Những Năm Tháng Tươi Đẹp Ở Thập Niên - Chương 338: Giúp người làm niềm vui

Cập nhật lúc: 2025-12-17 14:27:16
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Buổi tối, Ngọc Khê cầm cuộn phim về nhà, thấy Niên Quân Mân với vẻ mặt cổ quái, cô nghi hoặc hỏi: "Sao thế?"

 

Ánh mắt Niên Quân Mân chằm chằm bụng Ngọc Khê: "Mấy bà cô lầu mắng một trận."

 

Ngọc Khê nhớ , da mặt dù dày đến nhưng nhắc đến chuyện mang thai, cô gái còn trinh nguyên như cô cũng đỏ mặt: "Nhìn cái gì mà , em chỉ là dày thoải mái thôi, các bác nghĩ linh tinh đấy."

 

"Anh , phát hiện ánh mắt của mấy bà cô trong khu cứ dán chặt nhà ."

 

"Cả khu chỉ nhà chuyện để bàn tán, chú ý chúng thì chú ý ai. là miệng lưỡi thế gian, giải thích đến gãy lưỡi cũng ."

 

Niên Quân Mân: " thế thật."

 

Ngọc Khê đặt túi xuống, rửa tay bàn ăn: "Anh đoán xem, hôm qua Từ Hối Hướng tới gì?"

 

"Nhất định là mục đích, cụ thể thì đoán ."

 

Ngọc Khê kể chuyện Diệp Mai đưa cuộn phim tới: "Hắn cố tình tìm nấp , chụp một bức ảnh dễ gây hiểu lầm. Thứ Hai chuẩn lên báo đấy. Em bảo , cứ luôn tỏ kín tiếng, tuần thì , cứ như bướm hoa , sợ , tin tức lên liên tục, còn lên cả chương trình phỏng vấn nữa."

 

Mặt Niên Quân Mân đen sì: "Hắn cho và Trịnh Mậu Nhiên xem ?"

 

Ngọc Khê giơ ngón tay cái: " , là phụ, Trịnh Mậu Nhiên mới là chính. Tên càng ngày càng bỉ ổi."

 

Niên Quân Mân nắm chặt đũa: "Đánh vẫn còn nhẹ. Cũng may là Diệp Mai đưa cuộn phim tới."

 

" , thật là khéo, Diệp Mai thực tập đúng tòa soạn đó. Sau vụ , công việc thực tập của Diệp Mai coi như tong. Cô bảo nợ em, ngược giúp em việc lớn, giờ em nợ cô ."

 

"Anh nhớ em đầu tư một tòa soạn báo mà, thể giới thiệu cô đó."

 

Ngọc Khê thở dài: "Em cũng nghĩ tới , chỉ sợ tính Diệp Mai cứng nhắc, chịu nhận."

 

"Anh nghĩ là . Cô đưa cuộn phim cho em, quyết định giúp em chứng tỏ cô buông bỏ quá khứ, tự bước qua rào cản . Em cứ thử xem, thì thôi, tận tâm là ."

 

"Anh đúng. Thứ Hai em sẽ hỏi thử."

 

Niên Quân Mân múc canh cho vợ hỏi: "Cuộn phim ? Có mang theo , đưa cho ."

 

Ngọc Khê: "Ở trong túi , định thế nào?"

 

"Gậy ông đập lưng ông. , cho mượn cả máy ảnh nữa. Hắn chẳng lên báo , thành cho . Nếu cho Trịnh Mậu Nhiên xem thì thêm chút gia vị khác ."

 

Ngọc Khê thấy bi ai cho Từ Hối Hướng. Quân Mân mà tay thì đúng là lòng đen tối, hố c.h.ế.t đền mạng: "Được, lát nữa em tìm cho ."

 

Niên Quân Mân : "Uống nhiều cháo chút , dưỡng dày."

 

"Vâng, cũng ăn nhiều chút."

 

Thứ Hai, Ngọc Khê cố tình đến trường sớm, bởi vì Diệp Mai là đến lớp sớm nhất.

 

Ngọc Khê đến lớp, Diệp Mai ở đó, vẫn ở phía như cũ, thấy tiếng động liền hoảng loạn cúi đầu.

 

"Mặt thế?"

 

Mắt Ngọc Khê tinh, liếc một cái là thấy vấn đề, đưa tay nâng mặt Diệp Mai lên, mặt sưng vù cả lên: "Bọn họ đ.á.n.h ?"

 

Diệp Mai gạt tay Ngọc Khê : "Không cần lo."

Ánh Trăng Dẫn Lối

 

Ngọc Khê thuộc kiểu : Cậu với , trả , tuyệt đối nhớ kỹ. Cậu với , xin , thù dai cả đời.

 

Hành động của Diệp Mai khiến cô chấn động. Cô Diệp Mai thể lấy cuộn phim ở tòa soạn chứng tỏ việc , tin tưởng. Tốt nghiệp xong nhất định thể chính thức, một công việc thể diện.

 

vì lương tâm mà giúp cô, ân tình nhận.

 

Ngọc Khê xuống mặt Diệp Mai: "Mất việc ?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nhung-nam-thang-tuoi-dep-o-thap-nien/chuong-338-giup-nguoi-lam-niem-vui.html.]

 

Diệp Mai mím môi: "Cậu cứ nhất định chọc nỗi đau của khác ?"

 

" sự thật mà, mà chọc nỗi đau. Đừng trừng mắt , loại bỏ đá xuống giếng. Cậu vu oan cho thì , từng lưng , cũng từng sai khiến ai nhằm , đúng sự thật chứ!"

 

Diệp Mai lên tiếng, cô , đúng là . Lúc bắt quả tang nộp bài thi, phản ứng đầu tiên của cô là giấu giếm: "Cậu như , còn cảm ơn ?"

 

"Haizz, chuyện đừng gai góc thế chứ. Hơn một năm chuyện, trình độ châm chọc cũng kém chút nào."

 

Diệp Mai mặc kệ Ngọc Khê: "Tránh , sách."

 

Ngọc Khê phát hiện tính tình Diệp Mai tăng lên ít, đưa tay chặn quyển sách : "Này, giới thiệu cho một công việc, cũng là tòa soạn báo, mới thành lập, đang cần . Văn phong của , kinh nghiệm, tuyệt đối thành vấn đề. Đương nhiên, cũng thể đảm bảo chắc chắn nhận ."

 

Diệp Mai sững sờ, nửa ngày mới mở miệng: "Tại giúp ?"

 

"Người với mà chuyện gì cũng sòng phẳng thì chán c.h.ế.t. Hơn nữa, vu oan cho trừng phạt , nợ . Lúc đối với cũng chẳng khách khí gì. Ngược thật lòng giúp . Đây là địa chỉ, trưa nay qua đó luôn !"

 

Nói Ngọc Khê xòe tay, nhét tờ giấy ghi địa chỉ chuẩn sẵn tay Diệp Mai, dậy trở về chỗ .

 

Diệp Mai địa chỉ, từ từ nắm chặt tay, môi mấp máy, tiếng động hai chữ cảm ơn.

 

Buổi trưa, Ngọc Khê cũng hỏi Diệp Mai, gần đến giờ học mới liền .

 

Diệp Mai thích hợp biên kịch, tính cách cô hợp biên tập hơn, như cũng .

 

Lôi Âm nghi hoặc: "Cậu cái gì đấy? Tớ phát hiện hôm nay tâm trạng đặc biệt ."

 

"Bởi vì tớ phát hiện chân lý, giúp niềm vui và việc thiện cho đời, câu đúng thật."

 

Lôi Âm: "Cậu đạo lý lớn, tưởng học văn học đấy!"

 

Ngọc Khê : "Em trai tớ sách, tớ ké một quyển, học nhiều điều. Sau đó thì nhiều hơn. Cậu rảnh rỗi cũng nên , đối nhân xử thế, giúp ích nhiều lắm đấy."

 

Lôi Âm: "....... Cả nhà đều ham học, tớ thì thôi, tớ là học sinh hư. , bao giờ thì các phim?"

 

Ngọc Khê: "Còn đợi một thời gian nữa, địa điểm chọn , công tác chuẩn cũng ít. Phải cảnh lừa bán , phần cần tớ, Ôn Vinh tìm cảnh tại chỗ . Quay xong chắc cũng giữa tháng Sáu."

 

Điểm là điều Ngọc Khê mừng nhất, cô thể chứng kiến Cười Cười thi đại học.

 

Lôi Âm tiếc nuối vô cùng: "Tiếc quá, tớ ."

 

"Cậu cứ lo việc cho !"

 

Lôi Âm : "Tuân lệnh, Chu Bái Bì."

 

Ngọc Khê: "Cậu tự mắng thế ."

 

Lôi Âm: "........"

 

ha, cô cũng là một trong những bà chủ mà.

 

Buổi tối về nhà, Ngọc Khê thấy Từ Hối Hướng. Vết thương mặt vẫn lành, mặt mày cau . Ngọc Khê thấy liền vui vẻ, cô càng tinh ranh, guồng chân chạy biến.

 

Từ Hối Hướng: "......."

 

Hắn tính kế thành còn một trận đòn. Giờ thì , Lữ Ngọc Khê thấy như thấy quỷ, chạy còn nhanh hơn thỏ. Cảm giác mất phu nhân thiệt quân quá khó chịu.

 

Ngọc Khê về đến nhà ha ha. Từ Hối Hướng lúc nào cũng đeo bộ mặt giả nhân giả nghĩa, giờ thì xanh một miếng tím một miếng, thuận mắt hẳn.

 

Niên Quân Mân ở nhà, Ngọc Khê nấu cơm ngân nga hát.

 

7 giờ tối Niên Quân Mân mới về, Ngọc Khê hỏi: "Sao về muộn thế ?"

 

 

Loading...