của Tập đoàn Đông Phương, bí mật việc thu mua điên cuồng nhà ở đường Tài Nguyên!'. Tiêu đề đủ giật gân ? Đủ bắt mắt ? Các yên tâm, bạn bè quen nhiều tòa soạn báo, tranh thủ đăng lên hết, sẽ thiếu nhà nào ."

 

Trâu Khải tắt đài. Cái tiêu đề thì mồ hôi lạnh cũng túa . Tập đoàn mới về nước, định phát triển ở nội địa, ông chủ coi trọng thị trường , tương lai đều ở đây. Bài báo mà tung , chỉ bại lộ chuyện phó tổng mà còn Đông Phương kịp hành động phủ bóng đen. Nếu thực sự tổn thất gì, gánh nổi.

 

Niên Canh Tâm chỉ Ngọc Khê: "Cô dám?"

 

Ngọc Khê nhịn một bụng tức, cơn tức một ngày hai ngày , cô đập bàn: "Anh đoán xem dám ?"

 

 

Loading...