Những Năm Tháng Tươi Đẹp Ở Thập Niên - Chương 358: Bắt được
Cập nhật lúc: 2025-12-18 00:45:23
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Từ Hối Hướng nắm chặt chiếc lắc tay. Hắn hỏi thăm rõ ràng, bánh bao là do Lữ Ngọc Khê . Hồi Cát Lãng đón , từng thành phố tìm kiếm hương vị bánh bao , thử qua nhiều loại nhưng đều đúng vị.
Ngọc Khê liếc Từ Hối Hướng, tên phát bệnh gì nữa đây.
Thấy hai bỏ , Từ Hối Hướng mím môi. Đợi họ xa, buông tay , chiếc lắc tay. Vốn định chuyện lắc tay cho Cát Lãng , nhưng giờ tính toán .
Trời hửng nắng mưa, Ôn Vinh đẩy nhanh tiến độ nên cố ý cho chiếm chỗ . lạ , bên thế mà tranh giành.
Liên tiếp hai ngày, Ôn Vinh ban ngày, bên cảnh đêm.
Ôn Vinh thở phào nhẹ nhõm: "Thế quá, đỡ tranh ."
Ngọc Khê hỏi: "Còn bao nhiêu ngày nữa thì xong?"
"Nhiều nhất là nửa tháng nữa."
Ngọc Khê tính toán ngày tháng, chắc vài ngày nữa là điểm thi.
Ôn Vinh rời , Ngọc Khê xem kịch bản. Từ Hối Hướng che khuất ánh mặt trời mặt cô. Ngọc Khê ngẩng lên, ánh mắt cảnh giác: "Tổng giám đốc Từ."
Từ Hối Hướng tùy tiện xuống bên cạnh, xòe tay : "Cái là của cô."
Ngọc Khê chằm chằm chiếc lắc tay, đúng là cái cô mất. Trong lòng cô càng thêm cảnh giác Từ Hối Hướng. nghĩ đến việc Trịnh Mậu Nhiên từng bán đấu giá cái bình cổ, cô thả lỏng hơn chút. Có hành động đó của Trịnh Mậu Nhiên lá chắn, chiếc lắc tay ở chỗ cô cũng sẽ gây nghi ngờ gì: " , là của , Trịnh Mậu Nhiên cho. Không ngờ Tổng giám đốc Từ nhặt ."
Từ Hối Hướng ngước mắt Lữ Ngọc Khê, ẩn ý.
Ngọc Khê: "........"
Mấy ngày nay tên cứ quái quái thế nào , chẳng đang ủ mưu gì.
Từ Hối Hướng trả lắc tay mà cất túi áo.
Ngọc Khê: "....... Mỹ đức của Trung Hoa là nhặt của rơi trả đ.á.n.h mất đấy."
Từ Hối Hướng ậm ừ một tiếng: "Cô lấy cũng , trả lời mấy câu hỏi ."
Ngọc Khê giật khóe miệng: "Nếu trả lời thì ?"
"Thì nó là của ."
"Vô sỉ."
"Cảm ơn khen."
Ngọc Khê: " thể báo cảnh sát đấy."
"Cô lấy gì chứng minh nó là của cô?"
Ngọc Khê: "Người nhà đều thấy ."
Từ Hối Hướng ậm ừ, lấy từ túi bên bảy viên ngọc trai: "Chúng vẻ cùng bộ với cái lắc tay đấy. thể chứng minh thứ là của ."
Ngọc Khê: "........"
Niên Quân Mân: "Chúng cần nữa."
Ngọc Khê thực nhiều tình cảm với chiếc lắc tay lắm. Có "nước thần thánh" của Trịnh Mậu Nhiên, cô cũng chẳng sợ nghi ngờ. Điều duy nhất khiến cô tiếc là giá trị của nó: "Chúng cần nữa."
Nói xong, Ngọc Khê cầm kịch bản kéo tay Quân Mân bỏ .
Từ Hối Hướng rũ mắt, thu những viên ngọc trai. Không cần thì , nó là của .
Rada cảnh giác Niên Quân Mân reo inh ỏi. Trực giác đàn ông mách bảo thái độ của Từ Hối Hướng đối với vợ đổi. Sự đổi khiến cảnh giác hơn bao giờ hết.
Hai bờ biển. Nước triều rút, trời tối, loáng thoáng thấy ánh đèn pin của dân làng nhặt hải sản.
Ngọc Khê hóng gió biển: "Từ Hối Hướng thật kỳ quái. Mấy hôm còn hận thể dùng ánh mắt g.i.ế.c c.h.ế.t chúng , mấy hôm nay gây sự, quá bất thường."
Niên Quân Mân mím môi. Đàn ông hiểu đàn ông nhất: "Ai nghĩ cái gì."
"Em nhất định cẩn thận với , tên đảo mắt một cái là âm mưu ngay."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nhung-nam-thang-tuoi-dep-o-thap-nien/chuong-358-bat-duoc.html.]
Niên Quân Mân nhếch mép: " , tâm tư quá thâm sâu, lành gì."
Ngọc Khê cực kỳ tán đồng.
Hai đang định về thì Ngọc Khê chỉ tay biển: "Anh xem thuyền đang tới ?"
Niên Quân Mân nheo mắt : " thật. Giờ ở đây gì ai thuyền ngoài. Anh canh chừng ở đây, em báo cho Tiểu Lý."
Ngọc Khê: "Được, cẩn thận đấy."
Ngọc Khê chạy nhanh về tìm Tiểu Lý, hai cùng .
Chiếc thuyền biển đợi dân làng bãi cát hết mới cập bờ. Đó là một chiếc thuyền đ.á.n.h cá quá lớn. Nhìn qua ống nhòm Tiểu Lý mang theo, Niên Quân Mân nhận bước xuống: "Em gái Từ Hối Hướng."
Ngọc Khê sững sờ: "Cho em xem với."
thật là Từ Nguyệt , lưng cô bé còn một đứa trẻ. Đi cùng họ là ba đàn ông và một phụ nữ. Từ Nguyệt và đứa trẻ trông vẻ mơ màng, để mặc dẫn .
Tim Ngọc Khê thót lên: "Bọn là bọn buôn , chắc chắn luôn."
Tiểu Lý dậy: " báo tin."
Niên Quân Mân: "Cửa lớn phá , sợ bọn chúng sẽ bỏ mất. xử lý cái thuyền."
Hai chia hành động. Ngọc Khê nghĩ: "Em báo cho Từ Hối Hướng một tiếng."
Tiểu Lý ngăn : "Khoan , đừng hành động vội, tránh bứt dây động rừng."
Ngọc Khê nghĩ cũng : "Em đợi ở đây ."
Niên Quân Mân cắt đứt dây neo thuyền . Người bờ cũng phát hiện cửa lớn phá, đồ đạc bên trong lục tung nên hoảng loạn chạy xuống.
Đáng tiếc thuyền trôi mất. Mấy tên đó đất c.h.ử.i bới om sòm nhưng sợ kinh động đến dân làng.
Ngọc Khê đếm : "Tổng cộng bốn tên, ba chúng võ nghệ cũng tồi, thể khống chế bọn chúng ?"
Niên Quân Mân: "Đợi Tiểu Lý tính."
Tiểu Lý nhanh. Mấy tên bãi biển đang tìm cách, vẻ định nhắm những chiếc thuyền đ.á.n.h cá khác, thể đợi thêm nữa.
Hai Ngọc Khê , giả vờ dạo bãi biển. Mấy tên đang về phía những chiếc thuyền.
Nhìn thấy hai Ngọc Khê, bọn chúng cảnh giác hẳn lên.
Ngọc Khê với Niên Quân Mân: "Khung cảnh ở đây thật đấy."
Hai giả vờ tản bộ, để ý đến bọn chúng, chậm rãi lướt qua.
Mấy tên thở phào nhẹ nhõm, bọn chúng cũng gây chuyện.
Ngọc Khê và Niên Quân Mân , nhanh chóng xoay , từ phía tay khống chế hai gã đàn ông .
Diễn biến quá nhanh, hai tên đ.á.n.h ngất xỉu ngay lập tức. Khoảng cách quá gần, ba gã đàn ông thì hai tên hạ gục.
Tiểu Lý lao : "Không nhúc nhích."
Gã đàn ông còn và phụ nữ sững sờ. Nhân lúc bọn chúng ngây , Ngọc Khê và Niên Quân Mân mỗi bồi thêm một cú chặt gáy, hai tên còn cũng ngất xỉu.
Ánh Trăng Dẫn Lối
Lúc Ngọc Khê mới thở phào nhẹ nhõm. Tiểu Lý mang theo còng tay, Niên Quân Mân cởi áo khoác xé dây trói mấy tên còn .
Ngọc Khê đỡ Từ Nguyệt dậy. Hai đứa trẻ vẫn còn mơ màng, chắc là trúng t.h.u.ố.c mê. Cô lấy chút nước vỗ mặt đ.á.n.h thức Từ Nguyệt.
Từ Nguyệt tỉnh , ban đầu sợ hãi, thấy Ngọc Khê thì sững sờ, nhanh chóng quanh, thấy bọn trói mới thở phào.
Ngọc Khê vỗ về: "Không , . Sao em bắt thế ?"
Bé trai cũng tỉnh, hiểu chuyện gì xảy nên òa nức nở.
Từ Nguyệt lau nước mắt: "Bọn em du lịch nghiệp."
Ngọc Khê hết câu, đầu óc ong lên một tiếng: "Cười Cười ?"