Những Năm Tháng Tươi Đẹp Ở Thập Niên - Chương 349: Quân tử

Cập nhật lúc: 2025-12-18 00:45:14
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Niên Phong nhíu mày: "Sao nữa?"

 

Trong lòng Uông Hàm hoảng loạn. Nếu cứ thế , hai cha con họ nhất định sẽ gặp mặt. Niên Quân Mân nhận , tuyệt đối thể để họ gặp . Bà viện cớ: "Nhẫn của em mất , chắc là để quên trong nhà vệ sinh, tìm cùng em với."

 

Niên Phong ngạc nhiên: "Anh nhớ sáng nay em ngoài đeo nhẫn."

 

"Em để trong túi xách, muộn chút nữa sợ tìm thấy mất. Em đặc biệt thích chiếc nhẫn đó, là quà sinh nhật tặng em, ý nghĩa giống những cái khác."

 

Niên Phong cảm thấy dạo vợ kỳ lạ, nhưng tình nghĩa vợ chồng bao năm, hai nương tựa lẫn , ông nghĩ nhiều: "Được ."

 

Niên Quân Mân đóng cốp xe , linh tính mách bảo khiến đầu , chỉ kịp thấy bóng lưng thoáng qua. Anh chằm chằm đó vài giây.

 

Ngọc Khê theo ánh mắt , cô nhận đó: "Đó là ông chủ Tập đoàn Đông Phương, ôn hòa. Lúc nãy ở đây, ông còn định giúp em nữa. Nói thật, em ghét ông , ông đeo kính trông thật sự nho nhã, cảm giác như một quân t.ử ."

 

Niên Quân Mân đáp: "Vậy ? Có cơ hội nhất định gặp mặt một ."

 

"Anh gặp sẽ , em quá . Ông là quân t.ử từ trong xương cốt, giống Từ Hối Hướng, giả tạo vẫn giả tạo. Những thứ thuộc về bản chất thì đổi . Tiếc là cưới vợ chẳng ."

 

"Thôi lo chuyện khác nữa, còn sớm, còn về nấu cơm đón Lôi Tiếu."

 

Bữa trưa, Ngọc Khê dám nấu những món quá nhiều dầu mỡ, ăn nhiều dầu mỡ buổi trưa sẽ gây buồn ngủ, mệt mỏi. Cô những món rau xanh thanh đạm, món thịt duy nhất là cá.

 

Ngọc Khê cũng hỏi em gái thi cử thế nào, thần thái là con bé bài khá .

 

Lôi Tiếu thi trong hai ngày. Môn cuối cùng kết thúc, học sinh ùa khỏi trường thi với vẻ mặt hân hoan, hô to "Tốt nghiệp !".

 

Ngọc Khê tựa vai Quân Mân: "Xã hội phát triển, tư tưởng cởi mở hơn nhiều . Trước chúng dám thế."

Ánh Trăng Dẫn Lối

 

Niên Quân Mân : "Anh thi đại học còn sớm hơn em, lúc đó càng câu nệ hơn. Nhìn bọn trẻ mới thấy già thật ."

 

Ngọc Khê u sầu : " , còn trẻ nữa."

 

Niên Quân Mân vui vẻ: "Em mới bao nhiêu tuổi chứ, đang tuổi xuân phơi phới mà."

 

Trong lòng Ngọc Khê cộng thêm ba năm tuổi thật, cô 24 , thực chỉ kém Niên Quân Mân ba tuổi mà thôi.

 

Kỳ thi đại học kết thúc, Ngọc Khê xử lý công việc ở công ty. Cô vắng, việc đều bàn giao .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nhung-nam-thang-tuoi-dep-o-thap-nien/chuong-349-quan-tu.html.]

Ngọc Khê túm lấy Hoàng Lượng: "Đừng chạy lung tung, công ty cần tọa trấn."

 

Hoàng Lượng kêu ca: "....... theo ."

 

Ngọc Khê đầy đầu dấu hỏi: "Lời ? thấy năng lực của Kim Linh sắp đuổi kịp , tuyển thêm mấy trợ lý nữa, cần đến ."

 

Hoàng Lượng lúng túng mở lời thế nào. Phong lưu bao năm, một khi động lòng thật sự mới phát hiện theo đuổi khó thế nào: "... đang theo đuổi Kim Linh."

 

"Ồ, thích Kim Linh ?"

 

Hoàng Lượng gãi đầu. Hắn thật sự chú ý đến nội tâm , cho đến khi Hà Duệ theo đuổi Kim Linh, mới cảm giác. Biết Kim Linh thích , từng thầm mừng, định giá một chút, ai ngờ tự đào hố chôn .

 

Giờ lòi một theo đuổi nữa, cuống thật .

 

Ngọc Khê đồng tình với Hoàng Lượng chút nào. Cô bảo , sớm muộn gì cũng trị : "Trong công ty là lớn nhất, miễn ảnh hưởng đến tình hình công ty, còn quan tâm."

 

Hoàng Lượng nếm ý tứ trong lời , chỉ cần quản lý công ty, thể theo Kim Linh: "Được, cứ yên tâm !"

 

Ngọc Khê: "....... Sao câu cứ xui xẻo thế nào nhỉ?"

 

Hoàng Lượng: "......."

 

Hình như đúng là thế thật!

 

Ngọc Khê sắp xếp xong việc ở công ty. Lôi Tiếu ước lượng điểm xong, đăng ký nguyện vọng, còn giữ bí mật trường đăng ký. Nộp tiền mua vé xe xong, Ngọc Khê giúp em gái thu dọn hành lý: "Chị thật ngờ các em thành phố H. Mùa hè phương Nam nóng lắm đấy, mang nhiều quần áo một chút để đổi."

 

Lôi Tiếu suy nghĩ kỹ: "Em tính cả , chơi xong thì điểm cũng , lúc về quê luôn."

 

Ngọc Khê lấy từ trong túi hai ngàn đồng: "Cầm lấy tiền , ngoài thể thiếu tiền ."

 

Lôi Tiếu mở ví : "Em hơn hai ngàn mà."

 

Ngọc Khê nhét tiền tay em: "Mang nhiều một chút cho chắc, nhưng cũng đừng khoe khoang tiền bạc. Chia tiền để ở mấy chỗ khác , ?"

 

"Em nhớ ạ."

 

Ngọc Khê tiếng mở cửa, Niên Quân Mân , phía là Tôn Thiên Thiên. Ngọc Khê dùng ánh mắt dò hỏi: "Sao thế , sưng cả mắt kìa?"

 

 

Loading...