Lúc ở cố quốc, Lạc Hà    rõ, mặc dù tể tướng  cưng chiều tiểu thư.
 đối với các công tử thì tể tướng   nghiêm khắc.
Ông theo đuổi nguyên tắc "Gậy vàng   ",  ít  phạt các công tử bằng roi.
Lạc Hà  từng  mặt tiểu thư phạt roi các công tử. Chỉ đánh  vài cái như thế , so với việc phạt roi năm xưa, mức độ trừng phạt vốn chẳng đáng là gì.
Tuy nhiên, Thẩm Tư Duệ  như thể  sỉ nhục vô cùng.
Cậu  đột nhiên "òa"  lớn:
"Trời ơi, mày chỉ là một con hầu, mà dám đánh tao, đợi bố  tao về, tao chắc chắn sẽ bắt họ xử lý mày cho  trò!"
"Thì  nào?"
Lạc Hà  sợ,  tặng cho m.ô.n.g   thêm hai cú nữa: "Mau xin  tiểu thư của !"
Cuối cùng,  ánh mắt áp bức của Lạc Hà, Thẩm Tư Duệ ôm mông, miễn cưỡng xin  Thẩm Nam Âm.
Thẩm Nam Âm ngây .
Cô  lắp bắp hồi lâu,  : "Không ."
Lúc , bên ngoài biệt thự truyền đến tiếng xe.
Thẩm Tư Duệ nhân cơ hội thoát khỏi tay Lạc Hà.
Cậu   ở cửa, trừng mắt  , :
"Bố  tao về , tụi mày xong đời , chỉ còn nước cuốn gói cút khỏi nhà họ Thẩm thôi!"
Vừa dứt lời, cửa biệt thự mở .
Một giọng nam trầm ấm vang lên:
"Đang  loạn gì thế?!"
Thẩm Tư Duệ như pháo nổ lao tới,  lóc kể lể:
"Bố, đứa con gái quê mùa mà bố đón về  phản ,  chỉ chiếm phòng của chị gái con, sai bảo  hầu vứt hết đồ của chị gái , còn đánh con, đánh con đến m.ô.n.g sưng hết lên!"
Thẩm Minh Châu lập tức  , đáng thương :
"Bố,    của chị, đều là  của con, căn nhà  vốn dĩ là của chị, con là  ngoài, ở phòng khách cũng  . Chỉ là hại em trai   hầu đánh, trong lòng con thực sự áy náy..."
Cha Thẩm  , ánh mắt nặng nề  sang.
Ông  đương nhiên  coi trọng một  hầu như Lạc Hà.
Chỉ  chằm chằm  Thẩm Nam Âm,  vui :
"Vừa về nhà  gây chuyện?"
Thẩm Nam Âm vốn  nhát gan.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/no-ty-xuyen-den-hien-dai/chuong-4-no-ty-vs-lao-gia.html.]
Bị ánh mắt  dọa cho  sững tại chỗ.
Một câu cũng   nên lời.
Chỉ  Thẩm Minh Châu, buồn bã :
"Bố, bố đừng mắng chị, hai  mới là  một nhà,  cần vì con mà mất hòa khí, tháng  con sẽ tham gia cuộc thi âm nhạc quốc tế, đợi con đạt giải quán quân, thực hiện  ước mơ, con sẽ rời khỏi nhà họ Thẩm,  phá hoại hai  nữa."
Nói xong, cô  lau nước mắt, giả vờ định .
 cha Thẩm  giơ tay ngăn cô  .
"Con  cần  ."
Ông  : "Nhà họ Thẩm còn  nuôi nổi con ."
Hơn nữa, hai đứa con gái, một đứa  nuôi nấng từ nhỏ, ưu tú thấy rõ.
Một đứa thì rụt rè,   gì.
Ông  đương nhiên thiên vị Thẩm Minh Châu hơn.
Thẩm Tư Duệ hếch cổ, hừ lạnh với Lạc Hà cùng Thẩm Nam Âm:
" , nếu   thì cũng là hai  !"
Thẩm Nam Âm  gia đình hòa thuận  mắt.
Cô  buồn bã nghĩ,  lẽ cô  mới là  ngoài.
Ngay  đó, lòng bàn tay cô  ấm lên.
Lạc Hà nắm lấy tay cô ,  chắn  mặt cô .
"Lão gia, cho dù tiểu thư Minh Châu  ưu tú đến  thì cũng   huyết thống của nhà họ Thẩm, đại tiểu thư là con gái mà phu nhân mang nặng đẻ đau mười tháng, mang theo kỳ vọng của  cùng phu nhân, là m.á.u mủ ruột thịt,  nỡ lòng nào để  ngoài bắt nạt cô ?"
Sắc mặt cha Thẩm cứng đờ.
Lạc Hà tiếp tục :
"Con gái ruột của , trong nhà của     ngoài bắt nạt, Lạc Hà  tay dạy dỗ cô , là để bảo vệ thể diện của nhà họ Thẩm, hơn nữa, tiểu thiếu gia giờ  mười sáu tuổi,  phân biệt   sơ như , nếu là ,    dạy dỗ   ?"
Cha Thẩm vô thức nắm chặt tay.
Phải  là, thật sự  .
 
Lạc Hà cũng   cha Thẩm sai.
Rốt cuộc Thẩm Minh Châu ưu tú hơn Thẩm Nam Âm, chỉ là ông  coi trọng giá trị lợi ích hơn mà thôi.
 điều Lạc Hà  cũng  lý, rốt cuộc Thẩm Nam Âm mới chính là con gái ruột của ông ,    ngoài  khi dễ là khi dễ.
Huống hồ nếu thật sự đuổi Thẩm Nam Âm cùng  con Lạc Hà .
Trong giới sẽ còn tiếp tục chế giễu ông  ngay cả con gái ruột cũng  nhận.
Vì , cha Thẩm chỉ  thể mặt mày đen sì, nhường phòng ngủ chính ở tầng hai cho Thẩm Nam Âm, phạt Thẩm Tư Duệ một tháng   tiêu tiền, còn phạt Lạc Hà  dọn hầm rượu.