Kiếp   của nàng là  thích chơi đồ cổ, hơn nữa công việc kinh doanh của gia tộc chủ yêu là khai thác ngọc cùng kim cương nguyên thạch,    trong nhà  quặng mỏ chính là ông .
Bởi vì   lập gia đình,   con trai  con gái, nên  đem nàng và  cả trở thành con của ,   sẽ là  thừa kế tài sản của .
Những lúc ông    việc gì  thường  dẫn nàng cùng  cả  xem các nơi sản xuất  mỏ kim cương và ngọc thạch ở  thế giới, cũng quen   nhiều  thích chơi đồ cổ, và truyền  những gì mà ông   học  cả đời cho hai  em bọn họ.
Có thể  Ôn Noãn là chạm ngọc thạch nguyên thạch và kim cương nguyên thạch mà lớn lên, nàng khá  thiên phú trong lĩnh vực , bản lĩnh xem nguyên thạch của nàng còn giỏi hơn cả .
Ôn Noãn mừng rỡ  trực tiếp nhảy xuống.
Mặc dù nàng  kiềm chế bình tĩnh nhưng cũng  thể nhịn  mà kích động!
Nàng sắp giàu to !
Đại hôi vẫn luôn  chằm chằm quan sát Ôn Noãn.
Thấy nàng nhảy xuống thì nó vội chạy nhanh tới, dùng  thể đỡ lấy Ôn Noãn.
Ôn Noãn  hành động của Đại Hôi  cho hoảng sợ, nàng nhanh chóng điều chỉnh tư thế mới  giẫm nó  thương, nhưng  thể nàng vẫn bổ nhào   nó.
Ôn Noãn từ   của con sói  dậy, xoa xoa đầu của nó: "Sau  đừng lấy thịt của ngươi  đệm cho , sẽ khiến ngươi  thương đó. Ta tự  nhảy xuống sẽ  , chút bản lĩnh đó  vẫn ."
Con sói lớn dùng đầu cọ  Ôn Noãn  nũng.
Ôn Noãn  vuốt lông cho nó  mới  lên lưng của con sói lớn: "Được , chúng  trở về thôi!"
Haiz, thật  bắt cóc con sói hiểu chuyện  thì    đây? Ôn Noãn cảm thán trong lòng.
Con sói lớn mang Ôn Noãn chạy như bay  ngoài.
Tốc độ của sói  nhanh,  chừng mười lăm phút  dừng  cửa nhà trúc ở chân núi.
Ôn Noãn từ  lưng sói  xuống, lấy  hai cái chìa khóa mở cửa, một  một sói  .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/noi-danh-thien-ha/79.html.]
Lúc  sắc trời  gần chuyển sang hoàng hôn, một màu đỏ ở phía tây lan rộng khắp trời, ánh nắng vàng rọi xuống sân nhỏ xanh biếc.
Trong sân đang nuôi một chậu lớn ốc,  mái hiên treo mấy món ăn thôn quê để sấy khô, năm tháng  vẻ yên bình và  đẽ.
"Tối nay mày  ở  chỗ  ăn cơm ?" Ôn Noãn thấy  nhà vẫn  về,  lẽ vẫn còn đang mò ốc hái sen.
Con sói lớn gật đầu  chút do dự.
Ôn Noãn , nàng lấy thiết bì thạch hộc cùng sen chỉ vàng  lấy về trồng cùng nhân sâm, linh chi và các loại dược liệu khác,  đó dùng đám mây tía bồi dưỡng cho tụi nó, xong  nàng mới sắn tay áo bắt đầu nấu cơm.
Mặt trời đang lặn, chẳng mấy chốc khói bếp ở những nhà xung quanh cũng bắt đầu lượn lờ.
Ôn Noãn đang nấu cơm, con sói lớn  thịt treo  sào trúc  mái hiên, thiếu hơn một nửa, nó dùng móng vuốt mở cửa trúc chạy  ngoài, chạy nhanh  núi.
Chu thị mới từ  trấn trở về, đang  đến cái nhà hèn hạ  lấy  năm lượng bạc cùng trâm cài!
 từ xa   thấy một con sói từ bên trong chạy , nó còn  đầu  về phía bà , khiến bà  sợ đến mức  đầu bỏ chạy.
Chạy một  về nhà, bà  nhanh chóng đóng cửa nhà .
Ông Ôn đang  ở trong sân loay hoay với dụng cụ  nông, sáng sớm ngày mai sẽ  bắt đầu thu hoạch, ông  lấy  một bộ nông cụ khá sắc bén, chuẩn  đưa cho nhà lão tứ.
Nhìn thấy dáng vẻ hoảng sợ của Chu thị, ông nhíu mày hỏi: "Sao ? Phía   quỷ đuổi theo bà hả?"
Còn đáng sợ hơn quỷ! Chu thị vỗ vỗ ngực: "Không , là ."
Chu thị  định   sói  nhà của nhà Vương thị hèn hạ , nhưng bà  như nghĩ đến điều gì lập tức sửa lời: "Không , là vợ của Nhị Lại Tử  hỏi mượn bạc của , may mà  chạy trốn nhanh!"
Tuyệt đối  thể để cho ông Ôn  chuyện  sói  nhà của con tiện nhân đó.
Con sói  ăn thịt hết cả nhà con tiện nhân đó là  nhất.
Sợ là chỉ cắn  thương chứ  chết,  thì chắc chắn ông Ôn sẽ đưa bọn họ  y quán,  tốn thêm một mớ bạc!"