Buổi tối, Ngọc Khê về nhà thấy Niên Quân Mân đang nấu cơm. Cô ngẩng đầu đồng hồ, mới 6 giờ: "Một tuần nay, đầu tiên 8 giờ tối mới về đấy."
Niên Quân Mân đặt thức ăn lên bàn: "Rửa tay ăn cơm em."
Ngọc Khê giày, bàn ăn sững sờ: "Hôm nay ai đến ăn cơm ?"
"Không ai cả!"
"Hai chúng mà tám món? Ăn hết !"
Niên Quân Mân rửa tay xong : "Em rửa tay , lát nữa kỹ với em."
Ngọc Khê nghi hoặc Quân Mân, đặt túi xuống, rửa tay suy nghĩ. À hiểu , thú nhận đây mà.
Trở bàn ăn, Niên Quân Mân định rót rượu nhưng Ngọc Khê ngăn : "Em uống."
Niên Quân Mân : "Anh rót cho thôi, lấy thêm can đảm."
"Anh mà cũng cần thêm can đảm á? Gan to hơn bất cứ ai đấy."
Niên Quân Mân chột , nhanh chóng rót đầy ly rượu, uống cạn một : "Em phát hiện hết ."
Ngọc Khê: "...... Em ngốc."
"Đầu tiên nhận , giấu em là sai, nhưng về tình thì thể tha thứ. Anh cũng thành tích mới cho em , tránh để em lo lắng cho ."
Ngọc Khê hưởng thụ sự phục vụ bóc tôm của Niên Quân Mân, nhấp một ngụm nước trái cây: "Anh nghỉ việc từ lâu ? Để em đoán nhé, mới viện lâu là nộp đơn xin nghỉ chứ gì!"
Niên Quân Mân: "...... Sao em đoán ?"
Ngọc Khê hừ hừ: "Trước em nghĩ tới, thấy nhiều điểm bất thường quá. Gần đây cũng ngày càng giấu giếm nữa. Em rảnh rỗi cũng suy nghĩ, dễ đoán mà. Ông nội là đầu tiên chuyện đúng ?"
"Chuyện gì cũng giấu vợ, vợ giỏi thật."
Ngọc Khê nghỉ việc ý của Quân Mân, chung quy là do cái chân: "Thật , ít gọi điện cho Lý Nham nên em cũng đoán ."
Niên Quân Mân dịu dàng vợ: "Vẫn là vợ hiểu nhất."
Ngọc Khê ăn tôm, trừng mắt: "Cái dễ đoán, còn chuyện khác thì ? Thành thật khai báo mau."
Niên Quân Mân nghiêm chỉnh: "Anh mở một công ty bảo vệ. Nghiệp vụ công ty hai loại: cung cấp nhân viên an ninh, bảo vệ, vệ sĩ; và thiết kế hệ thống an ninh cho các công ty. Công ty trù hơn nửa năm, trong thời gian đó đưa huấn luyện nửa năm. Tháng bắt đầu nhận đơn đặt hàng, chính thức hoạt động."
Ngọc Khê ngẩn . Cô từng nghĩ Niên Quân Mân sẽ nhiều ngành nghề, nhưng từng nghĩ đến nghề : "Sao nghĩ đến việc cái ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nhung-nam-thang-tuoi-dep-o-thap-nien/chuong-379-thu-nhan.html.]
Niên Quân Mân : "Lúc mới chuyển đến đây, nhân viên bảo vệ , thiết giám sát cũng . Anh liền nghĩ tới, cảm thấy ngành tiềm năng. Vì ông nội Niên, từ nhỏ kính trọng quân nhân. Ngành thể giúp đỡ một quân nhân xuất ngũ. Anh cân nhắc lâu, tra cứu nhiều tài liệu, càng nghĩ càng thấy khả thi nên mượn tiền của ông nội. Ông nội giúp mời chuyên gia từ nước ngoài về, còn mua một thiết nữa."
Ngọc Khê : "Lần gặp bạn học cũ cũng là lôi kéo họ cùng ?"
Niên Quân Mân gật đầu: " ."
Ngọc Khê nheo mắt: "Sao tự nhiên thú nhận? Vẫn còn chuyện giấu em đúng !"
Tim Niên Quân Mân thót một cái, lấy lòng: "Anh đưa tu nghiệp, đây là nhờ quan hệ mới . Học về máy tính, nước ngoài ứng dụng máy tính thành thạo, nhiều hệ thống giám sát đều sử dụng máy tính. Cho nên, tỉnh G học tập, ba tháng."
Trong lòng Ngọc Khê nỡ. Ý nghĩ đầu tiên của cô là cùng, nhưng công ty thể quản lý. Chị họ lo mảng sản phẩm ăn theo mệt , bên cô trông coi. Cô rầu rĩ hỏi: "Bao giờ ?"
Niên Quân Mân nắm tay vợ: "Sau ngày 11."
Ngọc Khê tính ngày, chẳng còn mấy hôm nữa, cô giận, mặt cũng lạnh tanh.
Niên Quân Mân thấy tình hình : "Đừng giận mà, sẽ về sớm nhất thể."
Ngọc Khê véo tai Niên Quân Mân: "Đây là đầu tiên và cũng là cuối cùng. Sau còn dám giấu em chuyện gì nữa, em cưới nữa ."
Niên Quân Mân sợ hãi, giơ tay thề: "Lần cuối cùng, hứa. Lần cũng là vì em lo lắng, em bận tâm vì . Em đủ bận , ngày nào cũng xoay như chong chóng, mà đau lòng."
Ngọc Khê hừ hừ: " , ông nội gọi điện bảo Niên Phong tìm đến , nhận tổ quy tông. Anh lên tiếng nên ông bảo chọn một ngày."
Niên Quân Mân còn nhiều việc lo. Muốn ngành mới kiến thức còn thiếu sót nhiều lắm. Anh cũng nghiệp đại học nhưng chẳng khác gì mới bắt đầu. Suy nghĩ một chút, : "Mai ."
Ngọc Khê khá phấn khích: "Niên Phong nhất định sẽ sốc lắm đây. À đúng , còn cả Uông Hàm và Niên Canh Tâm nữa, em gọi điện thoại."
Niên Quân Mân: "......."
Ánh Trăng Dẫn Lối
Anh thể tưởng tượng cảnh đó, cũng nhịn .
Ông nội Vương cố ý chọn gặp mặt ở nhà cũ. Tuy ở tứ hợp viện nữa nhưng vẫn trông coi quét dọn.
Ngọc Khê và Niên Quân Mân đến từ sớm. Ông nội Vương mặc bộ đường trang, ở vị trí chủ tọa, hỏi Ngọc Khê: "Bộ của ông thế nào?"
"Đẹp lắm ạ, chỉ là... ông vẻ nghiêm túc quá ạ?"
Ông nội Vương nhếch khóe miệng: "Chính là nghiêm túc."
Ngọc Khê thầm thắp nến cho Uông Hàm và Niên Canh Tâm, ông cụ là thù dai lắm đấy.