Cho nên tuyệt đối  thể để ông Ôn  qua đó!
Ông Ôn: Chỉ là mượn bạc thôi mà  cần sợ hãi đến như  ? Tuy Nhị Lại Tử ham mê cờ b.ạ.c thành thói, đều mượn tiền hết  ở thôn để đánh bạc, còn mượn  trả !  cũng  cần  sợ đến như ! Giống như  sói đuổi theo phía  .
Ông Ôn lắc đầu, cũng  quan tâm bà , ông cầm nông cụ   ngoài.
Chu thị thấy  vội kéo ông : "Ông   ?"
"  tìm lão tứ  việc."
Chu thị     vui, nhưng  biểu hiện lên  mặt: "Ông  tìm lão tứ  gì? Bọn họ dường như  bận."
"Ngày mai  bắt đầu mùa thu hoạch,  nhờ nó dẫn con trai đến thu hoạch giúp."
Chu thị  xong lời   lập tức nổi giận, đây chẳng khác gì giúp đỡ cho nhà của con tiện nhân !
Kêu cái thứ hạ tiên  dẫn theo một đám hạ tiện đến giúp, xong    cho tiền cho gạo!
Chưa thấy qua chuyện con trai giúp cha  việc mà còn  trả tiền!
Thật    hổ!
Bà  lôi kéo ông Ông: "Không cần, nhân công đủ , tối nay lão tam sẽ trở về nhà, cứ để lão tam dẫn   thu gặt là .
Hiện tại  thể của Noãn nhi  , cần  chăm sóc , lão tứ còn dẫn con lên trấn   công, ông đừng tìm thêm phiền phức cho tụi nó!"
Hôm nay  lẽ lão tam sẽ về, để lão tam mang theo  vợ   đẻ của nó từ từ mà thu hoạch cũng .
Cần gì  lãng phí bạc?
Đã nhiều năm như  Điền thị  ngay cả trứng cũng  sinh  một cái! Ở nhà ăn uống  tốn tiền ?
Ông Ôn  xong nhíu mày: "Sao bà   mướn !"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/noi-danh-thien-ha/80.html.]
Mấy năm  ông đều dẫn theo nhà lão tứ và lão tam cùng   thu hoạch, vì  ông mới  cớ để trợ cấp lương thực cùng bạc cho nhà lão tứ.
Vả  khi thu hoạch còn cố tình để  chút lương thực rơi vãi  mặt đất để mấy đứa cháu trai nhặt về.
"Không   mướn, mà là do lão đại và lão nhị mướn, tụi nó ở trấn    thời gian về thu hoạch, hơn nữa tụi nó cũng đều  lão tứ  dọn  ngoài, nên  tiện nhờ lão tứ đến giúp, nên mới  mướn."
Ông Ôn  xong như  hiểu, xem như là lòng hiếu thảo của đứa con cả và đứa con thứ hai: "Lần   cần nhờ,  ngoài   tận tâm bằng  nhà!"
"Được ." Chu thị tỏ vẻ  .
 trong lòng thì thầm mắng: Tận tâm cái rắm! Là đang cố vơ vét lương thực của bà  thì !
Thế nhưng bà  cũng   thuê  , nên buổi chiều hôm nay bà  lên thị trấn chính là để từ chối   công mà lão đại và lão nhị thuê.
Thế mới  chuyện cả một nhà của con tiện nhân   lừa con trai cả của bà  hết năm lượng, còn  một cây kim thoa giá trị 20 lượng mà Chu thị định đưa cho bà !
Một đường vội trở về, bà  tức giận đến mức tim gan đều đau!
 mà nghĩ đến con sói , Chu thị  vui mừng! Hy vọng cả nhà tiện nhân đó  sói cắn chết, như  từ nay về  sẽ  khiến bà  chướng mắt nữa! Sáng ngày mai bà  sẽ   để lấy bạc và trâm cài của .
" , bà  thị trấn  hỏi Lượng nhi về chuyện hôn nhân  chuẩn  như thế nào  ? Cũng  vài ngày ."
Nhắc đến cháu trai tài giỏi, Chu thị mới lấy  tinh thần: "Lão đại , đến lúc đó sẽ mời hết thôn, mời họ đến tửu lâu ở thị trấn!"
"Như  cũng , nhiều  thì càng náo nhiệt."
Người Lượng nhi lấy chính là nữ nhi Quách phu tử,  chữ hiểu lễ nghĩa,   là  kinh thành, nhất định  thể chậm trễ.
"Ông đó, đến khi  nhớ nhắc nhở  trong thôn ăn mặc tươm tất một chút, đừng  để bẩn khiến chúng  mất mặt! Quách phu tử   là nhà  uy tín! Cũng đừng mời cả nhà lão tứ tới tham gia,  sợ nó xui xẻo! Ông gần đây cũng    đến chỗ bọn họ!"
"Không ,   thể  ,  bộ thôn đều mời,  bà   mời cả nhà lão tứ,  như    sẽ  lão tứ như thế nào?"
" quan tâm đến  khác  như thế nào hả?    mời là  mời! Đó là hôn sự của cháu trai !"
"Bà..."