Những Năm Tháng Tươi Đẹp Ở Thập Niên - Chương 327: Phát hiện

Cập nhật lúc: 2025-12-17 13:21:57
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/805iDnuGEr

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tôn Thiên Thiên thấy hai Ngọc Khê nhíu mày, sợ hiểu lầm liền vội vàng giải thích: "Mẹ hai đứa sẽ giúp , cũng cầu xin chuyện gì, chỉ hỏi một chút thôi. Các con cũng đấy, học nhiều, nhiều thứ hiểu."

 

Ngọc Khê: "Chuyện gì?"

 

Tôn Thiên Thiên lấy từ trong túi một tập tài liệu: "Hàng xóm nhà một gia đình sắp nước ngoài định cư, chúng chuyện hợp nên họ cho một bản. Họ bảo với là nước ngoài lắm, tự do, kiếm cũng nhiều. Mẹ liền nghĩ, điều kiện của thể nước ngoài ."

 

Ngọc Khê sững sờ, cầm lấy tập tài liệu, tài liệu thì vấn đề gì: "Bà động lòng ?"

 

Tôn Thiên Thiên gật đầu: " chút động lòng. Điềm Điềm ngày nào cũng tới quậy phá, cũng sống những ngày tháng thanh tịnh. Sau khi ly hôn, cũng thấu, ai ai trong lòng tự rõ. Mẹ cũng dựa chính sống một , cho nên nghĩ nước ngoài cũng ."

 

Ngọc Khê thẳng thắn: "Bà tiếng Anh ? Bà hiểu luật pháp nước ngoài ? Tiền của bà đủ mua nhà ?"

 

Trái tim đang hừng hực của Tôn Thiên Thiên nguội lạnh ít: "Cần những cái đó ?"

 

Ngọc Khê gật đầu: "Đương nhiên. Bà đến một quốc gia khác định cư thì học từ ngữ giao tiếp hàng ngày, còn thuộc lòng luật pháp. Còn nữa, chuyện nhà ở, ở nước ngoài thuế mua nhà cao. Y tế tuy phát triển nhưng chi phí cũng cực đắt đỏ, khám bệnh là một trong những khoản tiêu phí đắt nhất, bà đủ tiền ?"

 

Sau khi ly hôn, Tôn Thiên Thiên quyên góp ít tiền mặt, nhưng bán cổ phần thì tiền trong tay cũng nhỏ, cuộc sống của bà tệ, tự cho tiền.

 

Ngọc Khê nhiều như , mới tiền của thật sự chẳng thấm , bà nắm chặt tập tài liệu: "Vậy nữa."

 

Ngọc Khê: "Đương nhiên, lời cũng chắc đúng , bà thể đến một cơ quan chức năng để hỏi thăm."

 

Tôn Thiên Thiên gượng: "Cảm... cảm ơn, hai đứa ăn cơm , về đây."

 

Ngọc Khê gọi với theo: "Mang trái cây về ."

 

Tôn Thiên Thiên xua tay: "Các con ăn ."

 

Ngọc Khê day trán: "Tủ lạnh đầy ắp trái cây , bây giờ?"

 

Niên Quân Mân chằm chằm hai túi trái cây lớn: "Ngày mai mang đến viện phúc lợi ."

 

Ngọc Khê xuống: "Cũng . Haizz, Tôn Thiên Thiên mà cũng động tâm chuyện xuất ngoại, đúng là chuyện lạ."

 

Niên Quân Mân: "Quả thực thần kỳ."

 

Thứ hai học, Ngọc Khê liền xin nghỉ phép. Lôi Âm Ngọc Khê thành phố G thì ghen tị thôi: "Nhớ mua quà cho tớ đấy nhé."

 

Ngọc Khê chép bài : "Quà thì nhất định , nhưng đừng mong đồ quá đắt tiền, tớ là nghèo."

 

Lôi Âm: "....... Vậy giúp tớ mua quà , quần áo và mỹ phẩm, lát nữa tớ đưa kích cỡ cho , đưa cả tiền nữa."

 

Viên Viện thấy liền kích động: "Còn tớ nữa, giúp tớ mua một ít với."

 

Ngọc Khê xé một tờ giấy đưa qua: "Tự , kẻo tớ quên."

 

Phòng ký túc xá của Ngọc Khê ít tiền. Đợi đến khi tan học, giấy kín một nửa, đại bộ phận đều là mỹ phẩm và quần áo: "Quần áo thì thành vấn đề, nhưng mỹ phẩm thì chắc nhé, nhiều quá tớ mang về hết ."

 

Lôi Âm: "Mang về bao nhiêu thì mang, bọn tớ tự chia ."

 

Ngọc Khê: "OK."

 

Tại Tập đoàn Đông Phương, Uông Hàm thể tin tin tức . Bà tìm hàng xóm của Tôn Thiên Thiên, chỉ mong Tôn Thiên Thiên càng xa càng , cả đời thấy Tôn Thiên Thiên nữa. Bà dám lộ diện vì sợ Tôn Thiên Thiên nhận .

 

ngờ, Tôn Thiên Thiên rõ ràng động lòng xuất ngoại nữa. Nghe nguyên văn lời hàng xóm : "Bà hỏi con trai và con dâu, chúng cũng chẳng cách nào."

 

Lúc đầu bà ong lên một tiếng. Tôn Thiên Thiên tái giá chỉ một đứa con gái, lấy con trai? Đứa con trai duy nhất chỉ Niên Quân Mân. Không ngờ bà tìm mãi , thông qua Tôn Thiên Thiên ngược tìm .

 

Niên Quân Mân thực sự đang ở thủ đô, Tôn Thiên Thiên và Niên Quân Mân nhận .

 

Tin tức cảm thấy hoảng sợ. Hai con nhận , một cộng một lúc nào cũng lớn hơn hai. Bà tự an ủi trong lòng rằng đang tự hù dọa , bà đổi nhiều, gặp mặt thì , nhất định nó sẽ nhận , nhất định sẽ .

 

Buổi tối, Ngọc Khê về khu tập thể, cau mày, luôn cảm thấy đang theo dõi . Cô đầu vài nhưng đều phát hiện gì.

 

Niên Quân Mân xuống xe taxi: "Sao về nhà mà ở cổng lớn thế ?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nhung-nam-thang-tuoi-dep-o-thap-nien/chuong-327-phat-hien.html.]

 

Ngọc Khê cảm thấy chút đa nghi, : "Bởi vì tâm linh tương thông, cảm giác về nên cửa chờ."

 

Niên Quân Mân nắm tay vợ: "Thật ?"

 

Ngọc Khê ngẩng đầu: "Em giống dối lắm ?"

 

Niên Quân Mân nhếch khóe miệng: "Giống."

 

Ngọc Khê trừng mắt: "Cho một cơ hội, nữa."

 

"Ha ha, giống. Đi, về nhà thôi."

Ánh Trăng Dẫn Lối

 

Ngọc Khê nắm c.h.ặ.t t.a.y Quân Mân, cảm nhận nhiệt độ cơ thể , khoảnh khắc cảm giác vô cùng hạnh phúc.

 

Uông Hàm vẫn luôn trong xe, hai tay nắm chặt vô lăng. Bà tự giác quan của luôn đúng, cách gần, Niên Quân Mân lớn lên nét giống chồng bà .

 

nên gì bây giờ? Bà vất vả lắm mới hạnh phúc, bà giữ gìn nó thế nào đây?

 

sợ Tôn Thiên Thiên, cái đáng sợ là Niên Quân Mân. Không thể để nó gặp mặt chồng bà , nhất định thể.

 

Ba ngày đến, Ngọc Khê thành phố G. Niên Quân Mân đặc biệt yên tâm: "Em bảo vệ bản cho , đất khách quê đừng lung tung."

 

Ngọc Khê thu dọn hành lý: "Em , yên tâm , em cũng trẻ con."

 

Niên Quân Mân: "Anh theo bên cạnh, thế nào cũng yên tâm . Đợi mấy năm nữa, sẽ thể cùng em khắp nơi ."

 

Ngọc Khê nhiều về quy hoạch tương lai của Niên Quân Mân, cô quen , cũng còn rối rắm nữa, cài vali hành lý: "Được, đến lúc đó chúng sẽ du lịch khắp thế giới."

 

Niên Quân Mân : "Vậy kiếm thật nhiều tiền mới ."

 

Ngọc Khê cong mắt : "Cùng kiếm."

 

Tiếng gõ cửa vang lên, Ngọc Khê kéo hành lý dậy: "Nhất định là Nhiễm đặc trợ."

 

Niên Quân Mân lẩm bẩm trong miệng: "Đến nơi nhớ gọi điện báo bình an."

 

Ngọc Khê mở cửa : "Biết , cũng thế, em ở nhà nhớ chăm sóc bản cho ."

 

Nhiễm đặc trợ cửa liền thấy hai lưu luyến rời, đầu tiên cảm thấy nhớ vợ và con trai.

 

Ngọc Khê xe vẫn còn thể thấy Quân Mân ở ban công sức vẫy tay.

 

Xe chạy khỏi khu tập thể, Nhiễm đặc trợ : "Tình cảm hai thật đấy."

 

Trên mặt Ngọc Khê lóe lên nụ hạnh phúc: "Sau tình cảm của chúng sẽ còn hơn."

 

Nhiễm đặc trợ chuyện nổi nữa.

 

Xe thẳng sân bay. Ngọc Khê từng máy bay hai , đều là khoang phổ thông. Lần đầu tiên bước phòng chờ khoang hạng nhất, đúng là hào nhoáng.

 

Mắt Ngọc Khê đông ngó tây, xa xỉ thật!

 

Trịnh Mậu Nhiên là sẽ bạc đãi bản , thể hưởng thụ liền hưởng thụ, tuyệt đối sẽ chịu khổ. Thấy Ngọc Khê tới, ông : "Nghỉ ngơi một lát , máy bay sắp đến ."

 

Ngọc Khê: "Cháu cứ tưởng với tính cách của ông, ông sẽ mua máy bay riêng chứ!"

 

Trịnh Mậu Nhiên ném cho Ngọc Khê cái như kẻ ngốc: "Cháu tưởng mua máy bay là thể bay lung tung ? Máy bay đường bay, xin phép, trong nước đường bay tư nhân, mua máy bay cũng là giao cho hãng hàng quản lý. Sau đừng hỏi mấy câu ngu ngốc như nữa, rảnh rỗi thì sách nhiều , cũng đừng giới hạn, cái gì cũng thể xem, nhiều sai ."

 

Ngọc Khê: "........"

 

Cô cũng hỏi câu ngu ngốc thế, là do cô tiếp xúc bao giờ mà?

 

"Cô Lữ?"

 

 

Loading...