Ôn Noãn thì đơn giản thô bạo hơn, nàng trực tiếp xông lên phía , dùng một chân đá văng vợ tú tài .
Cú đá   tàn nhẫn   nhanh, vợ tú tài ngã xuống đất che bụng , đau đến mức  thể phát  tiếng nào.
Tiền Thành Vũ thấy thế mà    xông , đả đảo  ,   sợ tới mức nhanh chóng cầm lấy cái bồn gỗ ở  mặt đất lên, giữ ở  ngực: "Các  là ai? Tự tiện xông  nhà dân rõ như ban ngày, đả thương  khác,  còn phép tắc gì  !"
Tiền Tú Cẩm sợ tới mức trực tiếp hét lên một tiếng chạy  trong phòng đóng cửa .
Ôn Noãn ôm Ôn Nhu đang run bần bật, trong lòng  tức   thương: "Đại tỷ, đại tỷ,  cần  sợ,  và cha đến đây đón tỷ về nhà."
"Nhu nhi, cha đến chậm, thật xin ! Cha dẫn con về nhà!" Ôn Gia Thụy thấy con gái   bắt nạt thành bộ dạng , miễn bàn xót xa tới chừng nào!
Rốt cuộc Nhu nhi  ở đây bao nhiêu ngày?
Cả  Ôn Nhu đang run lên, nàng nhắm chặt hai mắt, tưởng rằng bản  xuất hiện ảo giác,  dám mở .
Ôn Noãn thấy hai bên mặt của Ôn Nhu sưng lên, tay ấn  mạch đập của nàng, kiểm tra mạch thử, nổi trận lôi đình: "Ai đánh?"
Ôn Noãn lạnh lùng  Tiền Thành Vũ và vợ tú tài.
Lúc  Tiền Thành Vũ mới phản ứng , hai   là cha và   của Ôn Nhu.
Hắn  sợ!
"Mấy  tới đây cũng ,  phụ nữ cả ngày cứ  câu dẫn , chậm trễ việc  sách của , mấy  mau chóng bồi thường cho chúng  mười lượng bạc  dẫn    ! Nhà của chúng   cần loại phụ nữ lả lơi ong bướm như ! Mấy ..."
"Bang! Bang!" Những cú bạt tai liên tiếp,  nhanh   tàn nhẫn vang lên!
Đánh gãy lời  của Tiền Thành Vũ, trực tiếp đánh  ngơ ngác.
Vợ tú tài mắt thấy con trai bảo bối của   đánh, đau gì cũng  rảnh lo, xông lên:
"Con đĩ , mày dám đánh con trai tao, tao liều mạng với mày."
"Bang! Bang! Bang!!!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/noi-danh-thien-ha/120.html.]
Vợ tú tài  đánh đến mức mắt xẹt đầy .
Ôn Noãn lắc lắc tay, lòng bàn tay cũng đau.
Đây là đang đòi  chút công đạo  Ôn Nhu.
Không thể để yên việc !
Đoán  Ôn Nhu sống ở đây chẳng yên , nhưng  nghĩ tới  tệ đến như thế!
"A!" Sau một lúc lâu, một tiếng thét chói tai phá tan phía chân trời, thẳng lên tận trời cao!
Ôn Nhu sợ tới mức mở to hai mắt,  đó há hốc mồm, cha và tam  đến?
"A, g.i.ế.c  ! Con đĩ ! Mày thế mà  dám đánh tao, chồng tao là điển sử, mày chờ  c.h.é.m đầu !" Vợ tú tài bụm mặt hô to thành tiếng, bà  điên cuồng múa may hai tay  đánh  Ôn Noãn.
Con đĩ , bà   g.i.ế.c c.h.ế.t nàng!
Tiền Thành Vũ lo lắng    thiệt, túm cái đòn gánh bên góc tường nhào qua đó.
Tìm chết!
Khuôn mặt nhỏ của Ôn Noãn lạnh lùng,  hình chợt lóe nhanh chóng né tránh cơ thể đang vồ về phía  của vợ tú tài, dùng một tay nắm lấy một cánh tay của bà ,  đó dùng sức lôi kéo, trực tiếp vặn gãy cánh tay bà  .
Tiếp theo xoay  một cái thật lưu loát dùng một tay chộp lấy cái đòn gánh mà Tiền Thành Vũ đánh đến, dùng sức đẩy, cả   và đòn gánh lập tức bay  ngoài!
"A!" Vợ tú tài  phát  một tiếng kêu bén nhọn thảm thiết, đau đến mức tê tâm phế liệt, bà   cánh tay,  động một cái  đau đến c.h.ế.t , vẻ mặt hoảng sợ: "Tay của tao, tay của tao!"
"Noãn nhi, cẩn thận!" Ôn Gia Thụy  mới kêu lên một tiếng thì hai    xử lý!
Tiền Thành Vũ ngã thật mạnh xuống đất, đau đến mức xương cốt cả  như vỡ !
Ôn Noãn đạp một chân lên  n.g.ự.c Tiền Thành Vũ, lạnh lùng   thống khổ kêu rên hai cái: "Giao hôn thư  đây!"
Tiền Thành Vũ há miệng thở dốc, biểu cảm thống khổ, vốn dĩ   nên lời.