Nông Gia Tiểu Phúc Nữ - Chương 174

Cập nhật lúc: 2025-10-22 11:32:28
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Chu Tứ lang bĩu môi, rõ ràng là thật, nhưng ai thừa nhận. Hắn cũng tự tìm, nhưng xem ý của thể, ai…

 

Bởi vì gừng thích đất tơi xốp, nên Chu Tứ lang thường dẫn hai em trai đến xới đất. Gừng dễ đào, em họ đông, mỗi đào một bụi, chỉ lát đầy ba cái sọt.

 

Chu Nhị lang liền về phía Chu Lục lang, hỏi: “Lão Lục, ngươi ?”

 

Chu Lục lang còn nhỏ, bây giờ còn tỉnh táo hẳn, lắc đầu: “Không , em gái út bảo .”

 

Hai tháng thu hoạch vụ thu, mệt đến mức thương. Chu Lục lang bây giờ còn mấy hứng thú kiếm tiền, hiện tại chỉ ngủ. Dù ở nhà cũng tiền chia.

 

Nghĩ như , Chu Lục lang ngáp một cái, trái : “Nhị ca, đào xong , đào xong chúng về nhà , còn ngủ nướng một giấc nữa.”

 

Đám Chu Đại lang : “Đi thôi.”

 

Về đến nhà, chỉ tiểu Tiền thị và hai em dâu dậy, những còn vẫn còn ngủ. Đặc biệt là Mãn Bảo, ngủ thành hình chữ X, ngon lành vô cùng. Biết bên ngoài tiếng chuyện ngày càng lớn, cô bé mới lật một cái, từ giường bò dậy ghé cửa sổ ngoài, liền thấy Chu Tứ lang bọn họ cõng sọt định xuất phát.

 

Cô bé liền thời gian còn sớm, chui chăn .

 

Mãn Bảo cứ tưởng ngủ nữa, kết quả mơ màng ngủ . Mãi đến khi tiểu Tiền thị từ giường lôi cô bé dậy, cô bé mới sắp đến giờ học.

 

Mãn Bảo ngáp hỏi: “Chị dâu cả, hôm nay em thể uống nước trứng gà, đổi sang ăn trứng luộc ?”

 

“Không , trứng luộc bổ bằng nước trứng gà.”

 

nước trứng gà ngon. Mãn Bảo vẻ lớn thở dài một , đưa tay cho chị dâu cả giúp mặc áo khoác, đó tự bò xuống giường giày.

 

Mãn Bảo ăn xong bữa sáng liền học, tan học là chạy ngoài, bởi vì bờ sông tụ tập nhiều . Đáng tiếc trong nhà cho cô bé gần bờ sông, nên cô bé chỉ thể xa xa xem, tò mò hỏi: “Họ đang ?”

 

Bạch Thiện Bảo sợ, trực tiếp lướt qua cô bé lon ton chạy về phía bờ sông, chỉ lát hớn hở chạy lên : “Là bắt cá, họ đang bắt cá!”

 

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.

Mãn Bảo “oa” một tiếng, cũng theo chạy hai bước, nhưng nhớ đến lời dặn của tiểu Tiền thị, chỉ thể nhón chân xem.

 

Bạch Thiện Bảo trực tiếp túm cô bé chạy về phía , kêu lên: “Sợ cái gì, lớn ở đây.”

 

Sau đó túm cô bé chạy đến bờ sông, vui vẻ vây xem.

 

Mãn Bảo cảm thấy đúng, chen đám trẻ con nỗ lực xuống, đó liếc mắt một cái liền đối diện với ánh mắt của Chu Nhị lang.

 

Mãn Bảo theo bản năng lùi lưng Bạch Thiện Bảo, Chu Nhị lang ở trong nước kêu lên: “Mãn Bảo, gần bờ sông, ?”

 

Dân làng bờ đầu vẫy tay với bọn trẻ: “Đi , đừng chơi ở bờ sông, lỡ ngã xuống thì ?”

 

Bọn trẻ lũ lượt chạy sang một bên, nhưng chỉ lát chạy về, hi hi ha ha vui vẻ thôi.

 

Người lớn bờ cũng đuổi chúng nữa, dù họ cũng ở đây, cho chúng quá gần bờ sông là .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nong-gia-tieu-phuc-nu/chuong-174.html.]

 

Mãn Bảo nhanh thấy Đại Đầu bọn họ, họ đang từ trong nhà xách thùng gỗ đến, vẻ mặt hưng phấn.

 

Mãn Bảo liền kéo Bạch Thiện Bảo tiến lên, tò mò hỏi: “Tại bắt cá?”

 

Đại Đầu vui vẻ : “Cha đập nước vỡ, nhiều cá bơi xuống, nên bắt cá.”

 

Mãn Bảo “oa” một tiếng, vui vẻ : “Vậy tối nay thể ăn canh cá ?”

 

Đại Đầu hưng phấn gật đầu.

 

Bạch Thiện Bảo cũng nuốt nước bọt, hỏi: “Ta thể lấy một con ?”

 

“Chắc ,” Đại Đầu cũng chút chắc chắn: “Là cả làng cùng chia, lát nữa phiên xuống sông vớt cá.”

 

nhà ai đến.”

 

Mãn Bảo : “Bảo Đại Cát đến thôi.”

 

Bạch Thiện Bảo cảm thấy đề nghị của cô bé tồi, tìm Đại Cát đến giúp.

 

Đứng ở bên cạnh bờ sông, sắc mặt của Trang chút khó coi. Ông lên hỏi một dân làng: “Đập nước thượng nguồn vỡ ?”

 

“Trang ,” dân làng vội vàng lúng túng hành lễ, ngây ngô : “ , rạng sáng hôm qua vỡ. Mấy làng phía sáng nay xuống sông vớt cá , vớt nhiều lắm.”

 

Thôn Thất Lý nhận tin tức chậm hơn một chút. Sáng sớm, một giặt quần áo phát hiện nước sông đột nhiên dâng lên, nhấn chìm cả những tảng đá giặt quần áo thường ngày mới thấy gì đó .

 

Lúc đó, trưởng thôn liền cho đến làng thượng nguồn hỏi thăm. Dân làng ở đó đang sức vớt cá. Người đó lập tức về báo cáo, trưởng thôn liền cho các nhà mang hết lưới đ.á.n.h cá nối với , lúc mới tấm lưới lớn .

 

Trước đó, họ vớt vài thùng cá ở một nơi thượng nguồn hơn. Có thấy nhiều cá trốn bụi rong thư đường, họ mới di chuyển địa điểm đến đây.

 

Đừng , Chu Nhị lang cùng mấy dân làng cầm lưới về phía , hai bờ thì cầm gậy tre đập bụi rong. Chỉ lát vài con cá lớn lao , lập tức lao về phía lưới đ.á.n.h cá.

 

Mãn Bảo ở bờ thấy, hưng phấn vô cùng, reo hò ầm ĩ chảy nước miếng. Cá hầm, cá chiên, cá hầm, cá chiên…

 

Có lẽ là ý niệm của Mãn Bảo quá mạnh mẽ, dù ý nghĩ với Khoa Khoa, Khoa Khoa cũng thấy.

 

Nó cũng những con cá đang nhảy nhót bên ngoài, : “Ký chủ, là cô ghi cả cá ? Tương lai cũng vài loại cá lớn sắp tuyệt chủng hoặc tuyệt chủng.”

 

Mãn Bảo nỡ, tuy họ ở gần sông nhưng cá trong sông cũng dễ bắt. Trong ký ức của Mãn Bảo, quanh năm suốt tháng cũng chỉ mùa thu mới thỉnh thoảng ăn một bữa cá, đó là do tam ca xổm ở bờ sông vớt cả ngày mới .

 

Cá quý hiếm như thể cho Khoa Khoa ghi ?

 

Khoa Khoa cảm thấy ký chủ phân biệt là quan trọng, là thứ yếu. lúc trong đầu đứa trẻ chỉ là ăn uống, nó khó giảng đạo lý với cô bé, vì thế : “Vậy thì ghi những con cá nhỏ hơn. ký chủ, cá chỉ cá hầm và cá chiên, mà còn cá rán, cá sốt mỡ, chả cá và nhiều cách ăn khác.”

 

 

Loading...