Trạng Nguyên của bộ huyện Ninh Viễn chúng tuyệt đối thể bởi vì đầu tóc mà chậm trễ, bằng quá đáng tiếc, cho nên nhị bá nhờ nhiều núi sâu tìm kiếm, nhiều thì lực lượng càng lớn!
Cha của cháu cũng mạo hiểm núi sâu tìm kiếm, thiếu chút nữa sói ngậm , trăm cay ngàn đắng mới đào khối hà thủ ô 120 năm .
Trời xanh thật mắt! Ông trời nhất định là Văn Khúc Tinh ở nhân gian tổn hại nên mới để cha cháu tìm ."
Việc là khi Ôn Noãn bán ốc nước ngọt hai bà lão nhỏ giọng thảo luận.
Bà lão : "Thiếu gia bởi vì một đêm đầu bạc, buồn ăn uống, ba ngày ăn cơm, mua chút món mới trở về, chừng thể ăn cơm."
Một bà lão khác : "Thật đáng tiếc cho thiếu gia, ngài chính là vị cử nhân duy nhất của huyện chúng , hiện tại Lưu viên ngoại đang lo lắng!"
" ."
Ôn Noãn xong cuộc chuyện , đó đoán Lưu viên ngoại mà bà lão nhắc đến chính là Lưu viên ngoại mua hà thủ ô 120 năm hiện tại, cho nên nàng mới những lời .
Ôn Gia Quý: "..." Ông khi nào?
Ông cũng chuyện Lưu công tử một đêm đầu bạc nha! Ông chỉ Lưu viên ngoại khắp nơi tìm hà thủ ô 120 năm. Hoá là bởi vì việc , khó trách!
mà Noãn nhi trò mặt Lưu viên ngoại con của ông một đêm đầu bạc.
Lưu viên ngoại là coi trọng thể diện, thích khác Lưu nhị công tử , chỉ sợ sẽ vui, đắc tội Lưu viên ngoại cũng là chuyện .
Ôn Gia Quý vội : "Lưu viên ngoại, việc đều là sai! Trách lắm miệng, ngài đừng trách đứa nhỏ lanh mồm lanh miệng."
Đàm Phán Nhi vốn dĩ tức giận đến gan đau, thì Ôn Gia Quý cũng chuyện Lưu viên ngoại cần gấp hà thủ ô. Khó trách nha đầu thối bán, hỏng chuyện của .
khi thấy nha đầu thối cư nhiên ngu xuẩn chuyện của Lưu công tử một đêm đầu bạc, cho dù Lưu viên ngoại trong tay nha đầu thủ ô thì cũng sẽ mua.
Nàng vẫn còn cơ hội!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/noi-danh-thien-ha/59.html.]
May mắn chính tìm hà thủ ô 120 năm, nàng chờ nha đầu thối Lưu viên ngoại từ chối, đó mua của nó.
Đến lúc đó, lợi ích vẫn sẽ là của nàng !
Nàng lạnh lùng Ôn Noãn, chờ con nhóc thối Lưu viên ngoại răn dạy từ chối.
Lưu viên ngoại vốn dĩ vui khi chuyện con trai một đêm đầu bạc, nhưng Ôn Noãn luôn miệng Trạng Nguyên, Văn Khúc Tinh ở nhân gian, rạng rỡ bộ huyện, hơn nữa bọn họ cư nhiên thương tiếc cho con trai của chính , trăm cay ngàn đắng núi sâu tìm hà thủ ô trăm năm, trong nháy mắt ông như tìm tri âm!
Chẳng lẽ đứa con trai tài giỏi xuất chúng của ông thể tham gia kỳ thi Trạng Nguyên chỉ vì một sợi tóc nhỏ , như là quá đáng tiếc !
Nha đầu sai, con trai của thi đậu Trạng Nguyên chính là rạng rỡ bộ huyện, bộ trong huyện đều thể diện!
Cho nên cho dù , cũng sẽ tiếc thương cho con trai của ông !
Hơn nữa giống như tiểu cô nương , ông trời thật sự mở mắt, thế mà thật sự tìm hà thủ ô 120 năm! Con của ông cứu .
Khuôn mặt mũm mĩm của Lưu viên ngoại đầu tiên là trầm xuống, đó nâng lên: "Nha đầu thật thể ! Các ngươi đều tâm! Hà thủ ô 120 năm ? Cho xem."
Sắc mặt Đàm Phán Nhi cứng đờ: Sao hề tức giận và vui nhỉ?
Nàng quýnh lên: "Lưu viên ngoại, xem qua khối hà thủ ô , tuyệt đối như của tìm!"
"Để xem ." Chỉ cần đủ năm, cùng lắm thì ông đều mua.
Ôn Thuần mở : "Lưu viên ngoại, ông xem."
Lưu viên ngoại thấy, một khối lớn như , tỉ lệ tuyệt đối 120 năm.
Con trai của ông cứu !
Ôn Gia Quý: "Lưu viên ngoại, khối hà thủ ô tuyệt đối 120 năm. Thế gian khó tìm! Loại tiến cống lúc cũng bằng nó. Hy vọng Lưu công tử thể khoẻ , năm kim bảng đề danh."