Nông Gia Mỹ Thực: Ta Mang Cả Nhà Cùng Phát Tài - Chương 10: Thịt Kho Tàu.

Cập nhật lúc: 2025-10-25 15:09:44
Lượt xem: 29

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Mọi đều đang bận rộn đập nát bột rễ Quyết Thái. Tiểu Tịch giúp nhưng cho, đều bảo nàng nghỉ ngơi. Tiểu Tịch nghĩ đến gạo tẻ và thịt mua hôm nay, trong đầu bỗng bật một loạt món ngon.

 

“Cha, Nương , cứ bận rộn , con nấu cơm đây.”

 

“Tốt quá quá, tiểu nấu cơm ngon nhất mà.” Nhị ca vui vẻ .

 

Nương mắng : “Chỉ ngươi là ham ăn, mau việc .”

 

Tiểu Tịch trong lòng nghĩ nên ăn gì mà đến nhà bếp, thấy miếng thịt ba chỉ mua về hôm nay, còn cả gia vị đường trắng mua về hôm nay, trong đầu Tiểu Tịch hiện lên một đĩa thịt kho tàu màu sắc tươi tắn.

 

Chính là món ! Kiếp cảm thấy thịt kho tàu bình thường, giờ nghĩ thật khiến chảy nước miếng.

 

Tiểu Tịch hết vo gạo sạch sẽ cho hấp cơm. Cắn răng một cái, cho gạo lứt , nấu một nồi cơm trắng.

 

Thịt ba chỉ nạc mỡ đều rửa sạch, cắt thành miếng lớn cho nồi nước lạnh. Nước sôi thì vớt bọt máu, vớt rửa . Lúc nước dùng để rửa nhất định là nước ấm, dùng nước lạnh, nếu thịt sẽ dai và giữ hương vị.

 

Rửa sạch xong thì cắt thành khối cỡ ngón tay cái để sẵn. Cho dầu nồi, dầu vẫn là mỡ heo Tiểu Tịch chiên sẵn từ , xem tới trấn còn cần mua ít đồ.

 

Trong nồi, khi dầu nóng thì cho đường , ngừng khuấy đều. Đường trắng tan chảy bắt đầu thành bọt khí lớn, tiếp tục khuấy đến khi thành bọt khí nhỏ thì cho thịt ba chỉ cắt , xào đều cho ngấm màu, khiến tất cả miếng thịt đều trở thành màu vàng óng mắt.

 

Thêm bát giác, quế bì, ớt đỏ mới mua hôm nay, đổ đủ nước ngập thịt ba chỉ, đun lửa lớn hai mươi phút, đó chuyển sang lửa nhỏ hầm liu riu.

 

Trong lúc chờ đợi, Tiểu Tịch tìm một cây cải trắng mà nương cất giữ, món cải trắng xào chua ngọt để giải ngán.

 

Trong nhà, Tiểu Tịch đang bận rộn chế biến món ngon, còn ngoài sân, chút việc nổi nữa.

 

“Nương, con xem tiểu gì mà thơm thế, cả đời từng ngửi thấy mùi thơm như .” Vân Tiêu là kẻ hiếu động, liền vứt bỏ công việc đang mà chạy ngay bếp.

 

“Cái Tên tiểu tử , gì cũng quên ăn.” Nương tuy mắng nhưng cũng ngăn cản Vân Tiêu, thấy ai nấy đều sốt ruột như lửa đốt, để xem cũng .

 

“Tiểu , đang gì mà thơm thế?”

 

“Nhị ca, hôm nay món thịt kho tàu, mềm dẻo ngọt thơm, đảm bảo ăn ngừng , nhưng còn nửa canh giờ nữa mới xong.”

 

Vân Tiêu từ trong bếp chạy , lớn tiếng : “Tiểu thịt kho tàu, chỉ thần tiên mới ăn, chúng mau mau xong để còn ăn cơm!”

 

Mọi đều bật , nhưng quả nhiên ai nấy cũng tăng tốc độ tay hơn.

 

Đợi lọc xong hết nước tinh bột rễ quyết, món thịt kho tàu của Tiểu Tịch cũng vặn chín tới.

 

“Mọi rửa tay , thể ăn cơm . Nhị ca, xem vị công tử trong phòng thế nào .”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nong-gia-my-thuc-ta-mang-ca-nha-cung-phat-tai/chuong-10-thit-kho-tau.html.]

“Cha, nương, hai mau đây!” Nghe thấy tiếng Vân Tiêu, cùng chạy phòng Vân Tiêu.

 

Thì tỉnh.

 

“Vị công tử , ngươi là , đến Bàng Sơn Thôn của chúng ?”

 

“Đây là Bàng Sơn Thôn ư? Ta cũng là ai, mở mắt ở đây, nhớ những chuyện nữa.” Người vẻ mặt mờ mịt .

 

C.h.ế.t tiệt, đây là tình huống gì chứ, mất trí nhớ ? Tiểu Tịch thầm nghĩ, đây là tình tiết trong phim truyền hình ? Sao cứ cảm giác đang giả vờ .

 

“Vậy ngươi còn nhớ tên gì ?” Nguyễn thị hỏi.

 

“Không nhớ, nhưng thấy một chiếc ngọc bội, đó chữ ‘Hiên’, chắc là tên của chăng.”

 

“Vậy thì chúng cứ gọi ngươi là A Hiên . Ngươi cứ ở nhà , chúng cùng giúp ngươi tìm nhà. để tránh khác hiểu lầm, bên ngoài cứ ngươi là cháu ngoại họ hàng xa của .” Nguyễn thị .

 

“Đa tạ các vị.” Đối mặt với những xa lạ mà tận tình giúp đỡ, Hiên Vương gia trong lòng cảm thấy một tia ấm áp.

 

“Thôi , chúng mau ăn cơm thôi, thì món thịt kho tàu của sẽ nguội mất.” Tiểu Tịch tuy cảm thấy đang giả vờ, nhưng cũng chỉ thể âm thầm quan sát, hiện tại cũng chỉ thể .

 

“Ai da, quên mất! Chúng mau thôi, A Hiên biểu ca, nào! Hôm nay ngươi lộc ăn đấy!” Vân Tiêu vẻ mặt sốt ruột như khỉ con, nhịn bật , khí bắt đầu hòa hợp trở .

 

Thật Hiên Vương gia (tạm thời cứ gọi là A Hiên ) vốn định tỉnh sớm như , nhưng mùi thơm bên ngoài quá đỗi mời gọi, và cũng thật sự đói bụng, khó cái dày của .

 

Mọi nhanh chóng bày biện bàn ghế bát đũa, Tiểu Tịch bưng món thịt kho tàu nhà. Nãi nãi hô một tiếng “Ăn cơm thôi!”, tất cả đũa đều hẹn mà vươn tới món thịt kho tàu. Món thịt màu sắc đỏ tươi, nước sốt sánh đậm, thực sự quá hấp dẫn. Một miếng miệng, béo mà ngán, hương vị lan tỏa trong khoang miệng, mang theo chút ngọt ngào, quả thực mỹ vị khó tả.

 

Nhìn đĩa thịt kho tàu, bát cơm trắng, cảm thấy như đang , ai từng nghĩ mấy ngày còn chẳng đủ cơm ăn, nay thể ăn thịt và cơm trắng.

 

“Ngon quá tiểu , đúng là thiên tài, thiên tài của giới đầu bếp!”

 

“Đó là lẽ đương nhiên, cũng xem là ai.” Vẻ mặt tự hào của Tiểu Tịch khiến bật .

Hạt Dẻ Nhỏ

 

Trên bàn ăn ở thôn quê thói quen “ăn , ngủ ”, náo nhiệt. Đại Tráng thậm chí còn lấy bình rượu mà luôn tiếc rẻ nỡ uống, rót cho và đại ca mỗi một chén nhỏ, dám cho A Hiên, dù cũng mới tỉnh . Còn nhị ca thì chỉ thể thôi, thể để uống .

 

Mọi ăn cơm trắng, thịt kho tàu, thấy ngán thì ăn một miếng cải trắng xào chua ngọt, cảm giác mệt mỏi đều tan biến. Cuộc sống của thần tiên lẽ cũng chẳng thoải mái bằng họ.

 

Trong lòng A Hiên cũng nghĩ, tuy nha đầu chút tinh ranh và cẩn trọng, nhưng tài nấu nướng thực sự tệ. Khi tỉnh dậy, sự tin tưởng và nghi ngờ trong mắt Tiểu nha đầu, thấy rõ ràng, đúng là một nha đầu thú vị.

 

Ăn cơm xong, Tẩu tẩu Tạ Vũ dọn dẹp bát đũa, bảo Tiểu Tịch nghỉ ngơi một lát. Tiểu Tịch nước tinh bột lắng đọng, chất lượng . Sáng mai dậy sớm Phú Quý Phấn ( gọi là bột rễ quyết nữa) mang trấn bán là kịp giờ.

 

A Hiên ở trong sân bận rộn, khóe miệng khẽ nở một nụ . Ai thể ngờ rằng vị Chiến Vương lạnh lùng vô tình khao khát nhất cuộc sống bình dị như , một gia đình hòa thuận, yêu thích nhất chính là thở cuộc sống trần thế .

 

 

Loading...