Nha đầu thúi       cái gì đấy chứ?
Ôn Noãn đột nhiên chuyển chủ đề, giọng điệu sắc bén, chỉ thẳng  hai  : "Hai   là đồng lõa, rắn chuột một ổ! Dùng thủ đoạn ăn vạ  lừa nhị tỷ đền bạc! Đại ca, báo quan!"
Trong lòng hai  hoảng sợ!
Báo quan?
Chưởng quầy há hốc mồm.
Sao chuyện   phát triển đến mức báo quan?
Chưởng quầy  Ôn Noãn gầy như cây đậu cô-ve,  hiểu tại  nàng    hai   là một đám!
Hai  Dương Siêu cũng há hốc mồm, bọn họ cũng  ngờ cô nương nhỏ như cây giá đỗ   dám báo quan!
Hơn nữa  nha đầu    hai  bọn họ liên thủ cố ý lừa bạc?
Tiểu Chu thị cũng hoảng sợ,  ngờ Ôn Noãn   ánh mắt như . Bà  đè nén khiếp sợ trong lòng,  : "Noãn nhi, tại  cháu   bọn họ là một đám?"
Ôn Noãn  như    Tiểu Chu thị, ánh mắt đầy ẩn ý.
Ánh mắt  khiến Tiểu Chu thị cảm thấy tầm mắt của nàng  thể xuyên thấu da bà ,  thấu bản chất của bà .
Ý nghĩ  khiến Tiểu Chu thị hoảng hốt!
Bà  theo bản năng tránh  ánh mắt như hiểu rõ tất cả của Ôn Noãn.
Ôn Noãn khẽ mỉm , nụ    chút độ ấm nào, chỉ  bộ chén đĩa trong tay Ôn Noãn.
Ôn Hinh đến bây giờ vẫn còn cẩn thận bưng nó!
"Đây là hàng nhái! Tuy rằng    đại sư Trình Ân là ai, nhưng tác phẩm đầu tay của đại sư cũng coi là vật bất phàm, thứ  giá trị năm mươi lượng tuyệt đối sẽ  kém!"
Ôn Noãn nhận lấy bộ chén đĩa trong tay Ôn Hinh, đặt ở  bàn tiếp tục : " bộ chén đĩa , ha hả... Một lượng bạc đều  đáng giá! Một tên cố ý vướng , một tên cố ý lấy hàng giả để lừa ! Như    hai  hợp tác ăn vạ, lừa bịp tống tiền thì là gì?"
Lâm Đình Hiên  xong lời ,  qua cầm lấy một cái chén  thoáng qua: " là giả. Mô phỏng  tác phẩm của đại sư Trình Ân, nhưng thủ công quá kém, một bộ nhiều nhất một trăm văn. Cái chén   thể tìm  hàng trăm bộ ở tiệm tạp hóa, thiếu một cái  tiệm tạp hóa bổ sung là , mười văn, tám văn là  thể mua ."
Lúc nãy   ở xa, cho nên   phát hiện bộ chén đĩa  là giả.
Cũng  ngờ tới sẽ   tính kế một nha đầu nghèo khổ.
Ôn Noãn dùng vẻ mặt nghiêm khắc : "Đại ca, báo quan!"
Khuôn mặt tuấn tú của Ôn Thuần cũng trở nên nghiêm túc: "Được."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/noi-danh-thien-ha/65.html.]
Hắn lập tức   ngoài.
Tiểu Chu thị: "Không !"
Dương Siêu: "Từ từ!"
Lâm Trung: "Chậm !"
Ôn Gia Phú: "Không thể báo quan!"
Bốn  đồng thanh lên tiếng.
Ôn Thuần cũng  , ngược  còn chạy nhanh hơn.
Ôn Gia Phú sợ tới mức vội đuổi theo.
Ôn Noãn hừ lạnh một tiếng,  lướt qua bốn , cuối cùng tầm mắt dừng ở   Dương Siêu   doạ đần ,    như  : "Sợ? Dám lừa nhị tỷ của ,  xổm đại lao  thôi!"
Ôn Noãn nhấn mạnh mấy chữ cuối, nghiến răng nghiến lợi như  tha cho .
Dương Siêu hãi hùng khiếp vía.
Sao nha đầu c.h.ế.t tiệt   lợi hại như !
Ngồi xổm đại lao,   thể!
Việc   liên quan tới !
Vốn dĩ cho rằng chỉ cần vướng chân một cái,  ngờ  chuyện  thành  phiền toái như .
Hắn chỉ lấy bạc  việc, vì một trăm văn  xổm nhà tù? Thiệt thòi lớn!
"Ông đây  ! Là Chu chưởng quầy cho  một trăm văn   vướng chân nhị tỷ của cô! Chuyện khác   ." Dương Siêu chỉ  chưởng quầy lớn tiếng .
Sau đó  móc  một trăm văn ném lên  chưởng quầy  lập tức chạy  bên ngoài!
Lúc , Lâm Trung cũng luống cuống. Lúc   chạy, còn chờ quan sai  đây ?
Hắn cũng lấy  một chuỗi tiền đồng, ném lên mặt bàn: "Chu chưởng quầy,  cũng  ! Xâu tiền  trả  cho ông!"
Lâm Trung cũng  chạy  bên ngoài!
   Lâm Đình Hiên ngăn .
Ôn Noãn động tác nhanh chóng túm lấy : "Chuyện còn  tra  manh mối,  chạy! Lỡ như ngươi oan uổng bá nương của  thì !"
Tiểu Chu thị mí mắt giật giật,    oan uổng bà !