Ông    điều gì sai? Sao chủ tử  trông tức giận như ?
Viên quản gia nhận  bản   càng ngày càng  đoán  tâm tư của chủ tử!
Phong Niệm Trần cũng  để ý đến những chuyện khác,    hai lời  vươn tay cởi quần áo của Viên quản gia.
Viên quản gia hoảng sợ, nhưng ông  cũng   chủ tử  vui, ông  nắm chặt lấy cổ áo để giữ sự trong sạch cho chính ,  Phong Niệm Trần với vẻ mặt cảnh giác: "Phong công tử, ngươi   gì?!"
Ông    hứng thú với nam nhân!
Cho dù   là Phong tiểu thần y thì ông  cũng thà c.h.ế.t chứ  theo!
"Không  gì, chỉ châm cứu cho ông một chút." Phong Niệm Trần thấy Viên quản gia như  cũng trực tiếp xé rách cả ống tay áo của ông  xuống.
"Rẹt" Một tiếng, Viên quản gia chợt cảm thấy cánh tay  mát lạnh.
Ông   làn da chảy xệ của ,  cánh tay đầy vết đồi mồi và nếp nhăn, còn  những mạch m.á.u đang chảy.
Xong , khí tiết tuổi già khó giữ !
Hai mắt của Viên quả gia  đảo, tức giận đến mức lập tức bất tỉnh!
Phong Niệm Trần: "..."
Nạp Lan Cẩn Niên: "..."
Ôn Noãn  bình tĩnh bất ngờ: "Không , như  càng tiện!"
" ". Phong Niện Trần nghiêm túc gật đầu.
Nạp Lan Cẩn Niên: "..."
Vì     cảm giác Viên quản gia từ nay về  cũng   sống  cho lắm?
"Thật  hôn mê vẫn  thể châm cứu, chỉ cần ông ..." Ôn Noãn nhân cơ hội bắt đầu giải thích.
Phong Niệm Trần lắng  và tiếp thu bài học.
Trong chốc lát,  quyết định đưa Viên quản gia về phòng thuốc của , châm các huyệt đạo để luyện tập cảm giác.
Nạp Lan Cẩn Niên  thấy ánh sáng trong mắt của Phong Niệm Trần,    Viên quản gia bằng ánh mắt đồng cảm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/noi-danh-thien-ha/78.html.]
Viên quản gia nhanh chóng tỉnh , nhưng khi  thấy kim châm  cánh tay  thì  bất tỉnh!
Nạp Lan Cẩn Niên vốn đang nghĩ để Viên quản gia chuẩn  gì đó thật  cho Ôn Noãn, nhưng   thấy Viên quản gia   dọa sợ  nhẹ nên cũng  thôi, ngày mai sẽ đưa cho nàng!
Ôn Noãn  khi châm cứu cho Nạp Lan Cẩn Niên xong, nàng cùng con sói rời .
Phong Niệm Trần thì khiêng Viên quản gia về,   suy nghĩ một chút cũng ngẩng đầu huýt sáo!
Một con diều hâu lập tức bay xuống.
Vì  Phong Niệm Trần một tay khiêng một , một tay nắm chắc lấy con diều hâu,  bế quan.
Kể từ đó, một  một diều hâu  sống một cuộc đời đau khổ!
-
Ôn Noãn   lưng sói, tiếng gió thét gào xẹt qua bên tai của nàng, nhanh như chớp.
Nàng nhớ đến viên ngọc thạch thô mà nàng  nhặt  trong dòng suối nhỏ ngày đó, nàng nghĩ   thử vận may một  nữa, với  ngày đó khi nàng kéo dây leo còn thấy  vách đá bên dòng suối  mọc thiết bì thạch hộc(1) cùng với sen chỉ vàng,  lúc  thể ngắt hết về nhà trồng ở phía  vườn.
(1) Thiết bì thạch hộc thuộc họ hoa Lan, thường  mọc đơn lẻ mà sống cộng sinh   các cây gỗ lớn hoặc mọc thành khóm ở vách đá, kẽ đá
"Đại Hôi,   đến bên dòng suối."
Con sói lớn    lập tức  đổi hướng , nó nhanh chóng đưa Ôn Noãn đên bên dòng suối.
Ôn Noãn   bên dòng suối, nàng đào lấy hai vị thuốc thiết bì thạch hộc cùng sen chỉ vàng mà ngày đó nàng  thấy ,  đó mới dọc theo dòng suối  lên phía  dòng suối.
Nàng nghi ngờ cục nguyên thạch  là  dòng nước cuốn từ thượng nguồn xuống.
Trên đường  nàng để ý chất lượng đá của tảng đá  hai bên núi lớn cùng tảng đá bên dòng suối.
Vô tình  xa một chút, con sói vẫn  theo  đuôi của nàng, nhưng nó  quấy rầy nàng.
Đi đến nơi nào đó, Ôn Noãn dừng bước chân, nàng nhanh nhẹn trèo lên  vách đá.
Nàng phát hiện ngọn núi    nhiều đá, Ôn Noãn cẩn thận nghiên cứu thật lâu, nàng đè nén sự kích động trong lòng: Nàng chắc chắn ngọn núi   quặng ngọc!
Không dám đảm bảo là  bao nhiêu, nhưng  mấy khối lớn thôi thì nàng cũng hài lòng !
Theo trực giác cùng kinh nghiệm của nàng   cho nàng ,  lượng ngọc thạch  núi   ít!