Nồi Sắt Hầm Thiên Kiếp - Chương 40
Cập nhật lúc: 2025-10-28 04:57:18
Lượt xem: 6
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hồ Ly tím chính là Tử Hồ Trưởng Lão phát ánh sáng sấm sét. Hồ Ly hoa hoa cho lắm, màu chủ đạo là màu xám, đuôi, đầu, tai, lưng xen lẫn một chút màu sắc khác. Thân hình gầy gò, màu lông tối sầm, nhiều chỗ lông rụng, lộ vết thương lành, trông xí.
Cho dù trở nên xí, Tần Uyển vẫn nhận ngay, Mẫu Thân! Nàng kích động nhảy dựng lên, gọi:
“Mẫu Thân!”
Những đứa bé Mẫu Thân, sống trong nỗi lo sợ. Phụ Thân nó ở đây, cảm thấy gì, nhưng Mẫu Thân nó ở đây, chúng sống như những đứa trẻ mồ côi nhà.
Trước đường , dãi dầu sương gió, ăn rau dại rễ cỏ, nhưng chỉ cần chui bụng Mẫu Thân, liền cảm thấy bình an. Mẫu Thân ở đây, cũng sẽ chui bụng Phụ Thân nó, mà chỉ chen chúc ngủ chung đống củi.
Tần Uyển chạy đến bên cạnh Mẫu Thân, dùng trán cọ cọ nó. Vô duyên vô cớ khóe mắt cay. Lúc Mẫu Thân ở đây, nàng cảm thấy nhớ nó, nhưng lúc nó trở về, bỗng nảy sinh cảm giác thật sự nhớ nó.
Hồ Hoa Hoa vốn l.i.ế.m Tần Uyển, mùi nàng xộc mũi khiến nó ngẩng đầu, hít thở khí tươi. Đứa bé tảng đá, khí lưu liên tục tuôn , tạp chất như bùn đất ngừng tiết từ lỗ chân lông, càng lúc càng thối.
Mẫu Thân âm thầm truyền âm cho Tử Trưởng Lão:
“Hay là ngươi đem nó ?”
Gần nửa tháng ở mặt con, sữa sớm mất , bây giờ tìm nó về, nó cũng sữa để cho b/ú. Hồ Bát khác với những đứa bé khác, theo nó, nó dạy bản lĩnh cho Hồ Bát.
Tử Trưởng Lão truyền âm cho Hồ Hoa Hoa:
“Hồ Bát giác tỉnh Ký Ức Truyền Thừa, dạy Chích Diễm Luyện Khí, nấu Dược Thiện, dùng Tử Phủ Chân Khí thối cốt, bước ngưỡng cửa tu luyện Tử Phủ, để Hồ Bát đến Lôi Uyên chuyên tu Lôi Pháp, ngược là hại nàng.”
Nó xong, đầu phi rừng, thẳng. Hồ Đại mơ thấy giẫm cục phân thối, cách nào cũng rũ bỏ , cọ qua cọ cỏ cũng sạch, cho thối hoắc, đột nhiên thấy Hồ Bát gọi Mẫu Thân, giật tỉnh dậy! Nó dậy, quanh một vòng, thấy Mẫu Thân đang ôm Hồ Bát, kinh ngạc kêu lớn:
“Mẫu Thân!”
Sải bước ngắn cũn, phi nhanh đến bên cạnh Mẫu Thân, cọ xát ôm hôn nó. Lớp bụi bẩn Hồ Đại còn nhiều hơn Hồ Bát nhiều, lông của nó còn lửa cháy xém, chỉ tro, mà còn da ch/ết bong khi vết thương lành , bộ đều cọ lên chân Hồ Hoa Hoa.
Cái mùi thối , xộc thẳng mũi. Biểu cảm của Hồ Hoa Hoa lập tức nứt toác. Tiếng gọi của Hồ Đại đ/ánh thức những ấu tể khác cũng đang ngủ mơ hôi thối xộc , từng con từng con bò dậy, theo tiếng kêu lớn của Hồ Lục:
“Mẫu Thân”
Những Hồ Ly ấu tể còn cũng thấy Hồ Hoa Hoa, từng con từng con kêu “oao oao”, phi nhanh đến bên cạnh Hồ Hoa Hoa, dán nó mà cọ xát điên cuồng. Hồ Hoa Hoa nguyên tại chỗ, đơ editor:bemeobosua.
Những đứa con ruột yêu, cọ xát khiến nó mềm lòng, nhưng mùi hôi thì khiến nó tuyệt vọng. Tần Uyển nhớ trong Đỉnh vẫn còn thịt hầm ăn hết, vội vàng gọi Hồ Hoa Hoa đến múc ăn.
Các Hồ Ly ấu tể hồn, nhao nhao giới thiệu với Hồ Hoa Hoa đồ ăn mà Hồ Bát nấu ngon như thế nào, Phụ Thân nó nấu ăn kém như thế nào, nước trong Đỉnh cạn hết cũng thêm, thịt nướng còn cháy khét, còn cháy xém lông của chúng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/noi-sat-ham-thien-kiep/chuong-40.html.]
Hồ Đại bảo Hồ Hoa Hoa xem lông của nó, :
“Lông còn, móng vuốt đau đau...”
Lại móng vuốt, chỗ đỏ và cháy xém biến mất. Nó cúi , móng vuốt , vặn vẹo thể xem cái đuôi, kêu:
“Hồ Bát, vết thương của ?”
Tần Uyển :
“Khỏi .”
Hồ Đại “Ồ” một tiếng, ngây . Thế là khỏi . Thật uổng công đó nó còn cảm thấy sợ hãi. Tần Uyển ngửi thấy mùi hôi, ngửi thử các Ca Ca Tỷ Tỷ, ngửi chính .
Mùi vị , giống như mồ hôi ủ nửa tháng trong mùa hè mà tắm, lên men, chua hôi, khiến nàng suýt nôn . Nàng gọi tập hợp các Ca Ca Tỷ Tỷ bờ sông tắm. Hồ Hoa Hoa từng tận mắt thấy Hồ Ly rắn độc trong sông c/ắn, đó đổ gục bên bờ sông co giật đau đớn một hồi lâu mới ch/ết.
Biểu cảm lúc ch/ết tràn ngập đau khổ, thể vặn vẹo đến nỗi xương cốt cũng biến dạng. Nó theo bản năng ngăn các ấu tể đến bờ sông, nhưng chúng quá hôi, thế là nó theo, dặn dò chúng, khi thấy loài rắn nước màu đỏ và vàng kim xen kẽ , nhất định tránh xa, con rắn đó kịch độc.
Nó kể cho các ấu tể cảnh tượng th/ảm khốc của con Hồ Ly rắn độc c/ắn. Cả đám Hồ Ly ấu tể sợ đến mức đồng loạt dừng . Hồ Thất thậm chí còn mềm nhũn ngã xuống đất, đó “oa” một tiếng thét lên. Trong sông loài rắn đó.
Lúc chúng xách nước thấy nó ! Đại ca còn suýt chút nữa thò tay bắt. Hồ Lục ngây một lát, cũng “oa” một tiếng lên:
“Phụ Thân bắt một con rắn như thế, lột da hầm , chúng ăn , trúng độc ch/ết đây...”
Nó nghĩ đến cảnh xương cốt đau đến vặn vẹo, liền cảm thấy đau, chắc chắn đau hơn việc Đại ca dẫm lên đuôi nhiều. Hồ Hoa Hoa ngây . Tần Uyển cũng ngây .
Phụ Thân nó hôm nay bắt nhiều con mồi, nàng chỉ quét mắt qua, thấy hầu hết đều là rắn hoa thường thấy nhất trong rừng. Chẳng lẽ nồi thịt rắn đại bổ hôm nay, còn thể tẩy kinh phạt cốt, là vì liên quan đến con rắn nước kịch độc ?
Nàng quyết định lát nữa tìm cơ hội hết thử hầm canh với rắn hoa xem , nếu hiệu quả, sẽ bắt thử con rắn độc . Vì lo sợ rắn c/ắn, chúng còn vô tư vô lự chạy thẳng bờ sông như , mà cẩn thận hơn nhiều.
Hồ Hoa Hoa dẫn các ấu tể tắm rửa xong ở chỗ nước nông bên bờ sông, vặn vẹo thể hất hết nước dính lông xuống, mới trở về. Thịt rắn trong Đỉnh đều là hầm cho các Hồ Ly ấu tể, bụng chúng nhỏ, ăn hết, vẫn còn thừa một nửa lớn.
Hồ Tiểu Bạch và Chích Diễm no bụng với thịt chuột nướng thơm ngon, tự nhiên sẽ tranh giành thức ăn của các ấu tể, đều để cho chúng. Tần Uyển bảo Phụ Thân nó múc hết phần còn , chia cho tất cả các Hồ Ly mặt mỗi con một phần.
Đồ ngon chia sẻ cho cùng ăn. Hồ Tiểu Bạch và Hồ Hoa Hoa uống một bát canh rắn, ăn thêm một bát thịt rắn, liền chạy ngoài tu luyện, chẳng mấy chốc, bốc mùi hôi thối, các ấu tể khác nhao nhao chạy đến đầu gió mà trốn.
Chích Diễm nấu chảy Thiết, giải phóng ngọn lửa bao trùm lên bộ lông , đốt cháy hết tạp chất bài tiết ngoài cơ thể. Hồ Ly sống mấy trăm năm, bụi bẩn tạp chất tích tụ trong cơ thể còn nhiều hơn các Hồ Ly ấu tể nhiều.