Nói Là Đội Phế Vật, Sao Toàn Là Kẻ Ác Nhân Tàn Nhẫn Thế Này? - Chương 327: Anh nói có thử không
    Cập nhật lúc: 2025-10-08 09:15:47
    Lượt xem: 121 
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tùy Thất xoay , về phía đàn ông đeo kính, thẳng: “ nghĩ nhiều hơn .”
Tống Dật Phong giơ tay đẩy kính, : “Cô thể thử xem .”
Tùy Thất đồng ý ngay, mà : “Nói điều kiện của .”
Yêu cầu của đơn giản: “Nếu cô cảm thấy hữu ích, thì hãy thả .”
Tùy Thất trả lời : “Vậy xem thông tin cung cấp đáng giá .”
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
Tống Dật Phong nhanh chóng những gì : “Muốn thành nhiệm vụ cá nhân, cần thêm một tấm thẻ phận nữa.”
Đây quả thật là một thông tin mới.
Tùy Thất và Muội Bảo liếc , cô hỏi Tống Dật Phong: “Căn cứ của là gì?”
Tống Dật Phong lấy thẻ phận từ túi áo trong , ném về phía Tùy Thất.
Cô giơ tay bắt lấy, về phía mặt thẻ phận.
Ngoài dòng nhiệm vụ cá nhân chỉnh ở giữa, cùng tấm thẻ của còn một dòng chữ nhỏ.
“Nhận … thẻ phận…………”
Tùy Thất xem xong liền trả thẻ phận: “Đây chỉ là nhiệm vụ của riêng , nhất định áp dụng cho những chơi khác.”
Tống Dật Phong về phía hai đồng đội của : “Họ cũng giống . Nội dung dòng chữ nhỏ thẻ phận của ba chúng đều giống , đều là mấy chữ .”
Thông tin tuy đủ chi tiết, nhưng quả thật cũng ích.
Tùy Thất thực hiện lời hứa, bảo đồng đội của Tống Dật Phong giải khai huyết liên lồng giam cho .
Tống Dật Phong nhặt một mạng, cảm ơn Tùy Thất.
Tùy Thất hạ lệnh cho : “Không dùng đạo cụ của để định vị nữa.”
Anh gật đầu đồng ý.
Hai đồng đội của Tống Dật Phong thấy , cũng mở miệng xin tha Tùy Thất.
Tùy Thất khẽ “suỵt” một tiếng, hai liền lập tức im lặng.
Cô lạnh nhạt : “Các ngươi cơ hội.”
Sinh mệnh của họ vốn cao, sự tiêu hao gia tốc của huyết liên lồng giam, trụ bao lâu quang não sáng lên ánh sáng đỏ, vang lên cảnh báo loại.
Tùy Thất nắm tay Muội Bảo khỏi khu dân cư, tìm kiếm điểm vật tư tiếp theo.
Chưa vài bước nhận tin nhắn của Tả Thần, Thẩm Úc kết thúc trò chơi.
Họ liền đổi hướng, đống đổ nát nơi họ chia tay.
Tả Thần đất trống đống đổ nát, bôi keo đông m.á.u lên cánh tay trái của Thẩm Úc.
Quần áo bộ cánh tay trái của Thẩm Úc biến mất, làn da trần trụi đầy những vết sẹo đen đỏ dữ tợn.
Tùy Thất xem mà cau mày: “Sao thương nặng như ?”
“Không tính là nặng.” Giọng Thẩm Úc nhẹ nhàng, “Chỉ là vết thương ngoài da thôi.”
Muội Bảo phồng má thổi vết thương của : “Sao thương ạ?”
Thẩm Úc nhẹ giọng giải thích: “Bên ngoài trái tim độc vực một lớp nọc độc ăn mòn, lúc lấy chú ý, nọc độc phun lên cánh tay.”
Tùy Thất xong liếc Tả Thần: “Bong bóng của Thần ca chặn nọc độc ?”
Thẩm Úc gật đầu: “Ừm, bong bóng gặp nọc độc là vỡ.”
Tả Thần lấy băng gạc quấn quanh cánh tay Thẩm Úc, lắc đầu : “Bong bóng của vẫn đủ năng.”
Thẩm Úc an ủi : “Không bong bóng nào là hảo, nó lợi hại .”
Nói xong liền về phía Tùy Thất, giơ tay lên đập tay với cô: “Trái tim độc vực giấu kỹ, còn ẩn , may mà Mắt Thật Coi của em, thì cũng tìm thấy nó.”
Tùy Thất hỏi: “Trái tim độc vực trông như thế nào?”
Thẩm Úc: “Anh bỏ kho , em lấy xem .”
Tùy Thất tìm thấy trái tim độc vực trong kho, nhấn lấy .
Nó là một khối tinh thể màu tím đen hình chóp , bề mặt phủ đầy những mặt cắt đều, ánh sáng tỏa ánh hào quang lộng lẫy.
Xung quanh nó còn một lớp ánh sáng tím nhạt, nhẹ nhàng bay lượn.
“Oa!” Muội Bảo thốt lên tán thưởng, “Viên đá quý màu tím thật .”
Tùy Thất gật đầu: “Đẹp thật.”
Tả Thần quấn băng cho Thẩm Úc xong, một bên : “Nhiệm vụ cá nhân của các em đều thành, và Muội Bảo cũng cố gắng hơn.”
Muội Bảo gật đầu mạnh: “Vâng!”
Tả Thần quanh bốn phía, thấy nửa bóng .
Nhiệm vụ cá nhân của cũng khó, trắng là dùng bong bóng cứu .
vấn đề bây giờ là, căn bản tìm thấy để cứu.
Sau một lúc lâu bốn đội Điên Trốn chụm đầu suy nghĩ, Tùy Thất linh quang chợt lóe, búng tay một cái: “Em nghĩ .”
Tả Thần giơ ngón cái cho Tùy Thất: “Giỏi quá, nghĩ ý gì ?”
Tùy Thất vẻ bí ẩn, dậy : “Mọi theo em.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/noi-la-doi-phe-vat-sao-toan-la-ke-ac-nhan-tan-nhan-the-nay/chuong-327-anh-noi-co-thu-khong.html.]
Ba hai lời theo cô.
Họ một nữa trở gốc cây đại thụ mà Muội Bảo triệu hồi.
Tả Thần khó hiểu: “Đến đây gì?”
Tùy Thất cách của : “Em từ cây nhảy xuống, dùng bong bóng đỡ em, xem tính là một bảo vệ hiệu quả .”
Một cách thật thô bạo và trực tiếp.
Tả Thần: “Thế nguy hiểm ?”
“Anh thử thôi.”
“Thử.”
Tả Thần dùng bong bóng bao lấy Tùy Thất, đưa cô lên cây đại thụ cao 40 mét so với mặt đất.
Tùy Thất bước lên cành cây, bám cây vững, gửi cho Tả Thần một tin nhắn.
Quả bong bóng bao bọc cô “bốp” một tiếng vỡ tan.
Cô gửi cho Tả Thần một đoạn ghi âm: “Em sắp nhảy đây.”
Tả Thần trả lời cô: “Anh chuẩn xong .”
Tùy Thất điều chỉnh tư thế, hít sâu, nhắm mắt nhảy xuống.
Ba bên ảnh đang rơi nhanh của cô, tim đều treo lên cổ họng.
Tả Thần chằm chằm Tùy Thất, liên tục tạo hàng loạt bong bóng.
Tùy Thất vô bong bóng bao giữa trung, vững vàng đáp xuống đất.
Tả Thần, Thẩm Úc và Muội Bảo đồng thời thở phào nhẹ nhõm.
“Thế đau tim quá.” Tả Thần ôm n.g.ự.c .
Tùy Thất vỗ vai : “Anh tin kỹ thuật của , xem thử con thẻ phận đổi .”
Tả Thần lấy thẻ phận xem xét, con 73/100 ban đầu biến thành 74/100.
Tùy Thất hai tay chống nạnh: “Chị đây đúng là thông minh.”
Tả Thần giơ hai ngón cái lên với cô.
Muội Bảo nắm lấy tay Tùy Thất: “Tùy tỷ, em nhảy cùng chị.”
“Được thôi.” Tùy Thất đáp ứng nhanh gọn, “Thần ca, đưa tụi em lên .”
Tả Thần dùng bong bóng đưa họ lên cây.
Hai hề sợ hãi, Tùy Thất nhảy xong thì Muội Bảo nhảy.
Tả Thần ở lo lắng đề phòng, mắt chớp chằm chằm họ, ngón tay búng liên tục đến mức suýt tóe lửa.
Thẩm Úc sợ độ cao mặt dám .
Ngược , Tùy Thất và Muội Bảo là thoải mái nhất, về Muội Bảo càng nhảy càng hăng, tiếng giòn tan ngớt.
Chiều hôm đó, Tùy Thất nhảy cây mười bốn , Muội Bảo nhảy mười ba .
Hai cày cho con mặt thẻ phận của Tả Thần lên đến 100/100.
Khoảnh khắc nhiệm vụ thành, trong đầu Tả Thần vang lên giọng điện tử:
【 Chúc mừng bạn thành một trăm bảo vệ hiệu quả, nhận huy chương độc quyền của pháp sư bong bóng *1. 】
Đó là một chiếc huy chương hình tròn màu trắng tinh, chính giữa một quả bong bóng nhỏ trong suốt, bên trong những phù văn màu trắng đang lưu động.
Tả Thần chiếc huy chương trong tay, : “Cũng khá tinh xảo, chỉ là tác dụng gì.”
Anh cất huy chương kho, đưa ba Tùy Thất đến một nơi sạch sẽ nghỉ ngơi.
Anh ân cần bóp vai, đ.ấ.m chân cho Tùy Thất và Muội Bảo: “Tối ăn gì, Thần ca cho các em.”
Tùy Thất lướt qua vật tư trong kho trong đầu, : “Đùi gà kho tàu.”
Muội Bảo gọi món: “Muốn ăn tôm.”
Tả Thần đồng ý hết, đầu về phía Thẩm Úc: “Thẩm ca, ăn gì?”
Thẩm Úc : “Anh cùng em.”
Đã đến giờ cơm tối, hai cũng chậm trễ, từ kho lấy bếp năng lượng, dụng cụ nấu nướng, bộ đồ ăn và nguyên liệu, trực tiếp bắt tay .
Tùy Thất và Muội Bảo định giúp một tay, Tả Thần dùng một quả bong bóng bao : “Hai nghỉ ngơi .”
Hai ngoan ngoãn, trong bong bóng nhàn nhã chờ cơm.
Khó khăn lắm mới nấu một bữa, Tả Thần gửi tin nhắn cho Bùi Dực, bảo bốn đội Săn Hoang đây cùng ăn tối.
Họ dĩ nhiên là đồng ý.
Cơm nấu một nửa, bốn đến, phụ giúp Tả Thần và Thẩm Úc.
Sau khi thức ăn chín cơm dọn, Tả Thần mới thả Tùy Thất và Muội Bảo khỏi bong bóng, hai cầm bát đũa lên ăn ngay.
Hơn mười ngày qua đầu tiên ăn cơm nóng, đều ăn ngon.
Tùy Thất c.ắ.n một miếng đùi gà thơm nức ngẩn .
