Nông Gia Tiểu Phúc Nữ - Chương 205

Cập nhật lúc: 2025-10-23 05:20:15
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Lời , chẳng khác nào cho phép họ khai hoang, mấy em nhà họ Chu đều chút động lòng.

 

Đặc biệt là Chu Tam Lang, trong mấy em trưởng thành, kém cỏi nhất, cũng là kiếm ít tiền nhất. Sở trường của là trồng trọt.

 

thu hoạch từ trồng trọt đều là của chung, thể của riêng .

 

Khác với đại phòng và nhị phòng thu nhập thêm, tiền riêng của tam phòng phần lớn là do Chu Tam Lang thuê cho Bạch lão gia kiếm . Cũng chỉ năm ngoái và năm nay, vì nấu cơm cho đám trai đinh lao dịch nên mới kiếm thêm một chút, nếu nộp tiền biếu, chắc lấy hai lạng bạc.

 

Thế nên khi lão Chu ngỏ lời, nghĩ đến việc tự khai hoang một mảnh đất, cũng trồng ít gừng, sang năm thể kiếm thêm một chút.

 

Hà thị cũng nghĩ như .

 

hạt giống vẫn xin Mãn Bảo.

 

Thế là, cuộc họp kết thúc, Chu Tam Lang tìm đến Mãn Bảo để bàn chuyện .

 

Mãn Bảo chẳng vấn đề gì, nhận lời ngay tắp lự: “Được ạ, Tam ca, khai hoang mảnh đất lớn chừng nào, cần bao nhiêu hạt giống?”

 

Chu Tam Lang nghĩ ngợi, nhiều quá cũng chăm sóc xuể, trong nhà còn bao nhiêu đất trồng trọt nữa, vì : “Cứ khai hoang một mảnh tương đương với của Tứ Lang là , bảy tám phần đất. Đến lúc đó trồng hết gừng lên cũng ít .”

 

Mãn Bảo tỏ vẻ thành vấn đề, còn vỗ vỗ bộ n.g.ự.c nhỏ : “Vậy Tam ca mau chọn đất , chờ chọn xong em sẽ giúp khai hoang.”

 

Chu Tam Lang bật , xoa đầu cô bé : “Cần gì đến chứ.”

 

Ruộng trai đinh của Chu Tứ Lang cần khai khẩn, nhà họ Chu cũng cử ít nhất một lao dịch. Lão Chu phái Chu Tứ Lang , dù đó cũng là đất của chính .

 

Sau đó, những em khác, trừ lão Ngũ và lão Lục, những còn đều ở nhà xây nhà.

 

Thế nên Chu Tứ Lang cuối cùng vẫn thể tiếp quản việc kinh doanh củ mài. vẫn cùng Chu Ngũ Lang một chuyến lên huyện, bán hơn một nửa củ mài trong nhà.

 

Số còn , phần lớn để giống, một phần nhỏ thì giao cho Chu Ngũ Lang và các em bán lẻ.

 

ở huyện thành, thực sự đến củ mài và ăn nó nhiều, đối tượng khách hàng rộng bằng gừng tươi, nên chút khó bán.

 

Tuy nhiên, chỉ cần tìm đúng đối tượng khách hàng, chuyến buôn của Chu Ngũ Lang và Chu Lục Lang vẫn khá thuận lợi. Hai em mỗi ngày đều thể mang về từ huyện thành năm sáu trăm văn tiền lời.

 

Chu Tam Lang thấy, càng thêm kiên định với ý định khai hoang.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nong-gia-tieu-phuc-nu/chuong-205.html.]

Ngay cả Chu Đại Lang cũng chút động lòng, bàn với tiểu Tiền thị cũng khai hoang một mảnh đất.

 

Tiểu Tiền thị bèn : “Lão Tam khai hoang , khai hoang nữa, việc nhà chẳng lẽ đều đổ hết lên đầu lão Nhị ?”

 

Tiểu Tiền thị tuy cũng động lòng, nhưng, “Cha sẽ đồng ý . Tứ Đầu ba tuổi , em thấy tam sắp thêm đứa nữa. Đến lúc đó trong nhà bận rộn quá, quán xuyến nổi chẳng lãng phí ?”

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.

 

Tiểu Tiền thị hạ giọng : “Năm nay trong nhà thêm hai mươi mẫu ruộng vĩnh nghiệp, chỉ bấy nhiêu đó cũng tốn ít thời gian , còn rảnh rỗi mà xử lý đất hoang? Hơn nữa bây giờ đông, nhà đang xây nhà, tay chân khai hoang.”

 

Chu Đại Lang bèn thở dài, : “Chẳng Đại Đầu và Đại Nha cũng còn nhỏ nữa ? Đặc biệt là Đại Nha, vài năm nữa là thể bàn chuyện cưới hỏi .”

 

Nhà họ Chu phân gia, sính lễ cưới hỏi của đời cháu dĩ nhiên cũng do của chung chi trả. Chu Đại Lang mấy lo lắng cho Đại Đầu và Tam Đầu, nhưng Đại Nha là con gái, đến lúc đó cũng chút của hồi môn mang về nhà chồng cho mặt.

 

Tiểu Tiền thị nghĩ ngợi : “Cứ qua sang năm tính, xem trong nhà bận rộn . Nếu , chúng cũng chọn một chỗ đất mà khai hoang. Hơn nữa qua sang năm Đại Đầu và Đại Nha lớn thêm một tuổi, việc đồng áng chúng nó cũng thể giúp nhiều hơn.”

 

Chu Đại Lang chỉ thể đồng ý.

 

Ruộng đất chia xuống trồng cây gì đều quy định, như ruộng vĩnh nghiệp thì chỉ thể trồng lương thực. Cho dù trong huyện quản lý nới lỏng thì cũng ít nhất 80% diện tích trồng lương thực.

 

Thế nên họ thể nào chiếm dụng quá nhiều ruộng để trồng gừng và củ mài, những thứ thể lương thực.

 

Hơn nữa, lão Chu cũng cẩn thận. Năm nay gừng và củ mài quả thật mang cho gia đình một khoản lợi nhuận lớn, nhưng đó là vì trồng ít, lượng ít nên mới bán . Nếu trồng nhiều, liệu bán hết ?

 

Chưa kể, gừng và củ mài là thứ ngày nào cũng cần ăn. Thế nên ông bằng lòng dành vài mẫu đất để trồng xem là mạo hiểm .

 

Do đó, đối với quyết định khai hoang trồng gừng của con thứ ba, ông mấy vui vẻ.

 

“Việc đồng áng ít , nếu cẩn thận, lương thực chắc chắn sẽ giảm năng suất. Mấy đứa nhỏ như lão Tứ bừa thì , lão Tam cũng hùa theo gì?”

 

Tiền thị : “Nhà lão Đại nấu ăn ngon, công việc ở học đường, mỗi tháng đều thu nhập. Lão Nhị thì khỏi , tay nghề đan tre của nó, mỗi tháng kiếm thua gì đại phòng. lão Tam thì ? Nó chẳng bản lĩnh gì khác, chỉ giỏi trồng trọt. Bây giờ Tứ Đầu cũng ba tuổi, sắp sinh thêm đứa nữa, nuôi con cần tiền ?”

 

“Trong nhà thiếu ăn thiếu mặc của chúng nó .”

 

“Nuôi con chỉ cần ăn mặc thôi ?” Tiền thị vặn , “Mua vải may quần áo cần tiền ? Chưa xa, nó nấu cho vợ một chén nước đường đỏ, chẳng lẽ còn xin nhà lão Đại ? Cứ để nó , khai hoang bảy tám phần đất, chúng nó cũng chút thu nhập riêng.”

 

“Vậy việc đồng áng thì ?”

 

Tiền thị nhắm mắt , nữa.

 

Chuyện tạm thời bàn bạc kết quả, họ cũng tỏ bất mãn. Chu Tam Lang gì, tranh thủ lúc rảnh rỗi một vòng quanh sườn núi, cuối cùng chọn một khoảnh đất xa mảnh đất hoang của Chu Hỉ.

Loading...