Ngọc Khê cũng thấy, Niên Phong và Uông Hàm đều đến, thật là náo nhiệt.
Niên Phong bước , thấy khuôn mặt sưng đỏ của con trai thì nhất thời sững sờ. Uông Hàm thì giữ bình tĩnh nữa, đây là con trai bảo bối của bà mà: "Xảy chuyện gì ? Mặt con thế ? Con chỉ bảo đến đồn công an sợ c.h.ế.t, rốt cuộc xảy chuyện gì?"
Ngọc Khê lên tiếng: "Chuyện thì hỏi quý t.ử nhà bà ."
Uông Hàm phắt , thấy Lữ Ngọc Khê, mắt đỏ ngầu: "Cô đ.á.n.h nó?"
Ngọc Khê thản nhiên: "À đúng , đ.á.n.h đấy. Bà cũng kiện ? Ngại quá, xong biên bản, bây giờ kiện con trai bà tội công khai nh.ụ.c m.ạ khác."
Uông Hàm tức đến đau ngực, thấy ông lão bên cạnh Lữ Ngọc Khê, mắt càng đỏ hơn: "Các ... một đám... lão già bất t.ử và con ranh con, dám đ.á.n.h con trai tao."
Ngọc Khê với công an: "Anh rõ đấy nhé, gì cả mà bà dám mắng chúng ngay tại đồn công an. kiện cả bà nữa."
Công an cạn lời. Cô chuyện cũng chọc tức lắm cơ, đ.á.n.h con xong còn dương dương tự đắc, đổi là ai cũng nổi điên thôi. Anh day trán, cô gái đúng là độc!
Uông Hàm nghẹn họng, dám mắng nữa, tức c.h.ế.t.
Ánh mắt Niên Phong dán chặt Ngọc Khê. Con dâu cả tương lai đây ? Nhớ thì hình như cô bé bao giờ là hiền lành cả. Đầu ông càng đau hơn, thật may là cô bé từng chĩa mũi nhọn ông.
Nếu Ngọc Khê suy nghĩ trong lòng Niên Phong, chắc chắn sẽ phá lên. Cô cũng chọc tức ông lắm chứ, nhưng ngài cho cơ hội.
Niên Phong hỏi rõ sự tình mới chú ý đến ông lão, thành khẩn xin : "Thật xin cụ, dạy con cho , về nhà nhất định sẽ dạy dỗ nó t.ử tế. sẽ đưa cụ kiểm tra sức khỏe, vấn đề chúng xin chịu trách nhiệm ."
Lại sang với công an: "Cần bồi thường giáo d.ụ.c thế nào chúng tuyệt đối trốn tránh. Sau khi về nhà nhất định sẽ tăng cường giáo d.ụ.c cháu, tuyệt đối để xảy chuyện gây phiền phức cho xã hội nữa."
Ngọc Khê thực lòng chê cách xử lý của Niên Phong. Con , dù sự của Uông Hàm thì cũng sẽ nên chuyện lớn. Một bản lĩnh , việc nhỏ là ngay.
Sau đó cô nheo mắt . Uông Hàm tính kế Niên Phong, liệu cô thể mạnh dạn suy đoán rằng Uông Hàm thấy kiếp Niên Phong thành công, còn Uông Hàm thì sa sút t.h.ả.m hại?
Ông nội Vương hài lòng với cách xử lý của con trai, trong lòng vui vẻ.
Niên Phong việc với công an xong, nhận , xin , những gì cần đều . Ngọc Khê cũng khó dễ nữa, căng cũng vô dụng, thể thực sự gì Niên Canh Tâm.
Niên Phong Ngọc Khê rời , càng nghĩ càng thấy ông lão mang cho cảm giác quen thuộc, nhưng chỉ mới gặp một . Nghĩ thì thấy đúng, theo lời con trai về thời gian thì Lữ Ngọc Khê mặt ở đó?
Chưa kịp nghĩ sâu xa thì Uông Hàm đỡ con trai , cố nén cơn giận. Niên Phong tìm Niên Quân Mân, chắc chắn Lữ Ngọc Khê.
Cho nên, trong lòng ông thiên vị Niên Quân Mân, liên đới đến việc Lữ Ngọc Khê đ.á.n.h con trai út, ông cũng tức giận. Càng nghĩ càng thấy, ngay cả việc giữ thái độ hòa nhã ông cũng chẳng buồn .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nhung-nam-thang-tuoi-dep-o-thap-nien/chuong-376-thien-vi.html.]
Cả nhà ba trở xe, Niên Phong đen mặt: "Chuyện hôm nay con thấy sai ?"
Niên Canh Tâm phục: "Cô đ.á.n.h con, đ.á.n.h con hai . Lần ở ngay lầu, cô cố tình tát mặt con. Con sai, c.h.ử.i thế còn nhẹ đấy."
Mặt Niên Phong tái mét: "Ai dạy con c.h.ử.i hả? Quân t.ử việc nên , việc nên . Con xem , còn thể thống gì nữa."
Uông Hàm nổi nữa: "Con trai em sai, cần dạy."
Niên Phong Uông Hàm qua gương chiếu hậu. Mặt Uông Hàm âm trầm, vẻ mặt phẫn uất, phục của Niên Canh Tâm, ông lười mở miệng thêm.
Con cái dạy dỗ , ông trách nhiệm, nhưng Uông Hàm càng ngày càng xa lạ.
Ngọc Khê về đến nhà, thấy Niên Quân Mân về mới kể chuyện xảy . Niên Quân Mân thấy vợ thì yên tâm: "Lần đừng kích động thế, dù nó cũng là đàn ông."
Ngọc Khê : "Em , yên tâm, em chừng mực mà."
Tối ngủ, Niên Quân Mân cánh cửa phòng đóng chặt, vợ ngày càng tinh ranh.
Ánh Trăng Dẫn Lối
Thứ hai, phim truyền hình bắt đầu chiếu. Ngọc Khê tivi xem. Phải là , lúc phim nhiều ngôi nhà cũ dỡ bỏ nên lấy cảnh , hiệu quả lên hình thực sự tuyệt.
Ngọc Khê dựa vai Quân Mân: "Anh bảo Niên Phong thấy thông báo tìm ?"
Niên Quân Mân liếc tờ báo bàn , : "Ông nội đăng một lúc mấy tờ báo lớn, em cũng bảo Trịnh Mậu Nhiên thói quen báo, Niên Phong chắc cũng thế, chắc là sẽ thấy thôi!"
Ngọc Khê: "Thấy thì liệu tìm ông nội ?"
"Anh nghĩ là , chắc đợi phim chiếu hết ."
Ngọc Khê nghĩ ngợi: "Anh đúng."
Hôm , Ngọc Khê gọi điện cho ông nội, Niên Phong quả nhiên tìm đến, cô cũng nghĩ nhiều nữa. Nhờ bộ phim chiếu, cô hưởng lợi lớn. Mượn gió đông của chiến dịch chống buôn , lịch chiếu phim dày đặc, còn đài truyền hình tuyên truyền miễn phí một phen.
Ngọc Khê cố ý đến rạp chiếu phim xem thử. Mấy rạp ở thủ đô tỷ lệ lấp đầy ghế cao, chắc chắn sẽ lỗ vốn, còn lãi bao nhiêu thì xem phản ứng của khán giả.
Thứ bảy, Ngọc Khê cầm vé xem phim tìm Lôi Tiếu, định đưa em gái xem.
Xe đến ký túc xá, cô đăng ký với dì quản lý. Dì quản lý ấn tượng với cô nên cho cô lên luôn.
Vừa đến cửa phòng ký túc, thấy cửa mở toang, bên trong khá đông , tiếng ai đó đang .