Lạc Hà cầm giẻ lau, hì hục  việc.
Cửa hầm rượu mở , Thẩm Nam Âm thò đầu , ngượng ngùng :
"Cái , Tiểu Hà, xin  nhé, hại   phạt , tớ đến giúp  dọn dẹp nhé."
Lạc Hà vội vàng  dậy :
"Ôi chao, chút việc    gì , tiểu thư là cành vàng lá ngọc,   thể  việc thô lỗ như thế  ."
Thẩm Nam Âm  xong: "Phụt" một tiếng bật :
"Tiểu Hà,   chuyện thật thú vị, giống như diễn viên  tivi ."
Lạc Hà giơ ngón tay cái với cô , chân thành khen ngợi:
"Tiểu thư mới đúng, trông giống như những minh tinh  tivi ."
Thẩm Nam Âm  lời Lạc Hà , trong đôi mắt yếu đuối lóe lên ánh sáng rực rỡ.
"Cảm ơn , Tiểu Hà."
Sau khi  cha Thẩm phạt, Thẩm Tư Duệ với Thẩm Minh Châu ngoan ngoãn  mấy ngày.
Hai ngày trôi qua trong nháy mắt.
Thẩm Minh Châu  hát   xuống lầu.
Ánh mắt cô  dừng    Lạc Hà và Thẩm Nam Âm, khinh thường  một tiếng.
"Chị, hôm nay là ngày đầu tiên chị  học,   mặc đồng phục?"
Thẩm Nam Âm ngơ ngác : "Đồng phục? Chị  ."
Thẩm Minh Châu che miệng: "Á?  nhập học  mặc đồng phục với đeo phù hiệu trường,  lẽ là  quên mất chị ."
Sắc mặt Thẩm Nam Âm tái : "Vậy   ?"
Thẩm Minh Châu   xa:
"Vậy thì chị  năn nỉ cô giáo , để cô  cho chị , chị   ngày đầu tiên  trốn học chứ?"
Nói xong, cô  khinh thường hừ một tiếng,   định .
Ngay  đó,  mắt cô  tối sầm .
Khi cô   hồn , cô    Lạc Hà đè xuống đất.
Lạc Hà đánh tới tấp, hai cái tát giáng  mặt cô , đánh cho cô  hoa mắt chóng mặt.
"Con tiện nhân, đừng tưởng    thấy, chính ngươi cố tình vứt đồng phục của tiểu thư ! Trường học vốn chỉ cho phép học sinh  trong dựa  đồng phục cùng với phù hiệu trường, ngươi dùng thủ đoạn đê tiện như , chính là  hại tiểu thư mất mặt! Đã như , đừng trách   khách sáo!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/no-ty-xuyen-den-hien-dai/chuong-5-ngay-dau-tien-di-hoc-o-truong-quy-toc.html.]
Nói xong, Lạc Hà lột phăng đồng phục   Thẩm Minh Châu.
Thẩm Minh Châu  Lạc Hà lột đến chỉ còn quần bảo hộ với áo sơ mi.
Lạc Hà lấy lòng đưa đồng phục cho Thẩm Nam Âm:
"Tiểu thư,  tạm mặc tạm, đợi hôm nay tan học,  mua một bộ ở trường là ."
Thẩm Nam Âm nhận lấy đồng phục,  Lạc Hà,   Thẩm Minh Châu.
Lúc  Thẩm Minh Châu tức đến đỏ bừng cả mắt,   run rẩy.
Cô  chỉ  Lạc Hà oán hận :
"Lạc Hà, mày đợi đấy, tao chắc chắn sẽ đuổi hai đứa tiện nhân bọn mày  khỏi trường!"
Cô   dứt lời, Lạc Hà liền sẵn tay tát cô  một cái nữa:
"Câm miệng, tiểu thư nhà     những lời bẩn thỉu như ."
Thẩm Minh Châu: "..."
Cô  căm hận nuốt những lời bẩn thỉu  trong miệng.
Quay  về phòng lấy đồng phục dự phòng.
Nhờ phúc nhà họ Thẩm, Lạc Hà cũng  vinh dự  học ở trường quý tộc.
Lạc Hà học lớp năm, Thẩm Nam Âm và Thẩm Minh Châu đều học lớp ba.
Trước khi chia tay, Lạc Hà cảnh cáo Thẩm Minh Châu:
"Nếu  phát hiện ngươi bắt nạt tiểu thư, đừng trách  cho cô  thế nào là lễ độ.”
Trong mắt Thẩm Minh Châu ngấn lệ, cộng thêm khuôn mặt  Lạc Hà đánh sưng lên, trông cô  thật đáng thương:
"Chị  là chị gái ,    thể bắt nạt chị  ."
 trong lòng của Thẩm Minh Châu  đắc thắng nghĩ rằng: “Đám con nhà quyền quý  vốn ghét  nghèo, đến lúc đó tao xem mày  thế nào để bảo vệ Thẩm Nam Âm.”
Quả thật Lạc Hà cứ tưởng với  phận của Thẩm Nam Âm, chỉ cần Thẩm Minh Châu   yêu tinh quấy phá thì cô   thể bình an vô sự.
 đây   là Đại Chu quốc.
Không  chế độ phong kiến cấp bật nghiêm ngặt.
Lạc Hà  ngờ chỉ là giờ  chơi  vệ sinh thì thấy năm nữ sinh vây quanh Thẩm Nam Âm yếu đuối đáng thương,  ngừng dùng cốc tạt nước   cô .
Chúng  đắc ý độc ác:
"Này, con nhà quê, mày  cái gì? Ai bảo mày hôi quá  chi, bọn tao giúp mày tắm sạch sẽ còn gì?"
Thấy cảnh , Lạc Hà đạp mạnh cửa nhà vệ sinh.