Nói Là Đội Phế Vật, Sao Toàn Là Kẻ Ác Nhân Tàn Nhẫn Thế Này? - Chương 361: Phiên ngoại - Tùy Thất và Liên Quyết (Phần 3)
    Cập nhật lúc: 2025-10-08 15:51:49
    Lượt xem: 91 
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tùy Thất cất mô hình tủ lưu trữ, lấy chăn và gối từ tủ quần áo , trải cho Liên Quyết một tấm nệm dày và mềm mại.
Phòng ngủ của cô hai nhà vệ sinh, hai tắm rửa xong, chăn.
Tùy Thất nghiêng , về phía Liên Quyết giường: “Cuốn Ca tối ngủ ở ?”
Liên Quyết trả lời: “Nó sẽ tự tìm chỗ thích hợp để ngủ.”
Anh dậy, tay đặt lên mép giường: “Trường học của Muội Bảo quyết định ?”
Tùy Thất thật: “Hôm nay xem mấy trường, một trường tên là Học viện Thung lũng Cỏ Xanh cũng tệ.”
Liên Quyết mở quang não, tìm kiếm ngôi trường .
Anh đặc biệt xem xét mức lương của giáo viên, trường học mức lương tương đối cao thường cũng thể cung cấp dịch vụ giáo d.ụ.c chất lượng hơn.
Lương của giáo viên ở Học viện Thung lũng Cỏ Xanh khá , phúc lợi đãi ngộ cũng thiện.
Anh đồng bộ thông tin tìm cho Tùy Thất: “Thung lũng Cỏ Xanh cũng tệ, thể xem xét.”
Tùy Thất gật đầu: “Ừm, mắt cứ đưa danh sách dự .”
Cô và Liên Quyết trò chuyện một lát về vấn đề chọn trường cho Muội Bảo, giọng nhẹ nhàng của , bất giác ngủ , mu bàn tay thả lỏng tựa cánh tay Liên Quyết đang đặt mép giường.
Liên Quyết duỗi tay nắm lấy đầu ngón tay trắng nõn của cô, yên lặng ngắm khuôn mặt say ngủ của cô.
Ánh trăng dịu dàng di chuyển từ đầu giường sang cuối giường, Liên Quyết mới động tĩnh.
Anh nhoài hôn lên trán Tùy Thất một nụ hôn chúc ngủ ngon, buông đầu ngón tay đang quấn lấy, chăn, nhắm mắt ngủ.
Ngày hôm , lúc Tùy Thất tỉnh dậy, nệm của Liên Quyết gấp gọn gàng.
Cô tắm rửa xong, quần áo, khỏi phòng ngủ, cửa gọi một tiếng Liên Quyết.
Cửa phòng bên cạnh nhanh chóng mở , Liên Quyết cửa.
Tùy Thất: ?
Tại lén ở phòng bên cạnh?
“Vừa một cuộc họp video, sợ đ.á.n.h thức em.” Liên Quyết kịp thời giải thích.
“Vậy .” Tùy Thất chớp mắt, “Vậy phòng cứ xem như văn phòng của , cứ tự nhiên dùng.”
Liên Quyết gật đầu đồng ý.
Tùy Thất cũng phiền việc, xua tay : “Em xuống xem mèo con, cứ bận việc của .”
“Ừm, nửa tiếng nữa sẽ xong.”
“Được, chờ ăn sáng.”
Tùy Thất xuống lầu thẳng đến phòng mèo con, cửa thấy Cuốn Ca cụp đuôi co ro ở góc tường, Muội Bảo bên cạnh nhỏ giọng dỗ dành.
Cuốn Ca thấy cô đến, liền rên ư ử.
“Sao ?” Cô qua xoa cái đầu tròn lông xù của Cuốn Ca, hợp lý suy đoán: “Bị Phúc Bảo đ.á.n.h ?”
Cuốn Ca kêu càng oan ức hơn.
Muội Bảo gật đầu, : “Phúc Bảo hình như cho Cuốn Ca gần biệt thự mèo.”
Tùy Thất trả lời cô bé: “Mèo đều bảo vệ con, Phúc Bảo sợ mèo con thương thôi.”
Muội Bảo che tai Cuốn Ca, nhỏ giọng : “ Phúc Bảo hình như đặc biệt sợ Cuốn Ca, Cuốn Ca gần là nó xù lông, lúc em sờ mèo con nó đều cho em sờ, bao giờ tấn công em.”
Tùy Thất : “Vậy Phúc Bảo của chúng tính cách cũng khá , con thả Phúc Bảo chơi một lát , chị mang Cuốn Ca ăn chút đồ ăn vặt, an ủi nó.
Muội Bảo gật đầu đồng ý.
Tùy Thất mang Cuốn Ca khỏi phòng mèo con, tìm thấy đồ ăn vặt mà Liên Quyết mang đến cho nó bàn trong phòng khách, mở túi thịt khô .
“Cuốn Ca đừng buồn, ăn xong đồ ăn vặt chị mang em vườn hoa chơi ?”
Cuốn Ca đang ủ rũ lập tức phấn chấn hẳn lên, chiếc đuôi trắng phía vui vẻ vẫy vẫy.
Tùy Thất đút cho nó ăn xong hai túi thịt khô, dẫn nó vườn hoa, cùng nó chạy nhảy chơi đùa một lúc lâu.
Đến giờ ăn sáng, Cuốn Ca là một chú ch.ó vui vẻ, bên cạnh Liên Quyết ăn ngấu nghiến.
Ăn sáng xong, Liên Quyết tiếp tục lên lầu xử lý công việc.
Tùy Thất và Muội Bảo ở trong phòng mèo con chơi với Phúc Bảo, tính cách của Phúc Bảo vô cùng , sờ nó ôm nó đều phản kháng.
Gãi cằm nó, nó liền nghiêng đầu nhỏ mặc cho gãi, trong cổ họng phát tiếng gừ gừ.
Lúc chơi đùa cẩn thận nó đau, nó cũng chỉ dùng đệm thịt nhẹ nhàng vỗ một cái, ngay cả móng vuốt cũng duỗi .
Tùy Thất bế mèo con từ trong ổ nó cũng mặc kệ, chỉ đôi mắt sẽ dõi theo sát , đợi chúng thả ổ, nó liền cuộn mèo con lòng l.i.ế.m lông.
Tùy Thất và Muội Bảo nó trông mèo con kỹ, cũng bế mèo con khỏi ổ nữa, chỉ biệt thự mèo, sờ sờ bộ lông mềm mại và đệm chân của chúng.
Cuốn Ca Phúc Bảo đ.á.n.h vài cũng dám phòng mèo con nữa, chỉ ở cửa .
Tùy Thất và Muội Bảo chơi với Phúc Bảo nửa tiếng, chơi với Cuốn Ca nửa tiếng, chủ trương là san sẻ tình thương.
Đợi Phúc Bảo và Cuốn Ca đều ngủ , họ liền sô pha lướt các ứng dụng mua sắm, vui vẻ mua các loại đồ chơi và đồ ăn vặt cho chúng.
Ngày hôm đó, hai ngoài việc ăn cơm thì rời khỏi phòng mèo con, mãi đến tối khi ngủ, Tùy Thất mới kinh ngạc phát hiện một ngày trôi qua như .
Và hôm nay cô chuyện với Liên Quyết quá năm câu.
… Đây là trạng thái nên của một cặp đôi đang trong giai đoạn yêu nồng cháy.
Cô dậy khỏi biệt thự mèo, lên lầu hai, đẩy cửa văn phòng của Liên Quyết, bước phòng.
Nhìn thấy bóng dáng Liên Quyết ở bàn việc, bước chân cô khựng .
Liên Quyết đang tựa lưng ghế ngủ.
Cô từ từ đến mặt Liên Quyết, ánh mắt lướt qua từng đường nét khuôn mặt mệt mỏi say ngủ của , cuối cùng dừng hàng mi bạc của .
Mi của Liên Quyết dài, cong vút tự nhiên, độ cong quá lớn, nhưng .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/noi-la-doi-phe-vat-sao-toan-la-ke-ac-nhan-tan-nhan-the-nay/chuong-361-phien-ngoai-tuy-that-va-lien-quyet-phan-3.html.]
Tùy Thất một lúc nhịn vươn tay chạm mi , mày Liên Quyết khẽ nhíu , cô lập tức rụt tay về, lùi nửa bước.
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
Ai ngờ cô còn vững, cổ tay nắm lấy kéo về phía , mắt một trận trời đất cuồng, cô ngã lên đùi Liên Quyết.
Liên Quyết điều chỉnh tư thế, ôm cô vững vàng trong lòng.
Anh mở mắt, ánh mắt trong veo, chút buồn ngủ nào.
Tùy Thất một tay vòng qua vai , một tay điểm nhẹ lên má hai cái: “Không ngủ lên tiếng?”
Liên Quyết thẳng: “Chờ em hôn .”
Tùy Thất: … Là do em hiểu chuyện.
Liên Quyết từ từ chớp mắt: “Không ngờ em chỉ nghịch mi của .”
Cô hai tay vòng qua cổ kéo xuống, ngẩng cằm hôn lên môi : “Không , cũng hôn.”
Liên Quyết giơ tay véo nhẹ vành tai hoe hồng của cô: “Hôn sâu hơn một chút .”
Tùy Thất dùng chóp mũi cọ má , hỏi: “Lần là em chủ động ?”
Liên Quyết hôn lên khóe miệng cô: “Ừm, cho em cơ hội luyện tập kỹ năng hôn.”
Giữa đôi môi cô bật hai tiếng : “Vậy nếu em hôn , kịp thời sửa sai, như em sẽ tiến bộ nhanh hơn.”
“Được.” Liên Quyết sẽ từ chối yêu cầu của cô, “Anh dạy em cách hôn .”
Anh hé miệng, mặc cho Tùy Thất xâm nhập.
Tuy Tùy Thất cũng hôn Liên Quyết nhiều , nhưng phần lớn là do Liên Quyết chủ đạo, cô chỉ cần theo kịp nhịp điệu của là .
Lần do cô tự chủ đạo, ít nhiều chút mới lạ, hôn một lúc dừng, Liên Quyết nhắc một câu, mới dẫn dắt hôn tiếp.
Liên Quyết vô cùng tận tâm chỉ đạo cô.
“Chỗ nhẹ một chút.”
“Lên một chút nữa.”
“Chỗ thể hôn lâu một chút.”
“Hôn mạnh hơn một chút.”
“…”
Giọng của Liên Quyết kìm nén giữa môi răng hai , mang theo ẩm nóng, Tùy Thất mà mặt đỏ bừng.
Sau hơn nửa tiếng dạy hôn, lưng áo của Tùy Thất ướt đẫm mồ hôi.
Tuy mệt, nhưng quả thực tiến bộ ít.
Cô một sự hiểu sâu sắc và thấu đáo về những nơi mà Liên Quyết thích hôn.
Tùy Thất giơ tay lau miệng, véo cằm Liên Quyết, tự tin : “Lần hôn, em nhất định sẽ hôn đến chân mềm nhũn.”
Liên Quyết vuốt ve nốt ruồi nhỏ mắt trái cô: “Anh mong chờ.”
Cô hai tay vòng qua cổ , nhỏ giọng : “Bế em về phòng ngủ, em hết sức .”
Liên Quyết hôn lên thái dương cô, bế cô về phòng ngủ.
Đến phòng ngủ, Liên Quyết buông cô xuống, mà ôm cô ghế sô pha bên cửa sổ.
Tùy Thất tìm một tư thế thoải mái đùi xuống, nâng mặt lên xoa xoa: “Công việc còn nhiều ?”
Liên Quyết nắm tay cô trong lòng bàn tay: “Không nhiều, xong , ngày mai thể chơi cả ngày.”
Tùy Thất đan ngón tay tay : “Sáng mai 9 giờ, chúng đúng giờ xuất phát từ biệt thự.”
“Ừm, cần mua gì ?”
“Hôm nay em bảo Ivan chuẩn hết , chỉ cần theo em là .”
Liên Quyết gật đầu: “Được.”
Anh khi ở bên Tùy Thất thường xuyên , nhưng mỗi thấy , Tùy Thất đều chút rời mắt .
Người vẻ ngoài lạnh lùng khi lên luôn một sức hút khác.
Cô thích Liên Quyết , thích đến ngứa răng, cắn.
Trước đây nhiều cô đều nhịn xuống, nhưng bây giờ Liên Quyết là bạn trai của cô, c.ắ.n một cái chắc cũng nhỉ.
Tùy Thất nghĩ , liền nhắm mặt Liên Quyết mà c.ắ.n tới.
Suýt nữa thì c.ắ.n , ngón tay Liên Quyết chặn miệng cô : “Muốn gì?”
Cô thành thật: “Muốn c.ắ.n mặt một cái.”
Liên Quyết hỏi: “Tại ?”
Cô : “Anh lên .”
Liên Quyết mà : “Đẹp là c.ắ.n ?”
Tùy Thất vốn chỉ cắn, nhưng Liên Quyết ngăn , đột nhiên trở nên đặc biệt cắn.
Để đạt mục đích, cô hứa hẹn: “Em chỉ c.ắ.n nhẹ một cái thôi.”
Nói xong cô liền cảm thấy câu quen thuộc, như ở đó , nhưng cũng tâm tư suy nghĩ .
Liên Quyết trả lời cô: “Da mặt mỏng, chịu cắn.”
Cô dùng ngón cái và ngón trỏ véo một chút thịt má , cẩn thận cảm nhận.
Ừm, quả thực mỏng.
Cô l.i.ế.m liếm răng nanh, dời mục tiêu: “Vậy cho em c.ắ.n cơ bụng.”
Tùy Thất giơ tay ấn lên bụng Liên Quyết: “Chắc là cơ bụng bền hơn, dễ c.ắ.n hơn nhỉ.”
Liên Quyết: “…”
