Nông Gia Tiểu Phúc Nữ - Chương 218

Cập nhật lúc: 2025-10-23 13:39:50
Lượt xem: 13

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Mãn Bảo nuốt nước bọt : “Mẹ hôm nay g.i.ế.c gà.”

 

“Đại tỷ mì ngon lắm, thể dùng thịt dê thêm nước sốt, băm nhỏ, trộn với tương nấu lên, chan lên…”

 

Nước miếng của Mãn Bảo tiết ào ạt, cô bé nhảy xuống giường, tung tăng chạy về phòng chính. Cô bé lấy hộp tiền của từ chỗ Khoa Khoa, tiền 23 văn còn mà do dự, cuối cùng vẫn lấy hết , chạy vội mang đưa cho Chu Tứ Lang, : “Tứ ca, mua ngay , em bảo đại tỷ nhào bột mì sợi, bữa trưa chúng ăn mì.”

 

Chu Tứ Lang tủm tỉm nhận tiền, tự lục trong túi, móc bảy văn tiền bỏ : “Tiền của Tứ ca ít, chỉ thể thêm bảy văn thôi. Muội chờ nhé, mua thịt ngay đây.”

 

Tiền của Chu Tứ Lang đều là lúc huyện thành bán hàng, mỗi ngày Tiền thị cho năm văn tiền mà bớt . Mỗi ngày tiết kiệm một hai văn, đến bây giờ tích cóp còn nhiều hơn Mãn Bảo một chút, nhưng sẽ cho Mãn Bảo .

 

Chu Tứ Lang gọi lão Ngũ lão Lục cùng , ba cùng sải bước về phía thôn Đại Lê. Chợ lớn ở thôn Đại Lê, đến đó chắc chắn sẽ mua thịt dê.

 

Mãn Bảo thì chạy tìm Chu Hỉ đòi nhào bột mì sợi. Tiền thị hỏi đây là ý của Chu Tứ Lang.

 

khỏi với Chu Hỉ: “Cứ như , dám cho nó cưới cô dâu nhỏ như thế ?”

 

Chu Hỉ khỏi bật , một bên đáp lời Mãn Bảo “lát nữa ”, một bên : “Thằng nhóc cũng quá vô tâm, đang mai cho nó mà nó chỉ chăm chăm nghĩ đến chuyện ăn uống.”

 

Tiền thị thở dài: “Nếu nó lớn tuổi , để lâu nữa càng khó lấy vợ, thật sự đợi thêm hai năm nữa mới cho nó cưới. Ba của nó 15-16 tuổi thể gánh vác nửa gia đình, hiểu chuyện cũng sớm. Lão Ngũ trông cũng tính toán, đến nó rầu thế ?”

 

Bên , nhà họ Chu cảm thấy nhà họ Diêu hợp, bên nhà Chu Đại Hoành, Phương thị cũng cảm thấy hai nhà hợp.

 

Từ nhà họ Chu về, họ lập tức khỏi thôn mà về nhà Chu Đại Hoành. Phương thị hết tiễn bà mối , lúc mới hỏi con gái chuyện gặp mặt Chu Tứ Lang, chủ yếu là hỏi họ ở bên ngoài gì, những gì.

 

Diêu thị nhận cô em dâu dường như mấy hài lòng với Chu Tứ Lang, liền : “Chu Kim gia là thẳng thắn, nếu em bằng lòng, cứ trực tiếp với bà mối một tiếng là . Xem mắt mà, dĩ nhiên là xem ý mới tính. Con gái tuổi cũng lớn lắm, cứ từ từ tìm kiếm là .”

 

Phương thị do dự hồi lâu, cuối cùng vẫn gật đầu: “Được, để lát nữa với bà mối một câu, bảo bà tìm mối khác.”

 

Diêu thị khỏi tò mò: “Em ý Chu Tứ ở điểm nào? Ta thấy cũng sai, một năm nay nó sửa đổi , thực đứa trẻ đó cũng chỉ đ.á.n.h bạc một thôi.”

 

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.

“Ta , nó thì cũng , nhưng nhà nó…” Phương thị liếc cô con gái đang cúi đầu bên cạnh, nhỏ giọng : “Người cũng quá đông.”

 

Diêu thị ngạc nhiên: “Người đông mà cũng ? Con đàn cháu đống, trong thôn ai dám bắt nạt họ?”

 

“Đó là ở bên ngoài, còn nếu ở bên trong thì ?” Phương thị , “Chưa xa, nhà họ sáu em trai, sẽ sáu chị em dâu. Con gái tính tình nhút nhát, gả về giữ thể diện, sẽ bắt nạt thế nào.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nong-gia-tieu-phuc-nu/chuong-218.html.]

 

Diêu thị liền : “Nếu là nhà khác ồn ào, em lo lắng như còn lý. ở nhà họ Chu thì cần lo. Em đừng bà chị họ của bây giờ ốm yếu, nhà họ là bà chủ đấy. Bà luôn công bằng, xem bà quản ba cô con dâu thì , cháu gái gả về sẽ thiệt thòi gì trong nhà .”

 

Diêu thị : “Còn về , nếu bà chị họ của mà… thì nhà họ Chu chắc chắn sẽ phân gia, dù cũng sáu em trai, cha còn nữa, ở cùng cũng tiện. Đến lúc đó chẳng bọn trẻ tự chủ ?”

 

“Đây cũng là một trong những lý do ,” Phương thị nhỏ giọng , “Xem sức khỏe của bà kìa, ngày nào cũng uống thuốc. Nhà một bệnh, tốn bao nhiêu tiền chứ?”

 

Diêu thị một cái, nữa.

 

Phương thị tiếp tục nhỏ giọng: “Chu Tứ còn hai em trai nữa, cưới vợ cho chúng cũng tốn ít tiền. Tính , nhà họ ít nhất mười năm nữa cũng tích cóp gì.”

 

Diêu thị nhịn : “Nhà họ mới xây nhà ngói gạch xanh khang trang đấy thôi, thể thấy giữ tiền.”

 

cũng sống cùng thôn mấy chục năm, Diêu thị và Tiền thị quan hệ cũng tệ, khỏi đỡ: “Sáu đứa con trai của bà , ngay cả đứa đàng hoàng nhất là Chu Tứ, trong thanh niên trong thôn cũng lười biếng. Nhà nông mà, chỉ cần chịu khó việc, của cải gì mà tích cóp ?”

 

chi tiêu cũng nhiều,” Phương thị vẫn kiên trì, nghĩ đến điều gì đó, khỏi bĩu môi: “Trong nhà một cô em chồng nhỏ như thì thôi, còn một cô chị chồng về nhà đẻ nữa. Con dâu nhà khó bao.”

 

Phương thị lẽ tin Tiền thị thể xử sự công bằng giữa các con dâu, nhưng tuyệt đối thể công bằng giữa con dâu và con gái.

 

Cũng giống như bà, bà đối với con dâu thể như đối với con gái ?

 

Nhà họ Chu Mãn Bảo là cô em chồng nhỏ thì , nó cũng sẽ lớn lên và xuất giá. Chu Hỉ là về nhà đẻ, một năm mà vẫn . Lỡ gả , chẳng cô chị chồng sẽ sống cùng họ mãi ?

 

Những lời , Phương thị , nhưng Diêu thị cũng đoán .

 

Bà liền hôn sự thật sự thành. Cùng Tiền thị ở cùng thôn ba mươi năm, Tiền thị là thế nào Diêu thị rõ nhất. Nếu Phương thị tỏ ý như , bây giờ tiếp tục chuyện thì cũng sẽ đổ vỡ.

 

Vậy thì thà bây giờ rõ ràng cắt đứt luôn còn hơn.

 

Diêu thị gật đầu : “Vậy em cứ trả lời bà mối một tiếng .”

 

Lời là , nhưng Phương thị vẫn chút tiếc nuối. Dù , nhà như nhà họ Chu hai cái sân nhà ngói gạch xanh liền kề thì nhiều.

 

Phương thị khe khẽ thở dài một , trong lòng rối bời.

 

 

Loading...