Đây tạm , đây là , vô cùng , đặc biệt , quả thực đến mức hít thở thông !
Dì Điền chính là trung thành nhất của Lục Mạn Mạn, thấy Lục Mạn Mạn ăn mặc đến như , so với bản kể cả khi đột nhiên trẻ hơn mười tuổi còn kích động nữa là, lôi kéo Lục Mạn Mạn trái bộ dạng hiếm khi thấy , kích động đến mức chịu nổi,"Tiểu Lục, cháu cũng thật cách ăn mặc, bộ quần áo chính là để cho cháu mặc, cháu cháu mặc đến cỡ nào , tựa như đại mỹ nhân bước từ trong bộ phim , dì già như thấy cũng nhúc nhích nữa luôn !"
Dì kích động liền nhịn chạy ngoài tuyên dương.
Lục Mạn Mạn thì buồn .
Đừng thấy Chu Chi Chi mới bốn tuổi thì coi là nhỏ tuổi, cô bé phân biệt cái nào là , cái nào là , khuôn mặt nhỏ nhắn của cô bé khi ngửa đầu lên Lục Mạn Mạn lộ biểu cảm mê ,"Thím ơi thím thật là xinh , quá xinh !"
Có điều thứ khiến cho đứa trẻ chú ý đến nhất vẫn là sợi dây chuyền trân châu treo cổ của thím,"Oa, vòng cổ của thím cũng , nó còn phát sáng nữa!" Đã thế còn ngượng ngùng tỏ tình với Lục Mạn Mạn,"Sau lớn lên cháu kết hồn với thím."
Lời của trẻ con vô tri khiến cho Lục Mạn Mạn đến nỗi ngậm miệng , Lục Mạn Mạn cúi xoa xoa cái đầu nhỏ của cô bé còn cố ý trêu chọc cô bé,"Chi Chi, cháu kết hôn với thím, là kế thừa chuỗi dây chuyền của thím ?"
"Không , Chi Chi kết hôn với thím, thì mỗi ngày đều thể ở cùng với thím !"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nien-dai-van-my-nhan-xinh-dep-ga-cho-quan-nhan-mang-theo-nhai-con/chuong-127.html.]
" thật là một con quỷ nhỏ!"
Lục Mạn Mạn bóp nhẹ chóp mũi của cô bé, cô bé sửa sang chiếc ba lô nhỏ thêm một nữa, thấy gương mặt của Chu Bỉnh ngượng ngùng thận trọng ở một bên, liền vẫy vẫy tay, Tới đây."
Chu Bỉnh chút dám thẳng thím, cô quá mức phong tình xinh , thoáng một tiếng dáng dấp yểu điệu, lúc đầu trải qua đêm ngoài trời đó lúc ăn cơm, ở bên cạnh thím buông lỏng ít, hiện tại. . . Lại ở cùng với cô .
Không thể phủ nhận, lúc cô mới từ cầu thang lầu bước xuống, ánh mắt của câu quá mức xung động, thậm chí ở trong lòng của còn nảy sinh một ý niệm trong đầu, ở bên cạnh thím mãi mãi, thậm chí là trong cái bóng của cô. Lục Mạn Mạn đánh giá quần áo thiếu niên, hình cao ngất thẳng tắp lưu loát nhưng quá gầy gò phối hợp với bộ đồ cổ quả nhiên trông hề tệ chút nào, trẻ trung còn thời thượng, nào giống như những bộ quần áo lúc mặc, luôn cho cảm giác quá mức nặng nề.
Cô vỗ vỗ vai của Chu Bỉnh,'Không tệ, mặc bộ quần áo trông chững chạc hơn hẳn, điều Chu Bỉnh cháu , cũng đừng học theo chú của cháu ngày nào cũng trưng cái bộ mặt lạnh lùng như tảng băng , giống như là khác thiếu tiền bằng... Nào, một cái."
Chu Bỉnh hương thơm của cô cho mềm nhũn, hương thơm ấm áp nhàn nhạt tản vây quanh, đó là một loại mùi hương cho sa , ánh mắt chăm chú của cô, đỏ mặt khóe miệng giật giật, rụt rè lộ một nụ .
Lục Mạn Mạn hài lòng "Như thế mới giống trẻ tuổi chứ."
Dì Điền thì đang ở bên thể chờ đợi mà khoe khoang với về Lục Mạn Mạn xinh như thế nào, quần áo mới thời thượng , thời đại bất luận là mua quần áo mới là uốn tóc, đều khiến cho thấy mới lạ.