Những Năm Tháng Tươi Đẹp Ở Thập Niên - Chương 355: Nhát gan

Cập nhật lúc: 2025-12-18 00:45:20
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Niên Quân Mân gần , lớp cát mảnh vỡ thủy tinh, đá nhẹ lớp cát còn thấy ít vỏ hạt dưa.

 

Ngọc Khê sợ nữa. Những dấu vết chứng tỏ ma quỷ gì cả, nơi ở, chỉ là đảo đến đông nên họ khóa cửa bỏ thôi.

 

Tại lạ đến thì họ bỏ , đây mới là vấn đề lớn.

 

Niên Quân Mân xổm xuống, kỹ vỏ hạt dưa, tìm thấy ít vỏ lạc: "Mấy thứ đều mới cả, nhiều nhất là cách đây năm ngày."

 

Ngọc Khê: "Nơi khóa cửa, thà để cũng cho thuê, chắc chắn bí mật. Chúng trong xem ?"

 

Niên Quân Mân căn phòng tối om, vợ nhát gan sợ dọa: "Anh một thôi, em đợi ở đây."

 

Ngọc Khê ma, gan to . Do cả thì sợ cái gì: "Em cũng ."

 

Niên Quân Mân : "Anh , em nắm áo nhé."

 

Trong lòng Ngọc Khê ngọt ngào: "Vâng."

 

Cửa phòng khóa. Một phòng trải đầy rơm rạ nền đất, phòng thì thấy mấy cái bao tải, ngoài chẳng gì giá trị.

 

Ngọc Khê là ngoài nghề cũng phát hiện vấn đề. Lúc khỏi sân, sắc mặt cô lắm.

 

Trên đường về, cả hai đều im lặng.

 

"Hai đấy?"

 

Ngọc Khê giật thon thót, theo phản xạ ném cái đèn pin trong tay . Chỉ thấy tiếng kêu đau đớn, đèn pin của Niên Quân Mân chiếu tới.

 

Từ Hối Hướng đang ôm trán xổm đất, vẻ mặt cực kỳ đau đớn.

 

Đèn pin của Ngọc Khê bằng sắt, chỉ to mà còn nặng, ném trúng thì chuyện đùa.

 

Từ Hối Hướng hồn, ôm cục u sưng vù trán: "Cố ý đúng !"

 

Ngọc Khê thấy oan uổng, đương nhiên dù cố ý cô cũng sẽ thừa nhận: "Người dọa c.h.ế.t khiếp đấy, cái trách ."

 

Từ Hối Hướng nín nhịn. Hắn để ý hai cả ngày nay , thần thần bí bí, nhất định vấn đề.

 

Niên Quân Mân: "........"

 

Anh thể ? Bát tự của Từ Hối Hướng chắc chắn xung khắc với bọn họ, nào gặp cũng thương.

 

Ngọc Khê trở về lều, đa ngủ. Cô nhỏ giọng hỏi: "Anh nghĩ giống em ?"

 

Niên Quân Mân gật đầu: "Chỉ là nghi ngờ thôi, còn điều tra thêm ."

 

Sáng hôm ăn cơm xong, địa điểm cướp mất nên Ôn Vinh vì tiến độ chuyển sang cảnh bờ biển. Cả đoàn kéo biển.

 

Niên Quân Mân một tay xách xô nhỏ, một tay cầm cần câu, tảng đá cách đó xa, phơi nắng, câu cá, khiến Ngọc Khê ghen tị vô cùng.

 

Đặc biệt là thấy bên bờ ít hải sản, cô nổi m.á.u bắt.

 

Đến khi xong thì là 3 giờ chiều. Tranh thủ lúc thủy triều lên, định nghỉ ngơi ăn cơm một chút đợi trời tối cảnh đêm.

 

Ngọc Khê rảnh rỗi, tìm cái xô tìm Niên Quân Mân. Anh câu ít: "Anh cũng giỏi thật đấy, câu nhiều thế ."

Ánh Trăng Dẫn Lối

 

Niên Quân Mân đắc ý: "Hồi nhỏ khổ, nuôi , một phụ nữ kiếm công điểm ít, việc nặng, ăn đủ no nên mày mò kiếm hải sản. Để câu cá, nghiên cứu nhiều loại mồi lắm đấy."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nhung-nam-thang-tuoi-dep-o-thap-nien/chuong-355-nhat-gan.html.]

 

Ngọc Khê: "Sau em nhất định sẽ đối xử với ."

 

"Thật ?"

 

"Đương nhiên, ngày nào cũng cho ăn no, em mà!"

 

Niên Quân Mân: "........ Tốt."

 

Ngọc Khê câu cá, tính cô thẳng kiên nhẫn bằng Niên Quân Mân, cô thích tự tay bắt, nhặt nhạnh cho sướng.

 

Niên Quân Mân cũng câu đủ , xách cá đưa cho đầu bếp, đó cùng vợ tìm vỏ sò, ốc biển, ốc mắt mèo... Buổi sáng thủy triều rút, đồ đạc ít.

 

Ở mấy vũng nước còn thấy cả tôm tít, Ngọc Khê đeo găng tay, con búng đau lắm.

 

Mọi về nhà mùa đông, vẫn là mùa hè thích hơn, bờ biển nhiều đồ.

 

Hai hợp tác, nhặt một xô đầy. Ôn Vinh cũng nhịn chạy xem: "Nhiều thật đấy."

 

Ngọc Khê : "Nuôi hai ngày cho nhả sạch cát, luộc lên, cần cho gì cả, vị ngọt lắm."

 

Ôn Vinh chảy nước miếng, cũng là sành ăn.

 

Ngọc Khê thẳng dậy: " , đến đây qua hai gian nhà cũ bên thôn ?"

 

Ôn Vinh: "Chưa qua, thế?"

 

Hai đứa trẻ con cách đó xa đột nhiên xen : "Các cô chú đừng đến đó, ma thật đấy, bọn cháu thấy ."

 

Ôn Vinh giật : "Nhóc con, đời ma."

 

Một trong hai đứa trẻ Niên Quân Mân quen, từng cho tiền nó. Thấy hai đứa trẻ vẻ phục, như chứng minh điều gì đó, hỏi: "Thật sự thấy ?"

 

Hai đứa trẻ tám tuổi gật đầu: "Thật đấy ạ. Sáng sớm biển bọn cháu thấy tiếng thật, còn gặp nữa cơ, dáng vẻ kỳ quái lắm, vác đồ động đậy, chắc chắn là bắt trẻ con ăn thịt đấy."

 

Ôn Vinh ngẩn , gan vốn bé, bắt đầu hối hận: "Đàn chị, chúng đổi chỗ , là về gần thôn nhà chị tìm xem?"

 

Ngọc Khê: "........"

 

Ở đây kẻ còn nhát gan hơn cả cô.

 

Niên Quân Mân nổi nữa, cảm ơn mấy đứa trẻ, ý thức tính nghiêm trọng của vấn đề.

 

Ngọc Khê trừng mắt Ôn Vinh: "Giờ thì muộn , cứ ở đây ."

 

Ôn Vinh: "Tại chứ?"

 

Ngọc Khê nhỏ giọng : "Nơi vấn đề. Đêm qua và Quân Mân xem nhà cũ , ma , dấu vết của ở, cửa khóa chặt, còn tiếng , chắc chắn bí mật thể cho ai ."

 

Trong lòng Ngọc Khê trĩu nặng.

 

Hai ngày đó, Niên Quân Mân lục tung cả hòn đảo lên, bỏ sót bất kỳ dấu vết nào, tự sắp xếp manh mối trong phòng, còn rửa một bức ảnh.

 

Ngọc Khê cùng Niên Quân Mân về nội thành mua sắm, hẹn địa điểm gặp .

 

Hai xe buýt đến Cục Công An. Ngọc Khê đang xếp hàng chờ xe thì nghi hoặc phụ nữ phía , thấy quen quen: "Quân Mân, xem bà giống Hà Giai Lệ ?"

 

 

Loading...