Những Năm Tháng Tươi Đẹp Ở Thập Niên - Chương 384: Động tâm tư
Cập nhật lúc: 2025-12-18 07:28:27
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Từ Nguyệt lau khô nước mắt, yếu ớt như một chú thỏ con, dậy ôm chặt lấy eo Ngọc Khê. Ngọc Khê cứng đờ , đến Lôi Tiếu cũng từng ôm cô như thế .
Vai Từ Nguyệt rung lên, thành tiếng. Cô bé sợ hãi tột độ. Ngọc Khê cảm nhận những giọt nước mắt nóng hổi, thở dài: "Không ."
Từ Nguyệt càng thương tâm hơn. Ngọc Khê: "........"
Thật sự hết cách, Ngọc Khê đành đưa về nhà. Dưới ánh đèn, cô mới rõ một bên mặt của Từ Nguyệt sưng vù. Cô cau mày, lấy đá trong tủ lạnh : "Chườm , mặt em thế ?"
Ánh Trăng Dẫn Lối
Từ Nguyệt sụt sịt mũi, lí nhí cảm ơn cúi đầu.
Ngọc Khê day trán, lịch. Hôm nay là thứ Năm, theo lý thuyết Từ Nguyệt ở trường. Từ khi lên năm tư, ít môn học, cô cũng hiếm khi đến trường, đến cũng chỉ tìm sư phụ nên thật sự để ý đến Từ Nguyệt.
"Sao em về ký túc xá?"
Từ Nguyệt lắc đầu. Ngọc Khê cũng đoán , Từ Nguyệt xinh như , tự nhiên sẽ cô lập.
Ngọc Khê thật sự chung sống với Từ Nguyệt thế nào. Tâm tư Từ Nguyệt thâm sâu, cứ cúi đầu như cô khó cô bé đang nghĩ gì. Muốn hỏi tìm Từ Hối Hướng, lời đến bên miệng nuốt xuống.
Sống c.h.ế.t của Từ Nguyệt, Từ Hối Hướng nhất định sẽ quan tâm. Hắn là thù tất báo, giận cá c.h.é.m thớt.
Nghe thấy tiếng bụng réo ùng ục, Ngọc Khê dậy lấy hoành thánh trong tủ lạnh nấu một bát: "Lại đây ăn !"
Từ Nguyệt cúi đầu, ăn . Ngọc Khê cũng hỏi, lấy sách .
Ăn xong, Từ Nguyệt rửa bát : "Em chỉ là tâm trạng thôi, cảm ơn chị, em về đây."
Ngọc Khê "ừ" một tiếng, đóng cửa .
Từ Nguyệt xuống lầu, sờ lên khuôn mặt sưng đỏ, c.ắ.n môi. Cô bé nhất định đổi hiện trạng , nhất định đổi. Hy vọng Lữ Ngọc Khê thể giúp gì đó.
Đợi , Ngọc Khê dọn dẹp phòng, ga giường vỏ chăn mới, quét tước sạch sẽ, chỉ đợi Lôi Tiếu sang ở.
Hôm , Ngọc Khê lái xe ngoài, vẫn thấy Từ Nguyệt thất thần ở trạm xe buýt.
Liên tiếp mấy ngày, chỉ Ngọc Khê mà cả Lôi Âm cũng thấy.
Lôi Âm Từ Nguyệt là ai qua lời kể của Ngọc Khê. Mấy ngày liền thấy cảnh , trong lòng đành lòng, than thở: "Từ Hối Hướng cũng thật là, đối xử tệ với là mợ, chuyện đời hà tất trút giận lên khác."
Ngọc Khê: "Cái hỏi Từ Hối Hướng chứ."
Lôi Âm bĩu môi: "Tìm đàn ông nhất định tìm rộng lượng. Cũng cứ nhắm Từ Hối Hướng. Lần tớ gặp Vương Điềm Điềm, cô kết hôn mà còn sán mặt Từ Hối Hướng đấy!"
Ngọc Khê suýt phun ngụm nước trong miệng : "Vương Điềm Điềm á?"
" , chính là cô . Gặp ở khách sạn, cô cũng hổ mà giả vờ yếu đuối, hai bước mà ngã á? Cười c.h.ế.t tớ mất. Phản ứng của Từ Hối Hướng cũng tuyệt, lùi hai bước Vương Điềm Điềm ngã sấp mặt, chật vật vô cùng."
Ngọc Khê cạn lời: "Cô cũng can đảm thật."
Lôi Âm khẩy: "Không chỉ can đảm mà da mặt còn dày nữa. Sinh con , bỏ rơi, tai tiếng đầy mà cũng dám mơ tưởng. Có điều, Từ Hối Hướng cũng chẳng lành gì."
"Sau tránh xa bọn họ một chút, mà ghen tị lên thì xí lắm."
Lôi Âm : "Tớ mà, tớ kín tiếng lắm, ru rú trong nhà."
Hai ngày đó, Ngọc Khê thấy Từ Nguyệt nữa nên cũng để ý.
Mãi đến khi Lôi Âm hớn hở : "Tớ giới thiệu đoàn phim cho cô bé đó , đóng phim . Tớ cũng là thấy con bé đáng thương quá, tiền ăn cũng sắp hết, trong túi chỉ còn mấy đồng bạc lẻ, thật sự nổi."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nhung-nam-thang-tuoi-dep-o-thap-nien/chuong-384-dong-tam-tu.html.]
Động tác gắp thức ăn của Ngọc Khê khựng : "Lần cuối cùng thôi nhé, đừng giới thiệu nữa."
Lôi Âm sững sờ: "Tại ? Cũng chuyện gì to tát. Công ty mấy diễn viên, mấy cái tài nguyên nhỏ trong tay tớ thì bọn Lý Tiêu cũng chả thèm, thà giúp còn hơn để mốc meo."
Ngọc Khê: "Nếu Từ Nguyệt đường đường chính chính nhờ giúp đỡ thì tớ sẽ giúp, nhưng nên giở trò tâm cơ. Thảo nào tớ cứ thấy con bé, nguyên nhân là ở chỗ ."
Lôi Âm cũng ngây thơ như nữa, trải đời nhiều nên tâm nhãn cũng nhiều hơn, mở to mắt: "Ý là con bé cố ý?"
"Ừ. Trước tớ phát hiện , giúp tớ mới nhận . Chắc là Từ Hối Hướng chặn đường sống của con bé, cho tiền, hết cách nên mới động não."
Trong lòng Lôi Âm chút vui, nhưng thở dài: "Cũng là ép đến đường cùng thôi."
Ngọc Khê: "Lần đừng mắc bẫy là ."
Lôi Âm mím môi: "Sao mắc bẫy?"
"Bởi vì tớ luôn cảnh giác với Từ Nguyệt. Khi tớ yên tâm thì tớ sẽ đổi cái về một . Chắc con bé nhắm tớ, ngờ tớ thờ ơ, thấy mềm lòng nên tớ bỏ qua ."
Lôi Âm: "......"
Người đúng là chịu nhắc, nhắc đến Từ Hối Hướng thì chiều hôm đó đến. Trời lạnh, công nhận Từ Hối Hướng đúng là cái mắc áo di động: "Khách quý ít gặp."
Từ Hối Hướng định tính kế Lữ Ngọc Khê nữa, nhưng đến để lấy chút cảm giác tồn tại, tiện thể báo cáo kết quả công tác cho Cát Lãng. Đang lo cớ thì Từ Nguyệt cho lý do: " tài nguyên của Từ Nguyệt là do các cô cho?"
Ngọc Khê: "Tin tức linh thông gớm."
"Tài nguyên của các cô cũng nhiều thật đấy."
Ngọc Khê nhướng mày. thật, nhân duyên , Hoàng Lượng khéo léo ngoại giao, công ty phát triển nhanh. Ai cũng sản phẩm ăn theo và công ty điện ảnh là một thể. Mua một bản quyền sản phẩm ăn theo, lợi ích đều sự liên kết, đôi bên cùng lợi. Sản phẩm ăn theo bán chạy, đều kiếm tiền, tài nguyên của công ty Ngọc Khê cũng theo đó mà mở rộng.
Ngọc Khê nhấp ngụm , : " là ít."
Từ Hối Hướng: "........"
Có cảm giác khoe của!
Ngọc Khê vốn nhắc đến Từ Nguyệt, nhưng sợ cô bé động tâm tư lên Lôi Tiếu nên vẫn nhắc nhở: "Chuyện của cũng xen , nhưng khuyên một câu, đừng ép quá đáng. Con thỏ cùng đường còn c.ắ.n , huống chi là con !"
Từ Hối Hướng cau mày: "Cô ý gì?"
Ngọc Khê khẩy: "Mọi đều là thông minh, tìm đến thì chắc chắn luôn để mắt đến Từ Nguyệt, đừng giả vờ ngây ngô nữa."
Từ Hối Hướng nghẹn họng. Hắn đúng là thấu tâm tư của Từ Nguyệt, nhưng coi thường cô bé. Hắn nheo mắt: " cũng mở rộng tầm mắt , cô đúng là lòng sắt đá."
Ngọc Khê hừ một tiếng: "Ưu điểm của ở chỗ đó đấy. Một khi danh sách đen thì tuyệt đối tin tưởng. Đây lòng sắt đá, đừng dùng sai từ."
Trong lòng Từ Hối Hướng hụt hẫng, đây là ám chỉ trong danh sách đen . Hắn đổi chủ đề, tiếp chắc chắn sẽ cãi : " cũng đến để chúc mừng, doanh thu phòng vé cuối cùng . Thật ngờ, vốn ít mà lời nhiều."
Nhắc đến doanh thu, nụ mặt Ngọc Khê rạng rỡ hơn. Cô cũng ngờ mấy ngày ảm đạm, hiệu ứng truyền miệng lên, các suất chiếu đều kín chỗ. Trong lòng cũng chút tiếc nuối, nếu thông tin phát triển, chỉ dựa báo và tivi thì doanh thu chắc chắn còn cao hơn: "Cảm ơn, phim do công ty đầu tư doanh thu cũng tệ."
Từ Hối Hướng im lặng. Không tệ thì tệ, nhưng so với Lữ Ngọc Khê. Hắn đầu tư cao, thu hồi vốn là , đây còn là nhờ hưởng sái của , nghĩ đến mà thổ huyết.
Tiễn Từ Hối Hướng về xong, Ngọc Khê vui vẻ vô cùng. Về phòng lấy bảng hạch toán doanh thu , vuốt ve con lợi nhuận ròng mà ngây ngô.
Chu Linh Linh công tác về, bước thấy em họ đang ngây ngô liền hỏi: "Cười gì mà vui thế?"
Ngọc Khê: "Doanh thu phòng vé , sáng nay mới gửi đến."
"Bao nhiêu?"