Trong phòng  việc, thầy giáo uống một ngụm , mặt  biểu cảm :
"Có chuyện gì,  ."
Thẩm Minh Châu định mở miệng.
Lạc Hà lập tức bịt miệng cô ,  đó đổi thành vẻ mặt nước mắt lưng tròng:
"Thưa lão sư, lão sư chắc chắn   chủ cho Lạc Hà và tiểu thư nhà Lạc Hà, bọn họ ỷ  tính tình tiểu thư nhà Lạc Hà nhu nhược, nhiều  như  bắt nạt một  tiểu thư nhà Lạc Hà, nếu   Lạc Hà kịp thời xuất hiện thì hôm nay tiểu thư nhà Lạc Hà   bỏ mạng ở đó."
Nói xong, Lạc Hà lau nước mắt:
"Trời ơi, tiểu thư nhà Lạc Hà một  lên kinh thành, cha  thương   yêu, còn  đồng môn ức h.i.ế.p như , lão sư là phán quan công bằng nhất của cả trường, chắc chắn  trừng phạt nghiêm khắc cái bè lũ !"
Thầy giáo: "..."
 
Những lời ,  thì hiểu, nhưng  cứ thấy lạ lạ chỗ nào  nhỉ?
Cuối cùng, Thẩm Minh Châu với những  khác  phạt  bản kiểm điểm, xin   cùng Thẩm Nam Âm.
Còn  với Thẩm Nam Âm chỉ  cảnh cáo bằng miệng.
Ra khỏi phòng  việc, Thẩm Minh Châu cùng những  khác nghiến răng nghiến lợi,  chằm chằm  Lạc Hà:
"Lạc Hà đúng , cô  thể bảo vệ Thẩm Nam Âm một thời gian, chẳng lẽ còn  thể bảo vệ cô  cả đời ? Chỉ cần các  còn ở trường một ngày, đừng hòng sống yên ! Hãy chờ xem!"
Thẩm Nam Âm  thấy lời cảnh cáo của bọn họ, sắc mặt tái mét.
Cô  lo lắng bấu chặt ngón tay, hỏi Lạc Hà: "Tiểu Hà,    bây giờ? Hay là chúng  thôi học ?"
Lạc Hà lắc đầu, bình tĩnh chỉnh  váy cho cô .
Hướng về phía cô  nở một nụ  đầy an ủi:
"Tiểu thư, đừng sợ,  chỉ cần để ý đến váy của , còn  cứ giao cho lão nô."
Từ ngày đó trở , Lạc Hà bắt đầu chạy  chạy  giữa lớp ba và lớp năm.
Có lẽ vì  thấy  sức sát thương level max của Lạc Hà.
Thẩm Minh Châu với những  khác  im  lặng tiếng trong một thời gian dài.
Mặc dù khi gặp bọn Lạc Hà, bọn họ vẫn sẽ chế giễu một cách mỉa mai.
 cuối cùng cũng   gì quá đáng.
Cuối tuần, trường cho nghỉ học.
Giáo viên của bọn Lạc Hà kéo dài giờ học muộn hơn một chút.
Đợi đến khi Lạc Hà nhanh chóng thu dọn đồ đạc, chạy đến lớp ba thì   còn thấy bóng dáng Thẩm Nam Âm ở đó.
Lạc Hà lập tức hoảng hốt, sự bất an mạnh mẽ tràn ngập trong não.
Lạc Hà chặn một bạn học :
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/no-ty-xuyen-den-hien-dai/chuong-7-tieu-thu-cung-den-roi.html.]
"Các   thấy Thẩm Nam Âm ?"
Cậu  là học sinh giỏi của trường, cũng  ưa gì đám con nhà giàu .
Nghe ,   liền hạ giọng :
"Vừa tan học, cô    Thẩm Minh Châu và những  khác đưa ,  là  tính sổ chuyện  đây,  thấy hình như là  lên sân thượng."
Lạc Hà cảm ơn  ,  chạy lên sân thượng.
Chưa mở cửa.
Lạc Hà   thấy một tiếng rên rỉ.
Tiếp đó, là tiếng đạp  , xen lẫn tiếng gậy gộc đ.ấ.m đá, còn  tiếng  nức nở của con gái.
Máu Lạc Hà lập tức như chảy ngược!
Trong đầu chỉ  mấy chữ:
Thẩm Minh Châu c.h.ế.t chắc !
Lạc Hà tức giận đạp tung cửa sân thượng.
Hướng về phía góc phát  tiếng động, bước nhanh tới.
Tuy nhiên, cảnh tượng Thẩm Nam Âm  chúng vây đánh như Lạc Hà tưởng tượng   xuất hiện.
Thay  đó, là Thẩm Nam Âm tay trái cầm một cây gậy   tìm ở .
Tay  túm lấy cổ áo đồng phục của Thẩm Minh Châu.
Mặt  biểu cảm, giọng lạnh lùng :
"Còn dám  nữa, tin    sẽ nhổ từng cái răng của ngươi ?"
Còn những  khác.
Tất cả đều cảnh giác sợ hãi  chằm chằm  Thẩm Nam Âm.
Có vẻ như  chạy nhưng    can đảm.
Ánh mắt  cô  như  quái vật.
Lạc Hà  cảnh tượng  mắt  cho kinh ngạc.
Ngẩn  hồi lâu, mới do dự gọi:
"Tiểu, tiểu thư?"
Thẩm Nam Âm  đầu .
Chỉ một cái liếc mắt, vẻ hung dữ  mặt cô    lập tức biến thành nụ  phấn khích.
"A Hà, ngươi cũng ở đây."