Nông Gia Tiểu Phúc Nữ - Chương 183
Cập nhật lúc: 2025-10-22 14:41:07
Lượt xem: 6
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chu Tứ Lang trong lòng cảm thấy dễ chịu hơn một chút, nỗi uất ức cũng vơi ít. Hắn hắng giọng đang định gì đó thì Bạch Thiện Bảo cùng chạy lên nắm lấy Mãn Bảo, : “Mau xem , thấy một con cá to, to sông.”
Mãn Bảo lập tức nhảy dựng lên, hỏi: “To cỡ nào?”
“To thế , to thế !” Bạch Thiện Bảo khoa chân múa tay một hồi cùng Mãn Bảo định lao bờ sông tìm cá. Nha dịch lập tức quát lớn bọn họ: “Đó là nơi đang sửa đê, hai đứa tránh xa một chút.”
Đại Cát theo vội vàng tiến lên ngăn Bạch Thiện Bảo và Mãn Bảo , nhỏ giọng : “Thiếu gia, chúng xuống phía một chút để xem.”
Nơi các phu dịch việc cho ngoài gần. Việc quản lý xây dựng đê điều rõ ràng nghiêm ngặt hơn nhiều so với việc đào mương thủy lợi năm ngoái.
Ngay cả Chu Đại Lang và em của cũng buôn bán ở một cách xa, vì gần đó là bùn đất, đá và gỗ, bất tiện.
Lúc , đều đang xổm ăn cơm cách quầy hàng của Chu Đại Lang xa. Dù mua canh và đồ ăn thì cạnh ngửi mùi cũng thấy ngon miệng hơn, ?
Hai ngày nay nhận cơ hội ăn , hai hàng quán khác dựng lên bên cạnh quầy của nhà họ Chu, cũng đều bán đồ ăn.
Lúc , nha dịch lớn tiếng quát một câu, đều .
Bạch Thiện Bảo sợ nha dịch. Khi còn nhỏ hơn, bé thường xuyên thấy những nha dịch và binh lính , ai thấy mà cúi đầu chào hỏi?
Đối với lời khuyên của Đại Cát, bé chút vui: “Chúng đến đây là để xem quá trình xây đê. Nếu gần xem, chúng đê xây như thế nào? Ở hạ nguồn xem chỉ thấy nước thôi.”
Mãn Bảo gật đầu lia lịa: “ , đúng .”
Chu Tứ Lang: …... Rõ ràng bảo đến thăm cơ mà?
Chu Tứ Lang nhét màn thầu miệng, bưng bát tới, vỗ vai nha dịch : “Đây là em gái , chỉ là hai đứa trẻ con thôi, cũng thể trộm đá, trộm gỗ . Cho chúng nó lên xem một chút .”
Nha dịch lúc mới thả lỏng, gạt tay Chu Tứ Lang : “Đi , thế là vì ai chứ? Hai đứa trẻ còn hôi sữa, lỡ rơi xuống nước thì tính là của ngươi của ? Đây em gái ruột của ngươi ?”
“Ruột thịt, cùng một nhà ,” Chu Tứ Lang hì hì : “Yên tâm , chúng trông chừng mà. Hơn nữa, trời cũng lạnh lắm, rơi thì rơi, ngã xuống vớt lên vung vẩy vài cái là khô. Cha thường , ngã xuống nước một thì mới nước trò đùa. Cứ để chúng nó .”
Nha dịch: …...
Bạch Thiện Bảo và Mãn Bảo đều tội nghiệp nha dịch.
Nha dịch bất đắc dĩ, phất tay : “Được , , .”
Ai bảo ăn của thì mềm lòng chứ. Dạo , canh của nhà họ Chu đối với bọn họ là miễn phí.
Mãn Bảo và Bạch Thiện Bảo reo hò một tiếng, chạy đến bờ sông nhoài xuống xem.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nong-gia-tieu-phuc-nu/chuong-183.html.]
Dĩ nhiên là chúng chẳng cái gì, chỉ xây đê dùng những vật liệu gì mà thôi. Mãn Bảo thể hỏi Khoa Khoa.
Khoa Khoa bất đắc dĩ, nó : “Ký chủ, là hệ thống ghi chép sinh vật, về kiến trúc, chip của cấy ghép kiến thức liên quan.”
“À,” Mãn Bảo chút thất vọng, “Vậy là ngươi ?”
“Cũng hẳn,” chip của nó tuy , nhưng thể tìm kiếm từ Bách Khoa Quán. Để đảm bảo an cho ký chủ, việc phân tích, đ.á.n.h giá sự an của môi trường xung quanh là cơ bản nhất, tự nhiên, những phương diện liên quan nó đều thể lấy từ Bách Khoa Quán.
…
Thôi, vẫn nên cho cô bé . Khoa Khoa : “Ký chủ, đây là một con đê cổ đại đơn giản, chỉ thể tích nước và xả nước một cách đơn giản. Tích nước cũng là tích bộ, mà là chậm dòng chảy từ thượng nguồn xuống hạ nguồn, để đạt mục đích khai thác tài nguyên nước…”
Trong mắt Khoa Khoa, kiến trúc như thật sự nhiều kỹ thuật đáng . Theo ghi chép trong Bách Khoa Quán, thế kỷ 20 thời cổ đại, nhân loại kỹ thuật đúc đê tương đối tiên tiến, lúc đó con thậm chí thể thông qua thủy điện để phát điện.
Tuy nhiên, trẻ con bước từng bước một, việc học của ký chủ cũng từ từ. Không thể để con thời cổ đại học kiến thức thời cổ đại , cô bé học thì e rằng cũng cơ sở để thực hành.
Mãn Bảo trong chip của Khoa Khoa lóe lên bao nhiêu dòng điện. Dù Khoa Khoa chê bai con đê thậm tệ, nhưng Mãn Bảo vẫn say sưa, đó còn dùng ngôn ngữ ngây ngô hơn của để truyền đạt cho Bạch Thiện Bảo.
“Thấy , giữa thanh gỗ và thanh gỗ nọ một cái lỗ to, nước sẽ chảy từ đó xuống. Nếu nước ở nhiều quá, thì rút cái lên, nước sẽ ào ào chảy xuống. Ồ, cá cũng thể bơi xuống ?”
“Chắc chắn ,” Bạch Thiện Bảo tưởng tượng cảnh tượng đó, : “Nước chảy xiết, cá sẽ về nhà , chúng chắc chắn sẽ cuốn xuống. Đến lúc đó chúng thể bắt cá.”
Mãn Bảo chảy nước miếng : “Cá nhà ăn hết , thèm ăn cá quá.”
“Nhà cũng . nhà ngươi nhiều cá thế, ăn nhanh ?”
“Bán chứ ,” Mãn Bảo một cách đương nhiên: “Đại ca bán hơn một nửa, còn thì nhà ăn. Tiếc là chum nhà đủ lớn, nếu thể chứa nhiều cá hơn. Mẹ , chỉ cần cá còn sống là thể giữ cho ăn mãi.”
“Ngươi ngốc thật, đào một cái ao trong nhà? Nhà ao đấy, trong đó nuôi cá, nhưng cá đó hình như ăn .”
Mãn Bảo ha hả, ôm bụng : “Nhà nhỏ thế, đào ao kiểu gì?”
Bạch Thiện Bảo cũng thường đến nhà Mãn Bảo chơi, tưởng tượng một chút, cũng ha hả lên: “Ta , đào một cái hố gầm giường của ngươi, bỏ cá đó, tỉnh dậy ăn chỉ cần thò tay là bắt .”
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Mãn Bảo chịu: “Thế thì thà đào trong phòng của Tứ ca và Ngũ ca , chỗ đó rộng, chứa nhiều cá hơn.”
Nha dịch và Chu Tứ Lang canh bên cạnh: …... Hai đứa trẻ ranh.
Chu Tứ Lang cố nén, hỏi: “Hai đứa xem xong ? Đã ngẫm con đê xây như thế nào ?”