Những Năm Tháng Tươi Đẹp Ở Thập Niên - Chương 369: Vết rạn nứt

Cập nhật lúc: 2025-12-18 04:37:00
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Niên Quân Mân ăn sáng, hờ hững đáp: "Kệ cô , thích đến thì đến, đến thì thôi."

 

Ngọc Khê cũng chẳng gì thêm về Vương Điềm Điềm, đúng là bạc bẽo.

 

Ngày tang lễ, nhà Tôn Thiên Thiên cũng chẳng còn ai. Cha mất từ lâu, bà là con một, họ hàng cũng ít qua . Người đưa tang chỉ con trai Quân Mân và Vương Điềm Điềm.

 

Ngày hạ táng, thời tiết khá . Ngọc Khê cạn lời Vương Điềm Điềm lóc t.h.ả.m thiết. Cả đám tang chẳng mấy , đa phần là nhân viên nhà tang lễ, lóc t.h.ả.m thiết thế cho ai xem chứ. Có điều, kỹ năng diễn xuất đúng là đạt chuẩn.

 

Niên Quân Mân nắm tay vợ, lười Vương Điềm Điềm diễn trò.

 

Tôn Thiên Thiên di ảnh, Ngọc Khê tốn bao công sức mới tìm một tấm ảnh đen trắng.

 

Ngọc Khê mua hoa tươi đặt bia mộ. Nếu kiếp , mong Tôn Thiên Thiên thể sống một cuộc đời như ý.

 

Nhân viên nhà tang lễ , Vương Điềm Điềm cũng nín ngay lập tức, cứ chốc chốc giơ tay xem đồng hồ: "Lát nữa vai diễn , đưa chìa khóa nhà cho . Còn nữa, ít tiền tiết kiệm, sổ tiết kiệm ? Đừng hòng nuốt trọn nhé, mới là con gái bà , mau đưa đây."

 

Mặt Ngọc Khê lạnh tanh. Người mới hạ táng, còn khỏi nghĩa trang mà đòi chia chác.

 

Ánh mắt Niên Quân Mân lạnh như băng: "Cút."

 

Vương Điềm Điềm còn định gì nữa, nhưng bắt gặp đôi mắt đỏ ngầu vằn tia m.á.u của Niên Quân Mân thì nuốt nước bọt cái ực: "Hòa thượng chạy chứ miếu chạy , đợi đấy sẽ tìm các tính sổ."

 

Ngọc Khê thu hồi ánh mắt, chẳng buồn bộ dạng xí của Vương Điềm Điềm thêm nữa.

 

Vương Điềm Điềm , đốt xong giấy tiền, Niên Quân Mân mới dậy: "Về thôi!"

 

Ngọc Khê đầu bia mộ cuối mới theo: "Vâng."

 

Hai khỏi nghĩa trang, Ngọc Khê liếc mắt nhận ngay chiếc xe hôm nọ Niên Phong dùng để chặn đường cô. Cô kéo tay Quân Mân: "Ông đến ."

 

Niên Quân Mân cúi đầu mở cửa xe: "Anh mệt , về ngủ thôi, mai thăm ông nội."

 

Ngọc Khê Niên Phong mở cửa xe, dáng vẻ tiến lên dám. Hiểu lầm giữa hai cha con sâu sắc quá.

 

Niên Phong ngơ ngác con trai, kịp rõ thì lái xe mất. Ông vịn xe cho vững, hối hận cũng muộn, lời như bát nước đổ .

 

Uông Hàm vẫn luôn bám theo chồng. Mấy ngày nay chồng bà cứ như mất hồn, bà điều tra mới hai cha con gặp mặt, và Tôn Thiên Thiên c.h.ế.t.

 

Cuối cùng cũng thể thở phào nhẹ nhõm, Tôn Thiên Thiên c.h.ế.t , sẽ ai chuyện ở trong thôn nữa.

 

thầm hận, chồng bà thế mà mua đất nghĩa trang cho Tôn Thiên Thiên. Trong lòng như lửa đốt, bao nhiêu năm như mà bà vẫn bằng một phụ nữ lẳng lơ ong bướm c.h.ế.t.

 

Niên Phong mở cửa xe, lấy bó hoa tươi , bước từng bước nặng nề nghĩa trang.

 

Cảnh tượng càng kích thích Uông Hàm. Bà thua kém Tôn Thiên Thiên ở điểm nào chứ? Bà nắm chặt vô lăng, điều duy nhất thể tự an ủi là chuyện sẽ qua, tất cả sẽ qua thôi.

 

Ngọc Khê và Niên Quân Mân về đến nhà. Niên Quân Mân quần áo, tắm rửa xong là lăn giường ngủ li bì.

 

Ngọc Khê vuốt ve lông mày Quân Mân, cúi đầu hôn nhẹ lên trán , cẩn thận đắp chăn cho mới đến trường.

 

Năm tư đại học nhiều môn học, chủ yếu là thực tập. Phiếu thực tập cần dấu xác nhận của đơn vị.

 

Ngọc Khê là ít lo lắng nhất, công ty cô mấy con dấu, chuyện cần bận tâm.

 

Các bạn cùng phòng ký túc xá thì cuống cuồng lên, vẫn tìm đơn vị thực tập. Nhìn thấy Ngọc Khê đến, họ vây quanh lấy cô. Trừ Viên Viện ứng tuyển thành công công ty Ngọc Khê, những khác đều cô với ánh mắt mong chờ: "Tiểu Khê, giúp bọn tớ với."

 

Mấy bạn cùng phòng của Ngọc Khê học lực đều khá, nhân phẩm cũng , vì chênh lệch giàu nghèo mà coi thường khác nên cô cũng sẵn lòng giúp đỡ: "Các nghĩ kỹ , đều biên kịch ?"

 

Bốn cô gái lắc đầu quầy quậy: "Không biên kịch ."

 

Ngọc Khê ngạc nhiên: "Sao thế?"

 

Viên Viện giải thích: "Mấy nghỉ hè cũng chịu yên, tìm việc thực tập suốt. Lúc đầu đều hăm hở biên kịch, thử mới khó khăn quá, suy tính nên bỏ cuộc hết ."

 

Ngọc Khê nhướng mày, chuyện thật: "Biên tập báo chí thì ? Thấy thế nào?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nhung-nam-thang-tuoi-dep-o-thap-nien/chuong-369-vet-ran-nut.html.]

 

Mắt bốn cô gái sáng rực lên. thấy Diệp Mai , triển vọng phát triển nên họ mới thấy biên tập cũng tệ: "Được đấy, đấy."

 

Ngọc Khê : "Tớ sẽ hỏi giúp các , nhưng nhé, công việc thực tập thường chỉ là chạy vặt thôi, trừ khi thực sự ."

 

Bốn cô gái gật đầu: "Bọn tớ mà, cảm ơn nhiều."

 

Ngọc Khê mỉm : "Khách sáo gì chứ, chị em bao năm , nên mà."

Ánh Trăng Dẫn Lối

 

Ngọc Khê thể giúp bạn cùng phòng vì tình nghĩa ba năm gắn bó, còn bạn cùng lớp thì cô lực bất tòng tâm. Phó lớp trưởng đến tìm cô, cô trốn biệt, việc dám nhận lời bừa.

 

Xử lý xong việc ở trường, cô về công ty, đến gặp Liên Bác .

 

Liên Bác vẻ mặt vui Ngọc Khê: "Quá thiếu nghĩa khí, cô cũng là bà chủ đầu tư mà tin tức lớn như thèm cho ."

 

Ngọc Khê ngơ ngác: "Tin tức gì cơ?"

 

Liên Bác đưa tờ báo cho Ngọc Khê. Cô mới thấy vụ án buôn ở quê cô lên báo, cùng với vụ án ăn xin nữa: "Giờ mới lên báo !"

 

Liên Bác: "Nhìn kỹ , mới kết án, nạn nhân mới giải cứu. Các cô đang phim ở đó mà ?"

 

Ngọc Khê gượng: "Biết, chứ." Còn là do bọn cô phát hiện nữa là!

 

Liên Bác tiếc nuối vô cùng: "Tin tức thế , báo khác đăng , giờ đăng cũng chẳng tác dụng gì, haizz!"

 

Đầu óc Ngọc Khê nảy nhanh, nghĩ đến tập tài liệu tổng hợp, bèn : "Vừa mượn cơ hội đăng tập tài liệu lên để nâng cao cảnh giác, thấy thế nào?"

 

Lúc Liên Bác mới tươi tỉnh trở : "Thế còn tạm . Cô đấy, bao giờ thì chuẩn xong?"

 

"Xong lâu , định đợi phim sắp chiếu mới đăng để tiện thể PR cho phim luôn."

 

Liên Bác trầm tư: "Vậy thì ở cuối bài thêm phần giới thiệu phim, bên các cô cũng đẩy nhanh tiến độ lên, tranh thủ chiếu sớm kẻo nhiệt độ giảm."

 

Ngọc Khê: " hiểu . À đúng , chỗ tuyển thực tập sinh ? Bạn cùng phòng của đều khá lắm."

 

Liên Bác hài lòng với Diệp Mai: "Khá thật ?"

 

Ngọc Khê gật đầu: " bảo đảm."

 

Liên Bác quả thực đang cần , tin tưởng Ngọc Khê: "Thứ Hai bảo họ đến . Cô về đừng quên tổng hợp tài liệu đấy, bên đang đợi đăng đây!"

 

Ngọc Khê xòe tay: "Nhuận bút ? Không bàn bạc gì ?"

 

Liên Bác ôm chặt túi: "Cô cũng là bà chủ mà còn đòi tiền ."

 

Ngọc Khê: "......." Một chuyện một chuyện chứ!

 

Liên Bác : "Hơn nữa, cho cô PR phim ké, cũng lấy phí quảng cáo."

 

Ngọc Khê: "......."

 

Về đến khu nhà, cổng Ngọc Khê chạm mặt Từ Nguyệt. Cô sững sờ, khai giảng cô bé tập quân sự?

 

Từ Nguyệt thấy Ngọc Khê định thì vội gọi: "Chị ơi, gần đây phòng khám nào ạ?"

 

Ngọc Khê lúc mới để ý sắc mặt Từ Nguyệt tái nhợt, khập khiễng: "Có đấy, khỏi cổng rẽ là thấy ngay."

 

"Cảm ơn chị."

 

Nói xong, cô bé khập khiễng bỏ .

 

Nghe Cười Cười bảo Từ Nguyệt thi nhất khối, thành tích học Đại học Thủ đô thì tiếc quá. Nghĩ đến cảnh hồi nhỏ của Từ Hối Hướng, chuyện đều sáng tỏ, gậy ông đập lưng ông, cũng bao giờ mới dứt.

 

Ngọc Khê về đến nhà, lên tầng ngửi thấy mùi khét lẹt. Cô vội mở cửa, cau mày: "Sao cô ở đây?"

 

 

Loading...