Trong lòng Tiểu Chu thị nhảy dựng, nha đầu c.h.ế.t tiệt  đang  hủy hoại thanh danh của bà  ? Tuổi còn nhỏ   ác độc như ?
Đôi mắt Tiểu Chu thị đỏ lên, lau nước mắt : "Bá nương  bá nương   cái gì thì các cháu cũng  tin bá nương  .  bá nương  thẹn với lương tâm! Trước    thì thôi, hiện tại bá nương sẽ cho Hinh nhi một cái công đạo."
Tiểu Chu thị  về phía Chu chưởng quầy, bà  chớp mắt  hiệu với Chu chưởng quầy,  đó  vẻ đau đớn : "Chưởng quầy, tại  ông  thể   loại chuyện ! Nếu như ông   đại ca của , trong nhà chỉ  một  ông là nam đinh,   hiếu thuận cha ,   nuôi nấng thê nhi! Thì  nhất định  tự  đưa ông đến quan phủ! Dành  công đạo  cho Hinh nhi."
Tiểu Chu thị  việc từ  đến nay luôn cẩn thận,  bộ  việc đều là bà  sai Chu chưởng quầy , chính    mặt.
Mà chưởng quầy Chu là đại ca của bà ,  tuyệt đối sẽ  khai bà  .
Chu Thủ Nhân hiểu những gì Tiểu Chu thị , ông   thừa nhận việc .
Huynh  cấu kết với   việc  trong nhiều năm, ông  lập tức hiểu , chỉ  ông  thừa nhận mới là giải pháp  nhất.
Nếu , danh tiếng của    hủy hoại hoặc  quan phủ bắt giữ thì sẽ ảnh hưởng đến danh tiếng của Lượng nhi, Uyển nhi và Ngọc nhi.
Ba đứa cháu ngoại  của ông  đều  tiền đồ, tiền đồ của chúng là vô hạn!
Một ngày nào đó nhà   sẽ hưng thịnh thì   thể để nhà ông  sa sút  chứ?
Chỉ cần  bây giờ ông  đang sống một cuộc sống  hơn gấp vạn  so với khi còn nhỏ,   sẽ chỉ trở nên  hơn mà thôi!
Nhi tử   cố gắng  của ông  vẫn cần tam   bọn họ hỗ trợ đấy!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/noi-danh-thien-ha/67.html.]
Nghĩ  nghĩ ,  mặt Chu Thủ Nhân lộ  vẻ hối hận quỳ xuống, cúi đầu,  với dáng vẻ  hổ: "Muội ,  xin ! Ta chỉ là  lén giấu  chút tiền công của nha đầu , nhưng  ngờ   cho    khác hiểu lầm".
Ông   quỳ xuống về phía Ôn Hinh: "Hinh nhi,  xin . Tháng nào phu nhân cũng đều trả tiền công cho ngươi, là do  lấy. Ta thật sự  mỡ lợn che lòng!"
Nói xong, ông  còn tự tát  hai cái, mặt lập tức đỏ bừng.
Thấy , ai cũng xúc động, tin đó là sự thật, nhưng họ vẫn : "Chưởng quầy  thật quá đáng! Ngay cả một đứa trẻ cũng tính kế."
"Còn   nữa . Đưa ông  cho quan phủ, đánh ông  một trận ."...
Ôn Noãn: Hai   thật sự cấu kết với   việc , hợp tác vui vẻ như thế! Thảo nào mấy năm nay, tửu lâu Phú Quý   hoạt động  .
Thấy , Dương Siêu và Lâm Trung lập tức : "Ta   , là chưởng quầy kêu bọn   việc ! Oan  đầu nợ  chủ, các ngươi tính toán sổ sách với ông  , bọn   đây."
Hai  nhanh chóng chạy trốn. Loại  như bọn họ quen lén lén lút lút, sợ nhất gặp  quan viên.
Lúc , Tiểu Chu thị nắm lấy tay Ôn Hinh,  mặt lộ  vẻ áy náy: "Hinh nhi, bá mẫu cảm thấy thật  hổ! Không ngờ cháu ở tửu lâu của    chịu ấm ức như ."
Tiểu Chu thị đau lòng móc  năm lượng bạc, suy nghĩ một chút  lấy  một trâm cài tóc bằng vàng, trong lòng đau xót nhưng vẫn nhét  tay Ôn Hinh với vẻ mặt áy náy: "Hinh nhi, đại bá mẫu   trưởng trả  tiền công cho con. Bá mẫu nghĩ hôm nay con  về nhà nên  cố ý mua trâm cài tóc bằng vàng  ở Trân Bảo Các cho con. Một năm qua bá mẫu đối xử với con thế nào con cũng  mà. Ta  bao giờ đối xử tệ bạc  mắng mỏ con ? Con   oán hận bá mẫu  đấy!"
Trái tim của Tiểu Chu thị đang rỉ máu! Trâm cài tóc bằng vàng đó là bà  đặc biệt mua cho vợ tương lai của Lượng ca nhi.
Ban đầu nó  dự định là món quà cho con dâu mới khi mời ! Là kiểu dáng ở kinh thành, phía  còn  mấy khối trân châu, hai mươi lượng, thật là đắt!
Nếu vợ của Lượng nhi   là  ở kinh thành thì dù nàng   là nữ nhi của Quách phu tử, bà  cũng sẽ  nỡ mua một chiếc trâm vàng đắt tiền như  !