Những Năm Tháng Tươi Đẹp Ở Thập Niên - Chương 380: Gặp mặt

Cập nhật lúc: 2025-12-18 07:28:23
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/805iDnuGEr

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ngọc Khê thấy thời gian còn sớm bèn dạo một vòng. Đây là thứ hai cô đến đây, đầu tiên kịp xem kỹ. Cô đếm từng gian phòng, tổng cộng mười tám gian. Khắp thủ đô khó mua một căn tứ hợp viện bảo tồn hảo như thế .

 

Hiện tại giá mua bán tứ hợp viện tăng gấp mấy , mà tiền cũng chắc mua .

 

Ông nội Vương thấy Ngọc Khê bước liền hỏi: "Thế nào, thích ?"

 

Ngọc Khê gật đầu: "Thích ạ. Môi trường yên tĩnh, cổ kính, cảm giác như xuyên về quá khứ ."

 

Ông nội Vương : "Đám cưới của hai đứa sẽ tổ chức ở đây."

 

Ngọc Khê gật đầu. Đây là nhà tổ của họ Vương. Thời coi trọng việc , tổ chức đám cưới ở nhà cũ nghĩa là tổ tiên chấp thuận con dâu.

 

Hơn nữa, cô thích đám cưới kiểu truyền thống, tổ chức ở đây là tuyệt nhất.

 

Người gác cổng vẫn luôn túc trực ở cửa, thấy đến liền chạy vội báo: "Khách đến ạ."

 

Ông nội Vương ngay ngắn , vuốt phẳng nếp nhăn áo, một tay nắm gậy, lưng thẳng tắp: "Mời ."

 

Ngọc Khê cũng xuống bên cạnh Quân Mân. Niên Quân Mân ở vị trí tay của ông nội, đón tiếp với tư thế của chủ nhân. Mắt cô cửa, nghĩ đến cảnh tượng sắp diễn mà thấy phấn khích vô cùng!

 

Ba nhà Niên Phong đợi ở cửa cũng đang ngẩn . Lúc mới về nước họ cũng định mua tứ hợp viện để ở, đáng tiếc những căn đều chủ. Ai cũng ngốc, đây là biểu tượng của phận, chẳng ai bán cả. Những căn kém hơn một chút thì họ ưng nên thôi.

 

Căn tứ hợp viện trong khu vực là tứ hợp viện. Họ từng đến xem qua, tứ hợp viện ở khu bảo tồn nguyên vẹn, thường là nhà hai sân, cộng thêm vị trí đắc địa, tiền cũng mua .

 

Uông Hàm vốn dĩ nhận . Đã quen cuộc sống bề quản thúc, tự dưng mọc một ông bố chồng, trong lòng bà mâu thuẫn lắm. Bà cũng thuê điều tra nhưng , của tòa soạn báo kín miệng quá.

 

là bố chồng, nhất định nhận, bà đành nhẫn nhịn. Tự an ủi rằng thể phim truyền hình, khiến tòa soạn bán tin tức, chắc chắn chút năng lực. Nhận thì nhận, bà tự tin bản , hơn nữa bao năm gặp chắc cũng sẽ khó dễ .

 

Điều duy nhất khiến bà băn khoăn là kiếp Niên Phong tìm , chẳng lẽ do bà trọng sinh nên chuyện đổi?

 

Giờ thấy căn tứ hợp viện , tâm tư bà lung lay. Nhận cũng đáng giá đấy chứ, xem của chồng đơn giản !

 

Niên Phong mím môi, cố gắng giữ tâm thái bình đẳng. Trên phim truyền hình tô vẽ thêm, bối cảnh gia đình thật sự, chủ yếu là kể chuyện, bối cảnh xem nhẹ. Ông chỉ xác nhận là đứa trẻ đ.á.n.h tráo qua thông báo tìm và phim truyền hình nên mới chủ động liên hệ, một lòng gặp mặt. Xem ông xem nhẹ nhiều chuyện.

 

Thấy báo tin , Niên Phong hít sâu một , dẫn đầu bước qua cổng lớn.

 

Ngọc Khê thất vọng chút nào. Biểu cảm của ba nhà Niên Phong đặc sắc vô cùng, đặc biệt là Uông Hàm và Niên Canh Tâm, mặt mày trắng bệch, ngây ngốc nhóm Ngọc Khê.

 

Đầu óc Niên Phong xoay chuyển cực nhanh, xâu chuỗi sự việc , còn gì mà hiểu nữa, ông cụ sớm ông là ai.

 

Ông nội Vương gõ gậy xuống sàn, chỉ ghế trống: "Ngồi ."

 

Niên Phong ông cụ con trai, chút chán nản xuống ghế.

 

Uông Hàm choáng váng, đầu óc trống rỗng. Nhớ những lời từng , mặt bà càng thêm trắng bệch. Lại thấy Niên Quân Mân, là ông cụ tìm thấy cháu nội ? Dù sống hai kiếp, bà cũng phá giải tình thế như thế nào.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nhung-nam-thang-tuoi-dep-o-thap-nien/chuong-380-gap-mat.html.]

Niên Canh Tâm hồn, lắp bắp: "Bố... bố, đây sự thật chứ?"

 

Niên Phong đen mặt: "Cái gì sự thật, câm miệng."

 

Niên Canh Tâm dám ho he nữa, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng trán, hối hận cũng muộn.

 

Ông nội Vương ưa Uông Hàm nên mặc kệ bà . Còn đứa cháu út , ông thực lòng thích nổi. Ông sang với Niên Phong: "Chuyện con tráo đổi con cũng . Từ khi sự thật, nhờ bạn bè, bắt đầu tra từ bệnh viện, tốn nhiều công sức mới tìm . Ta đích đến nơi con xuống nông thôn, theo dấu chân con, đến thành phố, cuối cùng mới tra con nước ngoài. Vốn tưởng rằng cả đời gặp nữa, cũng may tổ tông phù hộ chúng mới thể nhận ."

 

Trong lòng Niên Phong phức tạp. Cha nuôi bao giờ giấu giếm ông, ông cứ tưởng là đứa trẻ bỏ rơi, ngờ thế phức tạp đến thế. Nghe ông cụ dốc hết tâm sức tìm kiếm , rốt cuộc vẫn là cha con, cảm giác xa lạ vơi nhiều: "Cha và Quân Mân nhận như thế nào ạ?"

 

Nụ mặt ông nội Vương tắt ngấm, ánh mắt như d.a.o găm chằm chằm Uông Hàm, lạnh, trả lời mà hỏi ngược : "Ta rõ con là con trai , nhưng cứ nhất định giả vờ quen để gặp mặt thăm dò , con ?"

 

Niên Phong: "Con ."

 

Vẻ lạnh lùng mặt ông nội Vương giảm nhiều: "Lấy vợ kén tông, lấy chồng kén giống. Cũng chính vì nó mà thành kiến ít với con, cho nên mới tự xác nhận. Cũng may con thất vọng, đúng là giống nòi nhà họ Vương, phẩm hạnh ."

 

Trong lòng Uông Hàm luôn dự cảm chẳng lành. Nhìn Niên Quân Mân dửng dưng như liên quan, tim bà đập thình thịch. Thằng nhóc rốt cuộc những gì?

Ánh Trăng Dẫn Lối

 

Trong lòng Niên Phong phức tạp. Càng điều tra, càng nhiều, ông càng thể bình tâm đối mặt với Uông Hàm, nhưng hiện tại lúc. Ông hỏi nữa: "Cha và Quân Mân nhận thế nào ạ?"

 

Ông nội Vương cau mày. Ý của ông là hôm nay vạch trần bộ mặt thật của đàn bà độc ác luôn, nhưng con trai rõ ràng điều e ngại. Ông đanh mặt : "Quân Mân lưu lạc đến thôn đó, của Tiểu Khê nhận nuôi. Ta khéo cũng ở thôn đó, vẫn luôn coi nó như cháu nội mà nuôi nấng. Không ngờ là cháu ruột, đúng là duyên phận."

 

Trong lòng Niên Phong như tàu lượn siêu tốc. Giữa biển mênh mông, đây đúng là duyên phận thật sự. Mắt ông đỏ hoe: "Con xin nó."

 

Ông nội Vương liếc Uông Hàm, cháu trai, nhớ đến lời cháu trai Niên Phong sẽ cho một lời giải thích thỏa đáng, ông mím môi: "Con . Còn dám nghi ngờ thế của Quân Mân nữa thì tổn thương con nó bao nhiêu. Con bố thương thì để ông nội thương."

 

Hốc mắt Niên Phong đỏ lên: "Con sai , con sai , con sẽ bù đắp cho nó."

 

Ánh mắt Ngọc Khê vẫn luôn đặt Uông Hàm. Nghe xong lời , sắc mặt Uông Hàm lập tức đổi. Người phụ nữ yêu là Niên Phong, mà là tiền tài.

 

Uông Hàm thu hồi ánh mắt khỏi ông cụ. Qua cuộc chuyện bà phân tích ông cụ bất mãn với bà ở hai điểm: thứ nhất là bà từng buông lời cay nghiệt, thứ hai là Niên Quân Mân gì đó.

 

Từ nãy giờ quan sát, Niên Quân Mân lờ bà . Bà nhịn mà nghĩ, nghĩ nhiều ? Nếu thật sự nhớ rõ thì thể lờ bà ? Đã sớm vạch trần bà chứ. Nghĩ , nỗi lo trong lòng dần lắng xuống.

 

Uông Hàm kéo con trai quỳ xuống ngay lập tức: "Ba, ba đừng chấp nhặt với con. Con xin ba, nhất định sẽ cẩn trọng lời việc ."

 

Đáy mắt ông nội Vương càng thêm chán ghét. Ông ghét nhất loại tâm cơ thuần, lạnh lùng chằm chằm.

 

Uông Hàm thầm c.h.ử.i thề trong lòng. nghĩ đến căn tứ hợp viện , nghĩ đến việc thực lực của ông già , bà nhịn. Có căn tứ hợp viện lớn thế , đồ quý trong nhà chắc chắn ít, dựa cái gì mà đều là của Niên Quân Mân, Canh Tâm cũng là cháu trai cơ mà.

 

Nghĩ , bà ấn đầu con trai xuống: "Mau dập đầu tạ với ông nội con, nhận sai ."

 

Niên Canh Tâm chịu cú sốc nhỏ. Đầu tiên là ông nội mắng, trai cũng mắng, còn mắng cả chị dâu, thậm chí còn báo cảnh sát.

 

"........"

 

 

Loading...