Nông Gia Tiểu Phúc Nữ - Chương 176

Cập nhật lúc: 2025-10-22 12:47:34
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Đại Đầu há to miệng, vội vàng giữ lấy chậu gỗ, giữ đồ ăn: “Cô út, tiểu công tử cũng cá, cần chúng đưa.”

 

“Không đưa hết, đưa một nửa, nửa còn để chiên ăn.” Mãn Bảo nhờ giúp đỡ là trả công, nên quyết định mang nhiều một chút , đó cùng Bạch Thiện Bảo thương lượng, đưa cho một nửa, nửa còn thì chiên ăn.

 

Mãn Bảo miêu tả cho Đại Đầu cá nhỏ chiên giòn ngon đến mức nào. Đại Đầu quả nhiên chảy nước miếng, hỏi: “Nhà họ nhiều dầu như ?”

 

“Chắc chắn ,” Mãn Bảo : “Nhà bếp của họ nhiều đồ ăn ngon, đồ chơi vui lắm.”

 

Là khách quen của nhà họ Bạch, Mãn Bảo từng đến nhà bếp của họ, thậm chí thể là quen đường quen lối.

 

Đại Đầu lúc ngăn cản nữa, còn giúp vớt cá qua, đó gọi Đại Nha đây giúp. Hai cùng khiêng đến nhà họ Bạch.

 

Chu Hỉ và tiểu Tiền thị đang bận rộn trong bếp, còn Phùng thị và Hà thị thì vườn rau. Lão Chu mới dẫn theo đám đàn ông trong nhà ngoài, nên trong sân một lớn nào.

 

Mãn Bảo cứ thế dẫn theo Đại Đầu và Đại Nha khiêng một chậu cá đến nhà họ Bạch.

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.

 

Mãn Bảo gần như cách một hai ngày là đến nhà họ Bạch. Người hầu nhà họ Bạch quen với cô bé, thấy cô bé là mở cửa cho , một bên còn cho báo cho tiểu thiếu gia.

 

Bạch Thiện Bảo chạy thấy họ khiêng chậu gỗ, vui vẻ : “Ta cũng cá, cần ngươi đưa.”

 

Mãn Bảo : “Không tặng . Ta ăn cá nhỏ chiên giòn, nhưng nhà đủ dầu, dùng nửa chậu cá để đổi lấy cá chiên.”

 

Bạch Thiện Bảo nghi ngờ nghiêng đầu: “Cá nhỏ chiên giòn là thế nào?”

 

“Là cho dầu chiên thôi. Ngươi nấu ăn, với đầu bếp nữ là hiểu ngay.” Mãn Bảo nhấn mạnh miêu tả cá nhỏ chiên giòn ngon đến mức nào.

 

Dĩ nhiên, cô bé từng ăn, nhưng điều đó ảnh hưởng đến việc cô bé tưởng tượng dựa miêu tả của Khoa Khoa.

 

Bạch Thiện Bảo cũng nhịn nuốt nước bọt, dẫn họ bếp: “Cá chiên cũng ăn.”

 

Mãn Bảo tỏ vẻ thành vấn đề.

 

Đầu bếp nữ của nhà họ Bạch cũng đang chuẩn cơm tối. Đại Cát mới mang cá đến, các cô đang định nấu một con, chiên một con, kết quả tiểu thiếu gia đến.

 

Mãn Bảo nấu ăn, nhưng cô bé từ nhỏ theo chị dâu cả, lúc còn nhỏ hơn còn tiểu Tiền thị cõng lưng xào rau nấu cơm, tự nhiên quen thuộc với việc nấu nướng, chỉ đạo cũng dáng hình.

 

Đầu bếp nữ đối với tiểu thiếu gia là cầu tất ứng. Tuy cảm thấy chiên cá nhỏ tốn dầu, nhưng vẫn nổi lên một cái nồi khác.

 

Lúc đầu lửa lớn, nhưng đầu bếp nữ hổ là tay nghề cao, nhanh điều chỉnh lửa. Theo phương pháp của Mãn Bảo xử lý cá nhỏ, ướp một chút, lăn qua một ít bột mì, cho nồi dầu chiên.

 

Dầu kêu xèo xèo, một nồi hương thơm nhanh chóng lan tỏa. Bốn đứa trẻ đều kinh ngạc ghé gần xem. Đầu bếp nữ vội vàng bảo chúng lùi , sợ dầu b.ắ.n .

 

Đầu bếp nữ thấy cá liền vớt để ráo dầu. Nếm thử xong thấy mới chiên mẻ thứ hai.

 

Mãn Bảo còn xem chảo dầu nữa, mà xổm bàn xem những con cá nhỏ chiên xong, nhịn nuốt nước bọt. Bạch Thiện Bảo cũng nhịn nuốt một chút.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nong-gia-tieu-phuc-nu/chuong-176.html.]

 

Đầu bếp nữ mà buồn , : “Thiếu gia và các tiểu nương tử ăn thì cứ ăn , còn đang chiên đây.”

 

Bạch Thiện Bảo liền đưa tay bắt một con, Mãn Bảo theo sát đó. Đại Đầu và Đại Nha chút câu nệ, dám đưa tay.

 

Mãn Bảo c.ắ.n một miếng, cảm thấy giòn tan thơm phức, ngon vô cùng. Cô bé liền nhón một con nhét miệng Đại Nha, cho Đại Đầu một con, cùng Bạch Thiện Bảo vui vẻ ăn.

 

Đầu bếp nữ nổi hết nồi đến nồi khác, gần như cần để nguội, bốn đứa trẻ bắt đầu ăn. Đợi Lưu thị tin tức chạy đến thì bốn đứa trẻ ăn ít.

 

Lưu thị vội vàng kéo chúng , : “Cũng thể một ăn quá nhiều, để dành ăn từ từ.”

 

Bạch Thiện Bảo nhét một con miệng bà nội, vui vẻ : “Bà nội, ngon lắm.”

 

“Ngon cũng ăn chừng mực,” Lưu thị dạy chúng: “Thứ gì ăn nhiều cũng , dù thích ăn đến mấy cũng kiềm chế.”

 

Lưu thị ăn qua, cảm thấy cá nhỏ chiên giòn một hương vị khác, thích hợp để đồ ăn vặt cho bọn trẻ, nhưng cũng thể một ăn quá nhiều.

 

Cuối cùng, Lưu thị chủ, bảo đầu bếp nữ chiên thêm một ít nữa, đó cho Mãn Bảo một chậu mang về. Bà đưa tay sờ sờ đầu nhỏ của cô bé : “Tối nay con ăn nữa, ăn cũng ăn ít một chút, nếu sẽ đau bụng, ?”

 

Mãn Bảo vui vẻ đồng ý, cùng Đại Đầu và Đại Nha bưng chậu về.

 

Tiền thị thấy ba đứa trẻ mang về một chậu cá chiên xong còn nóng hổi, im lặng một chút, liền với tiểu Tiền thị: “Củ mài trong đất thể thu hoạch ?”

 

Tiểu Tiền thị : “Hôm nay con đào một ít, lớn, chắc là ăn .”

 

Tiền thị liền : “Ngày mai đào mấy cây về, bảo Mãn Bảo mang đến nhà họ Bạch.”

 

Tiểu Tiền thị đáp một tiếng.

 

Tiền thị liền về phía Mãn Bảo đang chia cá chiên giòn cho , gọi cô bé đến bên cạnh, sờ sờ khuôn mặt đỏ bừng của cô bé : “Lần vô lễ như nữa, ai mang cá đến tận nhà như ?”

 

Mãn Bảo ngại ngùng đáp một tiếng, mắt sáng lấp lánh : “Mẹ, cá nhỏ chiên giòn ngon lắm, cũng ăn .”

 

Tiền thị lắc đầu: “Mẹ ngửi mùi tanh , ăn , các con ăn .”

 

Mãn Bảo chút tiếc nuối: “Đồ ăn ngon như ăn . Mẹ ơi, con mang ít cá khô đến cho và bạn của con.”

 

Tiền thị : “Muốn đưa thì cứ đưa .”

 

Mãn Bảo liền vui vẻ tìm hộp đựng.

 

Trong nhà hộp , nhưng hộp đan bằng tre, đây là do Mãn Bảo đựng đồ, Chu Nhị lang đan cho cô bé. Mãn Bảo tìm hai cái tương đối nhỏ để đựng cá con, định ngày mai mang một hộp cho Trang , hộp còn thì giao cho Chu Tứ lang, bảo mang cho Phó nhị tiểu thư.

 

Lần Phó nhị tiểu thư tặng Mãn Bảo một tờ giấy thư hình hoa , Mãn Bảo vẫn tìm món quà thích hợp để tặng .

 

 

Loading...