Những Năm Tháng Tươi Đẹp Ở Thập Niên - Chương 353: Kỳ quái

Cập nhật lúc: 2025-12-18 00:45:18
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/805iDnuGEr

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ôn Vinh đang giằng co với đạo diễn Ôn, hai bên ai nhường ai. Người của hai đoàn phim trừng mắt , Ôn Vinh và đạo diễn Ôn càng cãi kịch liệt.

 

Ngọc Khê hiểu rõ nguyên do. Nhà cửa đảo vốn ít, địa điểm phim càng khan hiếm. Cái nơi bé tẹo một đoàn phim là đủ , đằng chen chúc hai đoàn, nhà để phim đủ dùng.

 

Đặc biệt là khi cần cảnh , dù tách cũng dở, chỗ thì hạn, cảnh mà dính cả của đoàn bên thì hỏng hết bánh kẹo.

 

Ôn Vinh tức điên lên, hiểu tại bác cả cứ nhất định đối đầu với !

 

Đạo diễn Ôn thì c.h.ế.t quách cho xong. Ông lỡ sa chân cái hố của Duyệt Huy, thật sự địa điểm phim trùng thế . Đáng c.h.ế.t, phó đạo diễn ăn kiểu gì, tức c.h.ế.t ông mất thôi.

 

Ngọc Khê day day ấn đường, cô hiểu nổi tại Từ Hối Hướng cứ luẩn quẩn trong lòng mãi thế!

 

Từ Hối Hướng dựa tường tránh nắng, liếc mắt cái là thấy ngay Lữ Ngọc Khê. Hắn mím môi. Từ vụ lên báo, cũng ngốc, một việc dễ điều tra , mới phát hiện quá coi thường Niên Quân Mân.

 

Trong lòng thoải mái thì ai cũng đừng hòng yên . Sau khi rút kinh nghiệm xương m.á.u phân tích , chỉ c.h.ử.i thề.

 

Hắn tính kế nhiều đến thì Lữ Ngọc Khê cũng chẳng thèm liếc mắt một cái. Người phụ nữ đề phòng sâu, chỉ cần liên quan đến Cát Lãng thì mưu kế đều vô dụng.

 

Cho nên cứ công cốc, còn ngu ngốc hết chỗ . Cứ nghĩ đến việc Lữ Ngọc Khê và Niên Quân Mân lưng nhạo thế nào là uất ức.

 

Địa điểm là do lâm thời tìm phó đạo diễn sửa . Hắn vui, thì ai cũng đừng hòng vui vẻ là .

 

Ngọc Khê càng lên cao càng cảm nhận ánh mắt hình viên đạn của Từ Hối Hướng: "......."

 

Cô cảm thấy Từ Hối Hướng diễn sâu quá , đúng là "ảnh đế" tự biên tự diễn.

 

Ngọc Khê mím môi, bước tới với Ôn Vinh: "Cứ dây dưa thế cách , đổi chỗ ."

 

sợ, mà là xót tiền. Chậm trễ một ngày là tốn tiền một ngày, tiền của cô đấy.

 

Ôn Vinh trừng mắt: "Đàn chị, ngờ chị dễ dàng lùi bước như . Nơi chúng đến , dựa cái gì chứ, thì cũng là bọn họ ."

 

Đạo diễn Ôn tức thổ huyết. Ông giận cháu trai mà hối hận vì nhảy cái hố của Duyệt Huy, nhưng hợp đồng , nghĩ đến tiền bồi thường hợp đồng càng c.h.ế.t.

 

Từ Hối Hướng bước tới: "Quay phim chạm mặt cũng là cái duyên, hôm nay chúng nghỉ, các ."

 

Ngọc Khê mặt vô biểu tình: "À, thế mà cũng gọi là duyên phận , da mặt Tổng giám đốc Từ dày thêm ."

 

Tin thì mà gặp ma, đồ hổ!

 

Niên Quân Mân tiếp lời: " là dày hơn ít, kim châm cũng thủng, miệng cũng chẳng câu nào thật lòng. Thảo nào các chị em phụ nữ bảo tin lời đàn ông thì heo cũng leo cây, đều là do Tổng giám đốc Từ kéo chân cả, cánh đàn ông chúng thật hổ cho !"

 

Ngọc Khê: "........"

 

là gần đèn thì sáng gần mực thì đen, cô thấy miệng lưỡi Niên Quân Mân độc địa ngang ngửa thế !

 

Từ Hối Hướng: "Ha hả!" Hai cái kẻ khốn kiếp .

 

Ngọc Khê vỗ ngực: "Tổng giám đốc Từ lạnh rợn quá. Người bảo thượng bất chính hạ tắc loạn, Ôn Vinh , chú ý nhiều chút, Tổng giám đốc Từ là điển hình của loại khẩu Phật tâm xà, ngoài miệng một đằng lưng một nẻo, chuyên b.ắ.n lén lưng, chúng tránh xa họ một chút."

 

Ôn Vinh ngơ ngác: "Ờ, ."

 

Ngọc Khê đổi giọng: " , tin là mặt bao nhiêu thế , Tổng giám đốc Từ cũng mất mặt đến tận nhà bà ngoại , nhất định sẽ giữ lời hứa, để chúng . Anh cũng hình tượng dày công xây dựng sụp đổ , từng lên báo đấy, tích cực tuyên truyền năng lượng tích cực mà. Một đạo đức như , cho dù là giả thì cũng diễn cho giống thật chứ, xin cảm ơn Tổng giám đốc Từ nhé."

 

Từ Hối Hướng mặt đơ . Mắng thèm dùng một từ tục tĩu nào, mở rộng tầm mắt . Thấy đều , ảo não, nên xây dựng hình tượng ôn hòa lễ độ, khiêm tốn quân t.ử gì, mắng còn . Hắn nghiến răng: "Biên kịch Lữ chắc chắn hiểu lầm gì về . Yên tâm, nhất định , tuyệt đối loại nuốt lời."

 

Chỉ cần Lữ Ngọc Khê , đầy cách để cô ngột ngạt. Trên mặt cố nặn nụ chân thành nhất thể.

 

Ngọc Khê Từ Hối Hướng với ánh mắt đồng cảm. Người cứ đeo mặt nạ mà sống thế, mệt mỏi bao, đáng đời. Trong lòng cô thấy thoải mái hẳn, sang hỏi Ôn Vinh: "Chỗ ở của , dọn dẹp chút!"

 

Ôn Vinh day trán: "Chỗ ở định đó, trong thôn đều cho bên thuê hết , dựng lều thôi, cũng may là chuẩn ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nhung-nam-thang-tuoi-dep-o-thap-nien/chuong-353-ky-quai.html.]

 

Ngọc Khê: "......."

 

Cô thầm c.h.ử.i thề.

 

Đợi bên rút lui, Ngọc Khê hỏi: "Cậu đừng lẫy với , hỏi thật đổi địa điểm ?"

 

Ôn Vinh: "Gần đây chỗ nào thích hợp cả, tìm hết . Tìm thì tốn quá nhiều thời gian, kinh phí còn nhiều, chậm trễ ngày nào ngày đó. Thế , lúc họ thì chúng tranh thủ , lúc họ thì chúng chỗ bãi biển khác cảnh khác, tránh ."

 

Ngọc Khê: "Vậy cứ thế , đẩy nhanh tiến độ lên, cho xong sớm."

 

Trong lòng cô đang tính toán xem thế nào để hố Từ Hối Hướng một vố, cái gai nhổ , trong lòng cô cứ thấy nghẹn.

 

Hành lý của Ngọc Khê mang theo lều trại, nhưng mà nhỏ quá. Nhìn một rừng lều trại, cô u sầu với Niên Quân Mân: "Cái mà gặp bão thì sống nổi."

 

Ánh Trăng Dẫn Lối

Niên Quân Mân: "Anh thôn xem chỗ nào thích hợp ."

 

Ngọc Khê: "Được, để em sắp xếp đồ đạc."

 

Từ Hối Hướng xông thôn, chặn đường Niên Quân Mân: "Vụ báo là do ."

 

" ."

 

Từ Hối Hướng: "........"

 

Thừa nhận dễ dàng quá, chẳng chút cảm giác thành tựu nào, quên béng mất câu tiếp theo định gì.

 

Niên Quân Mân nheo mắt: "Còn việc gì ?"

 

Từ Hối Hướng châm chọc: "Anh chỉ là kẻ bám váy đàn bà, xem khi nào thì đá."

 

"Cả đời cũng thể nào."

 

Anh tự tin như đấy, khinh thường Từ Hối Hướng, vẻ: hiểu gì về tình cảm .

 

Từ Hối Hướng: "........"

 

Hắn chọc tức chọc tức đây?

 

Ngọc Khê sắp xếp xong hành lý, đầu thấy Niên Quân Mân vẻ mặt hớn hở trở về: "Lén lút lưng em thế?"

 

"Chọc tức Từ Hối Hướng. Anh thấy trong thôn hai ngôi nhà cũ nát, mái nhà vẫn còn , dọn dẹp một chút là ở , dù cũng hơn ở ngoài trời."

 

Ngọc Khê: "Thật hả?"

 

"Đương nhiên, đưa em xem."

 

Ngọc Khê lấy mũ đội: "Đi thôi!"

 

Hai ngôi nhà cũ nát trông khá bắt mắt, khung nhà tổng thể chắc chắn, chỉ mái ngói là cũ nát. Nhìn qua khe cửa thì thấy cửa sổ, sân thì rộng.

 

Hơn nữa hai ngôi nhà liền , Ngọc Khê ưng ý nhất điểm . Sân cũng nhỏ, thể dựng lều, nỗi lo trong lòng Ngọc Khê cuối cùng cũng giải tỏa.

 

Ngọc Khê định xem nhưng cửa lớn khóa, cô cau mày: "Nhà thì nát mà cửa lớn nguyên vẹn, còn khóa nữa chứ."

 

Niên Quân Mân kỹ, cảm thấy kỳ quái: "Tường rào cũng cao."

 

Ngọc Khê lưu tâm : " thật, cao hơn hẳn các nhà khác trong thôn."

 

Hai cứ thập thò ngó nghiêng, nhanh dân làng phát hiện: "Các gì đấy?"

 

 

Loading...