----
Tạ Tri Hành và Hạ Hạ đang ở trong một phòng hành chính, ngay từ đầu bọn họ tự nhiên loại trừ phòng đôi.
Mà lúc , camare giám sát bên ngoài phòng hành chính tỏ vẻ Tạ Tri Hành ở trong phòng!
Hơn nửa đêm trong phòng, thể gì khác?
Hạ Trừng Trừng nhướng mày, đang chứng minh giúp Tạ Tri Hành, nhưng ngăn ở phía .
Ánh mắt Tạ Tri Hành bình tĩnh: “ ngoài giải sầu, như thế nào, ?”
“Có nhân chứng ?” Quản lý khách sạn hỏi.
Tạ Tri Hành nhún nhún vai:
“Hơn nửa đêm, nào nhân chứng gì, chỉ một mà thôi.”
Cuộc đối thoại cuối cùng cũng kết luận.
Đám đạo diễn Đường dám ép hỏi Mạc Vân Thiên, bởi vì ba của là một kẻ h.i.ế.p dâm, nhưng ai dám chất vấn Tạ Tri Hành.
Nghi phạm dâm ô Lâm Tiêu biến thành hai .
Thời gian quá muộn, cũng thể định tính Tạ Tri Hành và Mạc Vân Thiên chính là tội phạm dâm ô, chỉ thể giải tán , để cho khách sạn phái hai bảo vệ bảo vệ Lâm Tiêu.
Hiện giờ, Hạ Trừng Trừng thể xác định 90% vụ án tự sát sắp xảy ở núi Tam Nương Nương liên quan đến vụ dâm ô .
lúc cô và hệ thống vẫn cho rằng sẽ tự sát chính là Mạc Vân Thiên suy sụp.
Chẳng lẽ diễn viên tự sát là Lâm Tiêu? Bởi vì Mạc Vân Thiên dâm ô?
Vừa trở phòng hành chính, Hạ Trừng Trừng liền kéo Tạ Tri Hành , thôi.
Cô hỏi Tạ Tri Hành vì dối, vì giúp ...
thật cô cũng mơ hồ đáp án.
Cuối cùng, Hạ Trừng Trừng chỉ một câu: “Cảm ơn.”
Tạ Tri Hành Hạ Trừng Trừng, ánh mắt lạnh lùng như lúc giằng co với , ngược vô cùng ôn nhu.
“Không cần cảm ơn.”
Cả đêm Hạ Trừng Trừng ngủ ngon lắm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/noc-nha-nao-ta-cung-thao-do-duoc-thoi/chuong-298.html.]
Ngày hôm , cô và Tạ Tri Hành ăn cơm ở khu ăn sáng.
Mạc Vân Thiên cũng ở một góc khu ăn sáng, sự hiện diện của khiến cho bầu khí trong khu ăn nặng nề.
Hạ Trừng Trừng lấy bánh mì chiên mà quen ăn, đó còn giúp Tạ Tri Hành cầm một tách cà phê.
Cố Diệp Phi
Từng ở trong bữa ăn sáng đều im lặng.
Sau khi ăn sáng, Hạ Trừng Trừng vốn định trở về phòng xem camera giám sát, Mạnh Như Yên đột nhiên kéo sang một bên.
“Mạc Vân Thiên vô tội!”
Mạnh Như Yên mở miệng chính là những lời .
Hạ Trừng Trừng nhíu mày, đầu óc vốn nặng nề trong nháy mắt tinh thần , ánh mắt sáng ngời:
“Làm cô ?”
Mạnh Như Yên chung quanh, đặc biệt chú ý Tạ Tri Hành vẫn còn đang uống cà phê trả lời email trong khu ăn sáng.
Cô hạ thấp giọng:
“Bởi vì tối hôm qua... Mạc Vân Thiên ở cùng một chỗ với .”
Hạ Trừng Trừng sửng sốt, đó Mạc Như Yên vì Mạc Vân Thiên mà từ chối tham gia “Nữu Cỗ Lộc công lược” , ở cùng một chỗ với ?
Mạnh Như Yên thở dài:
“Anh cũng coi như là trong giới, thể là , nghề chỉ dựa tác phẩm chiếu để chuyện, nếu tác phẩm của chiếu, nhiều hơn nữa cũng vô dụng.
Mà bây giờ kiểm duyệt phát thanh truyền hình nghiêm ngặt, một khi trong tác phẩm nghệ sĩ , cho dù chỉ là diễn viên quần chúng, cũng xóa bỏ, nếu thể qua thẩm vấn.
Mọi đều thích Mạc Vân Thiên, cũng là lo lắng lộ ngoài sẽ khiến tác phẩm xuống.
“Tối hôm qua vốn dĩ đến phòng Trạch Khải hẹn hò với , Mạc Vân Thiên đột nhiên tới tìm , còn tưởng rằng là vì chuyện lúc từ chối diễn tính sổ với , chính cũng hoảng sợ!
nghĩ tới là tới đưa cái cho .”
Mạnh Như Yên mở tay , mà trong tay là một bình xịt chống sói:
“Anh , nếu Dịch Trạch Khải khi dễ , thể đánh Khải Trạch giúp .”
Hốc mắt Mạnh Như Yên đỏ bừng, tự giễu nở nụ :
“ một lòng suy nghĩ cho , cho rằng sẽ hại đoàn phim, cho rằng tới đe dọa , ngờ tới quan tâm .”
“Cho nên cô mới sự thật siết cổ tay cho ?”
Hạ Trừng Trừng hỏi.