Nông Gia Tiểu Phúc Nữ - Chương 211

Cập nhật lúc: 2025-10-23 09:42:08
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Lưu thị cũng từng ăn thứ , cũng hoảng sợ, nhưng bà thích ứng nhanh, chỉ gật gật đầu, liếc bộ quần áo bẩn thỉu của , hỏi Đại Cát: “Xuống sông ?”

 

Đại Cát vội vàng : “Chỉ ở bờ sông thôi, chạm nước lạnh, chỉ là lúc bắt cá chạch lăn đất.”

 

Lưu thị bèn gật gật đầu, phất tay : “Mang thứ xuống nhà bếp . Người , múc nước cho thiếu gia tắm rửa.”

 

Phân phó xong, Lưu thị lúc mới nhíu mày về phía Bạch Thiện Bảo: “Mau rửa mặt đ.á.n.h răng quần áo, lát nữa ăn cơm tối.”

 

Lưu thị cũng ngăn cản con trẻ nghịch ngợm. Theo bà, trẻ con hoạt bát một chút mới khỏe mạnh, đặc biệt là con trai. Nếu vì sợ hãi mà cấm cản con cái điều điều nọ, lâu dần sẽ sinh bệnh.

 

Thế nên, bà chỉ cho con trẻ trèo cao lội sâu, còn thì mặc chúng chơi.

 

Bạch Thiện Bảo cũng cảm thấy bướng bỉnh, Đại Cát bưng chậu gỗ , lúc mới vô cùng vui vẻ theo hầu tắm rửa quần áo.

 

Quản sự nhà bếp của nhà họ Bạch tên là Dung dì. Dưới trướng bà một bà già, một nha đầu nhỏ, ba cai quản nhà bếp, lo liệu ăn uống cho cả nhà lớn nhỏ.

 

nhiều thứ, điểm tâm, các món ăn Nam Bắc đều một chút. Dĩ nhiên, con cá chạch đương nhiên cũng xử lý.

 

chỉ xử lý, mà còn ba món: cá chạch nấu đậu hũ, cá chạch hấp và cá chạch xào.

 

Trừ món cá chạch hấp, hai món còn Mãn Bảo đều từng ăn.

 

Trịnh thị thôi sợ, tự nhiên là ăn. Lưu thị nếm thử một chút, cảm thấy tệ, liền cùng hai đứa nhỏ ăn.

 

Mãn Bảo chỉ xới một chút cơm, đó ăn ba món cá chạch ngon lành, còn : “Cá chạch ngon, cái trắng trắng mềm mềm cũng ngon.”

 

Lưu thị bèn gắp cho cô bé một miếng đậu hũ, hỏi: “Đây là đậu hũ, đây từng ăn ?”

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.

 

“Chưa ạ.” Mãn Bảo lắc đầu nhỏ hỏi: “Đậu hũ thế nào ạ?”

 

“Là từ đậu.” Đây là do nhà họ Bạch tự . Lưu thị những nơi cằn cỗi, một cách chế biến món ăn ở bên ngoài phổ biến, nhưng những nơi chắc thấy qua. Thế là bà cẩn thận giải thích cho cô bé cách đậu hũ, : “Đợi về, con thể bảo tẩu tử thử một chút.”

 

Mãn Bảo gật đầu lia lịa.

 

Lưu thị thấy cô bé ăn ngon lành, mà đứa cháu trai vốn ăn uống chút kén chọn cô bé so sánh, ăn nhiều hơn và ngon miệng hơn ngày thường, liền tủm tỉm : “Lát nữa bảo Dung dì gói cho con hai miếng mang về. Mãn Bảo, bà thích con. Sau con thường xuyên ở nhà ăn cơm ?”

 

“Không ạ, con còn về ăn cơm với con nữa,” Mãn Bảo , “Mẹ con con ăn sẽ ngon. Hay là bà về nhà con ăn cơm .”

 

Lưu thị liền ha ha lên, gật đầu : “Được thôi, rảnh sẽ đến nhà con, cũng nếm thử cơm nhà con.”

 

Bạch Thiện Bảo bên cạnh liền xen : “Nhà hầm củ mài ngon lắm, thịt gà cũng ngon nữa.”

 

Hiển nhiên, nhóc cũng từng ăn cơm ở nhà .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nong-gia-tieu-phuc-nu/chuong-211.html.]

Mãn Bảo ăn cơm ở nhà họ Bạch xong, còn mang về một đĩa đậu hũ nước.

 

Tiểu Tiền thị và đầu tiên thấy thứ , đều tò mò vây xem: “Đây là cái gì?”

 

Ngược , lão Chu nhiều hơn một chút, : “Là đậu hũ , từ đậu.”

 

, đúng , là đậu hũ, nấu ăn ngon lắm.” Mãn Bảo thuật cách nấu mà Lưu thị , để đại tẩu tự tìm tòi.

 

Mãn Bảo xoa bụng nhỏ của : “Hôm nay con ăn tối nhiều đậu hũ, sẽ ăn nữa . Đại tẩu, đợi tẩu học cách đậu hũ, nhà chúng sẽ thể ngày nào cũng ăn đậu hũ.”

 

Thứ từ đậu, mà ở nhà nông, đậu còn đáng giá bằng lúa mạch. Ít nhất đều nhất trí cho rằng cơm đậu ngon bằng cơm mạch, kể đến bột mì xay từ lúa mạch.

 

Thế nên tiểu Tiền thị suy nghĩ một chút liền đồng ý, nhưng hỏi: “Đậu thì trong nhà , nhưng thạch cao là cái gì?”

 

Mãn Bảo ăn no liền uể oải, cô bé ngáp một cái : “Để con hỏi Dung dì xin một ít là . Đại tẩu, cơm tối các tẩu cũng đậu hũ hầm cá chạch .”

 

Hôm nay nhà họ Bạch vì chiều Mãn Bảo nên cố ý ăn tối sớm hơn. Mà bây giờ là lúc các nhà đang nấu cơm tối, cơm nhà họ Chu nấu xong, nhưng vẫn bắt đầu nấu thức ăn.

 

Tiểu Tiền thị gật đầu đồng ý, bảo Đại Đầu dẫn Mãn Bảo ngoài chơi, cho cô bé ngủ bây giờ.

 

Nếu bây giờ ngủ, chỉ bỏ bữa mà tối còn dễ tỉnh giấc.

 

Tiểu Tiền thị khiếu nấu nướng. Tuy Mãn Bảo chỉ thuật một , nhưng cô ngầm hiểu và học cách nấu đậu hũ.

 

Lúc ăn cơm tối, ngay cả Tiền thị cũng khỏi ăn nhiều hơn một chút, gật đầu : “Đậu hũ tệ.”

 

Mãn Bảo đang bên cạnh bà, cô bé ăn cơm nhưng vẫn bàn. Nghe lập tức : “Có vị thịt ạ?”

 

Tiền thị : “Con ăn cái gì cũng thể nghĩ đến thịt nhỉ.”

 

“Không ạ, lời là Lưu bà bà . Bà , đậu hũ lấy tinh hoa của đậu, vị như thịt, dinh dưỡng cũng như thịt.” Mãn Bảo đắc ý xong, đột nhiên sững sờ, “a” một tiếng : “Nếu , con ăn thịt mà tiền mua thịt, chẳng thể trực tiếp đậu hũ ăn ?”

 

Chu Tứ Lang ha ha lên: “Sao đem đậu hũ bán như thịt ? Đây là từ đậu, thể giống thịt ?”

 

Mãn Bảo chớp chớp mắt, cô bé cũng cảm thấy lý, nhưng cô bé thích bộ dạng nhạo của , liền “hừ” một tiếng đầu thèm để ý, đó lén lút hỏi Khoa Khoa trong lòng: “Khoa Khoa, ngươi xem, là Lưu bà bà đúng, là Tứ ca đúng?”

 

Khoa Khoa: “Lưu thị đúng.”

 

Mãn Bảo liền hé miệng, chút kinh ngạc.

 

Khoa Khoa : “Đậu nành chứa dinh dưỡng cực kỳ phong phú, mà đậu hũ là từ đậu nành. Đậu nành, đậu đen, đậu trắng… đều thể thành đậu hũ. Lưu thị dinh dưỡng của đậu hũ giống như thịt là vì nó cùng với thịt đều chứa protein cực kỳ phong phú. Có thể , các sản phẩm từ đậu đóng một vai trò quan trọng trong lịch sử phát triển của loài .”

 

Mãn Bảo mà ngây , hóa loại đậu mà cô bé ghét ăn nhất lợi hại như ?

 

 

Loading...