Nồi Sắt Hầm Thiên Kiếp - Chương 51

Cập nhật lúc: 2025-10-29 14:58:44
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tiểu Hồ Ly nhỏ như , đến nơi hoang dã đầy rẫy nguy hiểm, e rằng ngay cả nửa ngày cũng sống nổi. Hai họ chần chừ nữa, nhanh nhất thể chạy đến Hồ Điện đỉnh núi, tìm Điện chủ đang trông con. Tử trưởng lão

 

"Điện chủ, Tần Uyển và Hồ Tứ mất tích ."

 

Điện chủ

 

"Mất tích thì tìm ." 

 

Nàng chợt tỉnh, chắc chắn là tìm thấy mới đến tìm nàng, hỏi: 

 

"Mất tích thế nào?"

 

Tử trưởng lão liếc Hỏa Hồ trưởng lão, bảo Điện chủ cho lui các Hồ Vệ xung quanh, ngay cả ba Tiểu Hồ Ly cũng bảo Hồ Vệ đưa ngoài, lúc mới kể bộ sự việc cho Điện chủ. Nàng

 

"Tần Uyển thể đến nơi di cốt chân của vị Điện chủ , luôn cảm thấy bình thường. Nó chạy ngoài như , lo sẽ xảy chuyện."

 

Điện chủ liếc hai họ, bực bội Hỏa Hồ trưởng lão: 

 

"Hồ tộc chúng quy tắc gi/ết Tiểu Hồ Ly. Tiểu Hồ Ly của Nguyệt Hồ tộc, ngươi hỏi một tiếng nào, gi/ết diệt khẩu?"

 

Hỏa Hồ trưởng lão cúi

 

"Ta ."

 

Tử trưởng lão

 

"Trước hết cứ tìm thấy chúng nó tính."

 

Điện chủ dậy đến cửa đại điện, khởi động Vọng Thiên Kính treo quảng trường tìm kiếm bóng dáng Tần Uyển và Hồ Tứ, vặn thấy hai đứa chúng đang ngủ trong Nồi Sắt buộc khúc gỗ mục, tỉnh dậy khi trôi mặt sông.

 

Tử trưởng lão và Hỏa Hồ trưởng lão hai Tiểu Hồ Ly trong Nồi Sắt, mặt sông xung quanh, cùng ngây . Hai đứa chúng sông! Điện chủ hỏi: 

 

"Chạy trốn ngay mí mắt hai ngươi ?"

 

Tử trưởng lão nên lời. Ai thể ngờ chúng nó bằng đường sông! Hỏa Hồ trưởng lão kéo lông lưng Tử trưởng lão. Tử trưởng lão dùng móng vuốt gạt tay nàng , bực bội

 

"Kéo lông gì?"

 

Hỏa Hồ trưởng lão chỉ Vọng Thiên Kính. Điện chủ cũng thấy. Nó đầu chạy xuống núi. Đã đến mép thác nước , xuống nữa là sông ngầm. Tử trưởng lão kinh ngạc bóng dáng Điện chủ đang phóng nhanh xa. 

 

Ngẩng đầu Vọng Thiên Kính, liền thấy hai Tiểu Hồ Ly ôm khúc gỗ mục rơi xuống thác nước, chìm sông, sợ đến mức hít một khí lạnh, cho đến khi hai đứa chúng nổi lên mặt nước, thở đó mới thở .

 

Sau đó, liền thấy Tần Uyển bận bảo vệ Tứ tỷ của , vớt nồi, phóng Lôi Mang giật ch/ết chim ưng, còn giật lật một con cá lớn. Dùng Lôi Thuật thuần thục như ! Tử trưởng lão nhe răng với Hỏa Hồ trưởng lão: 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/noi-sat-ham-thien-kiep/chuong-51.html.]

 

"Đây là đồ của , nếu thiếu một sợi lông, đều tìm ngươi tính sổ."

 

Hỏa Hồ trưởng lão đầu , chạy xuống núi với tốc độ nhanh nhất. Nếu hai Tiểu Hồ Ly nước sông cuốn sông ngầm, thì e rằng ngay cả t.h.i t.h.ể cũng tìm . Tử trưởng lão liếc bóng dáng Hỏa Hồ trưởng lão xa, thấy hai đứa chúng càng lúc càng gần sông ngầm, cũng lo lắng thôi. Nàng thúc giục trong lòng: 

 

"Điện chủ, nhanh lên ."

 

Trong sông ngầm kết giới hộ sơn, Điện chủ còn chút hy vọng, nàng , nếu chạm cấm chế kết giới, phần lớn cũng là kết cục tử đạo tiêu. Tử trưởng lão thấy hai đứa chúng nước sông cuốn sông ngầm, mà Điện chủ vẫn đến, cuống quýt vòng vòng editor:bemeobosua.

 

Vọng Thiên Kính thể chiếu sông ngầm, khi hai đứa chúng sông ngầm, Vọng Thiên Kính liền mất dấu vết của chúng, hình ảnh dừng ở cửa hang động sông ngầm. Các Hồ Vệ canh giữ Vọng Thiên Kính thấy cảnh tượng đó, đều cảm thấy hai Tiểu Hồ Ly phần lớn là lành ít dữ nhiều.

 

Mặc dù sông ngầm, vẫn còn một cách xa mới đến kết giới, nhưng... hai Tiểu Hồ Ly thể nín thở trong nước bao lâu, còn đến kết giới ch/ết đuối . Tử trưởng lão đợi bên Vọng Thiên Kính, lòng nóng như lửa đốt, từng chút một đếm thời gian, cho đến tận nửa khắc, Điện chủ mới đến cửa sông ngầm.

 

Điện chủ chui đầu sông ngầm, lâu thấy . Hỏa Hồ trưởng lão đến bờ sông, thấy Điện chủ, lo lắng Tiểu Hồ Ly xảy chuyện, chui đầu sông nước, bơi về phía sông ngầm. Ước chừng qua nửa canh giờ, bóng dáng Hỏa Hồ trưởng lão xuất hiện ở cửa sông ngầm. 

 

Nàng ướt sũng, nước sông lẫn m/áu chảy xuống, đầy vết thương, rõ ràng là tấn công trong sông ngầm. Thời gian từng phút từng giây trôi qua, cho đến khi trời tối hẳn, Điện chủ mới xuất hiện ở cửa sông ngầm.

 

Nó bơi đến bờ, kiệt sức mặt đất, ướt đẫm, ngay cả sức lực để lắc nước cũng còn. Hỏa Hồ trưởng lão hỏi: 

 

"Điện chủ, tìm thấy ?"

 

Điện chủ nhe răng với nàng: 

 

"Ngươi tự địa lao cấm bế mười năm!" 

 

Mặc dù hai Tiểu Hồ Ly tự chạy sông gặp chuyện, nhưng nếu hành động gi/ết Tiểu Hồ Ly diệt khẩu của Hỏa Hồ trưởng lão, chúng cũng sẽ sợ hãi chạy bừa xuống sông. 

 

Đường đường là trưởng lão, tay với Tiểu Hồ Ly, nếu lúc còn sức lực, Điện chủ thật sự một chưởng phế hết tu vi của Hỏa Hồ trưởng lão. Tử trưởng lão lập tức thở dài, trong lòng đột nhiên cảm thấy khó chịu. 

 

Đồ của nàng mất . Nàng ngay đó nghĩ, hai Tiểu Hồ Ly đều thức tỉnh huyết mạch Nguyệt Hồ, một đứa Nhị Vĩ, một đứa Tam Vĩ, ít nhiều cũng chút đạo hạnh trong , tính mạng yếu ớt đến thế. 

 

Chỉ cần chúng nó thể chống đỡ đến chỗ kết giới, chắc sống sót. Tần Uyển mở mắt, xung quanh tối, chỉ ánh sáng cực kỳ yếu ớt tản mát, bên tai là tiếng sóng nước vỗ bờ, khoang mũi tràn ngập mùi tanh của sông, bên cạnh còn từng đợt mùi tanh của cá bay tới.

 

May mắn là khả năng ban đêm của Hồ Ly , dựa những tia sáng lơ lửng xung quanh, đủ để nàng mắt là một bãi sông đầy đá, rác rưởi hỗn tạp. Những rác rưởi hỗn tạp là lá khô, dây leo, xương cá ch/ết, xương động vật, trôi từ thượng nguồn xuống.

 

Phía đột nhiên truyền đến âm thanh chói tai. Âm thanh đó giống hệt tiếng móng vuốt sắc bén cào qua Nồi Sắt, ngay đó là tiếng kim loại va chạm với đá. Vì xung quanh quá tĩnh lặng, nên âm thanh đó càng lớn.

 

Tần Uyển đầu , liền thấy một Tiểu Hồ Ly trông vẻ còn nhỏ hơn nàng một chút, màu lông tạp nham kém gì nàng đang ở bên cạnh cái Nồi Sắt của nàng, cong m/ông gặm con cá đất.

 

Đầu nó tựa mép Nồi Sắt, theo động tác ăn cá, Nồi Sắt và mặt đất phát tiếng cọ xát. Bên cạnh con tiểu Hồ Ly tạp mao đó chính là khúc gỗ mục nàng đó, dây leo, Nồi Sắt đều vẫn còn buộc khúc gỗ mục, con chim ưng và con cá lớn ch/ết cũng ở đó, mất gì cả.

 

Hồ Tứ dây leo quấn chặt cứng khúc gỗ mục, bong bóng cá ban đầu trùm đầu nó biến mất. Nó ướt sũng nhỏ nước, sống ch/ết. Tần Uyển vội vàng bò tới kiểm tra tình trạng của Hồ Tứ. Tiểu Hồ Ly tạp mao giật , đầu chạy xa năm sáu thước, đôi mắt Hồ Ly phát sáng màu xanh lục trong bóng tối, đầy cảnh giác nàng.

 

Loading...