Nông Gia Tiểu Phúc Nữ - Chương 188

Cập nhật lúc: 2025-10-22 15:32:46
Lượt xem: 11

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

, liên tiếp ba ngày liền, gối của bé đều ướt đẫm.

 

Lưu thị thấy hết chuyện, nhưng can thiệp.

 

nhanh, cái đầu nhỏ của Bạch Thiện Bảo còn thời gian để mơ về cha nữa, vì bé quyết định đào gừng của lên.

 

Gừng của bé mọc đặc biệt , còn hơn cả của Mãn Bảo, củ nào củ nấy mập mạp, nối thành từng chùm. Cậu cầm chiếc cuốc nhỏ xới đất cho tơi, nắm lấy lá gừng nhổ lên một cái là cả chùm.

 

Bạch Thiện Bảo vui, ôm gừng tìm bà nội đổi tiền.

 

Lưu thị cho một xâu tiền, Bạch Thiện Bảo mừng rỡ, cầm tiền tìm Mãn Bảo: “Muội xem, kiếm nhiều tiền lắm.”

 

Mãn Bảo chẳng hề ghen tị, cô bé chạy về phòng , lấy từ chỗ Khoa Khoa chiếc hộp tre, ôm tìm : “Ta còn nhiều hơn .”

 

Lão Chu đang ngưỡng cửa hút thuốc, liền gõ gõ tẩu thuốc, rón rén dậy về phía . Thấy rõ, ông lên phía vài bước.

 

Mãn Bảo xổm trong sân mở hộp của , cho bé xem tiền của cô.

 

Bên trong một đống tiền đồng lẻ, và bốn xâu tiền đồng buộc riêng. Mãn Bảo đếm cho xem, : “Còn thiếu 22 đồng nữa là thêm một xâu.”

 

Mãn Bảo kiêu ngạo : “Đợi Ngũ ca từ huyện thành về, chắc chắn sẽ đủ một xâu.”

 

Bạch Thiện Bảo ghen tị: “Sao kiếm nhiều thế?”

 

“Nếu ngày nào cũng mua thịt ăn thì còn tiết kiệm nhiều hơn nữa.” Bạch Thiện Bảo đếm đầu ngón tay : “Ngũ ca họ ngày nào cũng bán mấy trăm văn tiền gừng đấy, đông , ăn gừng hình như nhiều hơn.”

 

“Ể, đông ăn củ cải, hạ ăn gừng ?”

 

, bạn của thế, nhưng kỳ lạ thật, đều ăn mùa đông.”

 

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.

Lão Chu đó thầm nghĩ, hai đứa ngốc , gừng thu hoạch mùa thu đông, ăn lúc thì chẳng lẽ đào lên ăn lúc củ còn lớn ?

 

Ông rón rén liếc hộp tiền của Mãn Bảo, trong lòng hiểu rõ.

 

Tiền của mấy đứa nhỏ đều do Mãn Bảo giữ, Lão Chu chúng kiếm bao nhiêu, nhưng ông Mãn Bảo để riêng tiền của chúng .

 

Mãn Bảo tiền là của cô bé, thì chính là của cô bé.

 

Tiền của Lão Ngũ và Lão Lục cũng ngang ngửa Mãn Bảo, nhưng hai thằng nhóc đó tiết kiệm, đến bữa trưa thành cũng chỉ mua bánh bao chay, giống Lão Tứ, trong tay chỉ bốn văn cũng mua bánh bao thịt.

 

Mà từ khi Mãn Bảo tiền, cô bé bắt đầu mua thịt về cho cả nhà, hoặc là nhờ Chu Nhị Lang chợ sớm mua giúp, hoặc là nhờ Chu Ngũ Lang mua từ huyện thành về.

 

Lão Chu nhẩm tính tiền Mãn Bảo tiêu gần đây, liền tiền Lão Ngũ và Lão Lục kiếm trong thời gian .

 

Tính toán như , Lão Chu hài lòng. Tối đến khi ngủ, ông cố ý chuyện với vợ mặt Mãn Bảo: “Vào đông , Lão Tứ nó phu dịch cũng sắp về, thấy thể chuẩn chuyện xây nhà .”

 

Tiền thị cũng gật đầu: “Cứ xây ngay mảnh đất trống bên cạnh, nối liền , mở một cái cửa thông qua sân là .”

 

Lão Chu gật đầu, : “Nếu xây, xây thêm vài gian nữa, dứt khoát xây thành bảy gian nhà lớn luôn .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nong-gia-tieu-phuc-nu/chuong-188.html.]

 

Tiền thị ngạc nhiên chồng.

 

Lão Chu quen tay xoa xoa tay, : “Lão Tứ sắp cưới vợ, Lão Ngũ cũng sắp đến tuổi mai, chúng nó đều phòng riêng, nên xây ba gian. Mãn Bảo cũng lớn , học, cũng xây cho nó một gian. Đại Đầu, Đại Nha mấy đứa cháu cũng mỗi năm một lớn, xây thêm mấy gian, cho chúng nó ở.”

 

Chuyện giống với những gì họ bàn bạc đây, Tiền thị nhíu mày.

 

Căn nhà họ đang ở là xây năm Mãn Bảo một tuổi, tốn ít tiền để xây thành sáu gian nhà lớn, đều dùng đá và gạch xanh, trong làng dám là nhất, nhưng cũng thuộc hàng top.

 

Trước đó, họ ở trong một căn nhà nửa đất nửa tranh thấp lùn, cửa sổ nhỏ xíu, đừng buổi tối, ngay cả ban ngày trong phòng cũng hiếm khi thấy ánh sáng.

 

Mãn Bảo lẽ quen, hoặc do cơ thể yếu, nên cứ suốt. Khóc hơn nửa năm, đến năm đó mưa nhiều, cô bé nổi đầy nốt sởi đỏ, Lão Chu và Tiền thị sợ hết hồn, sợ con bé cứ thế mà .

 

Sau đó đại phu là do chỗ ở quá ẩm ướt.

 

Lão Chu lúc mới c.ắ.n răng, lấy hết tiền cất giấu xây năm gian nhà đá , còn cố ý mở cửa sổ phòng chính to hơn một chút.

 

Mùa hè thì bế Mãn Bảo ngủ ở chỗ gần cửa sổ, thông thoáng khô ráo, thể thường xuyên phơi nắng.

 

Mùa đông thì ở trong phòng trong.

 

Cũng chỉ mấy năm nay Mãn Bảo lớn mới bắt đầu ngủ riêng.

 

Trước đây họ bàn bạc, Lão Tứ thành niên , hỏi vợ, nên cần một gian phòng riêng. Lão Ngũ và Lão Lục vội, hai em thể ở chung , gian xây thêm sẽ cho Mãn Bảo. Đợi đến lúc Lão Ngũ cũng cần mai thì xây thêm một gian nữa là .

 

Kết quả bây giờ Lão Chu xây một lúc bảy gian?

 

Tiền thị ông với ánh mắt hết sức kỳ quặc.

 

Lão Chu ho nhẹ một tiếng : “Nếu xây, thì xây một cho xong luôn . Gần đây Lão Tứ sắp trả hết nợ ? Cộng thêm tiền của Lão Đại bọn nó nộp lên, chắc là đủ xây nhà nhỉ?”

 

Tiền thị im lặng một lát : “ Lão Tứ còn mai nữa.”

 

Lão Chu cũng thở dài một tiếng, mặt mày sầu não.

 

Mãn Bảo bên cạnh kìm đưa tay nhỏ vuốt lông mày của họ, vội vàng : “Cha, , con cũng tiền, con cho cha xây nhà.”

 

Lão Chu liền một tay ôm cô bé lòng: “Con gái ngoan, nhà đều là các con ở. Con cho họ mượn tiền xây nhà , cha bảo họ trả cho con.”

 

Tiền thị: …... Bà cuối cùng cũng ông định .

 

Mãn Bảo , ngây thơ : “Con cũng chia một gian mà? Con dĩ nhiên cũng góp phần , cần các trả .”

 

“Một gian gì chứ, chia cho con hai gian, một gian để ngủ, một gian thư phòng, con cũng mời công tử nhà họ Bạch đến nhà bài tập.”

 

Tiền thị lườm ông một cái, : “Ông im .”

 

Trong tình cảnh nhà đủ chỗ ở, Mãn Bảo chiếm hai gian phòng, các con dâu sẽ nghĩ thế nào?

 

 

Loading...