Nông Gia Tiểu Phúc Nữ - Chương 222
Cập nhật lúc: 2025-10-23 15:46:52
Lượt xem: 11
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mãn Bảo: “… Ta bảo vệ là bảo vệ nó chặt, để nó sống mãi.”
“Vậy thì đảm bảo ,” Chu Tứ Lang , “Ta là của cây, đảm bảo nó sống mãi ? Lỡ nó sét đ.á.n.h thì , lỡ nó hạn hán c.h.ế.t thì , lỡ nó sâu ăn c.h.ế.t thì ? Hơn nữa, trồng cây là để xà nhà và đồ đạc, chặt nó trồng một cây khác là , bảo vệ nó sống mãi?”
Bởi vì nó là loài quý hiếm mà?
rõ ràng, Chu Tứ Lang thể hiểu điểm . Tuy nhiên, thấy Mãn Bảo vẻ mặt lo lắng mà rõ, cũng cãi nữa, vẻ mặt bất đắc dĩ đồng ý, trong lòng quyết định về sẽ với cha một tiếng, giường hồi môn của Mãn Bảo .
Mãn Bảo nhặt miếng vỏ cây mà Chu Ngũ Lang bóc, nhặt ít lá và cành nhỏ rơi mặt đất, cùng với một vốc đất, tất cả những thứ đều cho Khoa Khoa ghi .
Chu Tứ Lang và các phát hiện, vì họ phát hiện mấy bụi tre xa cái cây , đó họ thấy một con chuột tre mập mạp “xoẹt” một cái chui bụi tre.
Chuột tre ~~
Chuột tre trông gần giống sóc, béo lên thì , quan trọng nhất là ăn ngon.
Thế nên ba em nhà họ Chu liếc một cái, liền bỏ cô em gái đang xổm đất cố gắng đào đất, rón rén vây quanh bụi tre.
Đến khi Mãn Bảo cuối cùng cũng thu thập xong tất cả những thứ mà Khoa Khoa , ngẩng đầu lên phát hiện ba đều biến mất, gốc cây chỉ còn một cô bé.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Mãn Bảo chớp chớp mắt, đầu khắp nơi, phát hiện ba trai thấy bóng dáng .
Cô bé xoa xoa đôi bàn tay nhỏ bẩn thỉu, hỏi Khoa Khoa: “Các trai của ?”
“Đi bắt chuột tre .” Khoa Khoa lúc đó cũng thấy, nó bổ sung một câu: “Chuột tre cũng là một loài động vật tuyệt chủng, hy vọng ký chủ thể ghi .”
Mãn Bảo từng thấy chuột tre bao giờ, hoảng sợ, vội nhảy đến bên cạnh cây đại thụ, dựa sát nó, hỏi: “Chuột tre là con chuột ?”
“Không , chuột tre thuộc họ Dúi, ngoại hình to khỏe. Ký chủ thể về phía bụi tre một chút, quét ở đó nhiều chuột tre.”
Mãn Bảo liền tìm một cây gậy mặt đất tiến lên.
Mãn Bảo vung gậy gõ gõ đập đập xuống đất, thỉnh thoảng cao giọng gọi hai tiếng Chu Tứ Lang và các . Chu Tứ Lang và các chạy , trong rừng chỉ tiếng vang của cô bé và tiếng côn trùng, chim chóc kêu thỉnh thoảng, ngoài gì cả.
Khoa Khoa chỉ Mãn Bảo đến bụi tre, bảo cô bé tìm một cái hang lớn bên cạnh gốc tre.
Nó hiện cảnh tượng quét trong đầu Mãn Bảo, cô bé thể thấy hai con chuột tre đang xa bộ rễ tre lòng đất, trong đó một con hình vô cùng to lớn, đang lười biếng dùng móng vuốt gãi mặt .
Mãn Bảo vốn chút sợ hãi, nhưng thấy nó mập mạp, thế mà cảm thấy đối phương chút đáng yêu.
Mãn Bảo xổm hang, , cô bé thể nào thò tay hang bắt chứ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nong-gia-tieu-phuc-nu/chuong-222.html.]
Khoa Khoa : “Ký chủ, cô thể dùng khói để ép chúng , đến lúc đó thể hỗ trợ cô bắt giữ. , bắt chuột tre, cô ít nhất ghi một con.”
Mãn Bảo tỏ vẻ thành vấn đề.
Sau đó cũng tìm ba trai mất tích nữa, cô bé liền chổng m.ô.n.g tìm cỏ khô trong rừng.
Sau khi gom ít lá khô và cỏ dại, Mãn Bảo liền mua một chiếc bật lửa từ cửa hàng. Đây là đầu tiên Mãn Bảo đến thứ , nhưng là đầu tiên sử dụng.
Dưới sự chỉ dẫn của Khoa Khoa, cô bé miễn cưỡng bật lửa lên, đó đặt ngọn lửa đang cháy ở cửa hang, nhẹ nhàng thổi một , khói liền từ từ bay trong hang.
Mãn Bảo xem mà mắt sáng rực, cảm thấy nhóm lửa cũng khá vui, thế là ngừng cho thêm củi và cỏ khô hang.
Khoa Khoa cũng ngăn cản, vì nó cũng chỉ lý thuyết, từng đốt lửa bao giờ, đốt thế nào cho phù hợp?
Thế là do Mãn Bảo tham lam, ngọn lửa mới cháy lên bao lâu cô bé cho tắt ngấm, đó khói bốc lên ngùn ngụt. Mãn Bảo quạt một cái, khói liền tỏa tứ phía, sặc đến mức mắt Mãn Bảo đỏ hoe.
Dĩ nhiên, khói lớn như bay ngoài thì tự nhiên cũng sẽ xộc trong.
Không thực thể, dựa quét để “”, Khoa Khoa chẳng hề ảnh hưởng. Nó thấy khói lửa từ cửa hang tuôn , hai con vật trong hang trở nên xao động, con nhỏ hơn liền lao cửa hang .
Khoa Khoa lập tức cảnh báo trong đầu Mãn Bảo, kêu lên: “Ra !”
Mãn Bảo liền theo bản năng dùng cây gậy trong tay chặn cửa hang. Kết quả cây gậy của cô bé đặt xuống, cửa hang nhét đầy cỏ khô “phụt” một tiếng phá tung, trực tiếp hất văng cả cây gậy của cô bé.
Mãn Bảo chút suy nghĩ, duỗi tay nhào tới.
Cô bé trực tiếp ngã sõng soài mặt đất, và ngay khoảnh khắc ngón tay chạm con chuột tre, Khoa Khoa ghi nó hệ thống.
Chuỗi hành động thành, từ cửa hang vọt một con chuột tre to béo hơn nữa. Mãn Bảo còn kịp bò dậy từ mặt đất mặt đối mặt với con chuột tre.
Đối diện với Mãn Bảo, con chuột tre rõ ràng tức giận nhẹ. Trí thông minh của chuột tre cũng thấp, hết nó nhe răng về phía Mãn Bảo, đó cong lưng tấn công.
Khoa Khoa chỉ dẫn cô bé: “Nhào tới bắt , chỉ cần cô thể chạm thể nó, thể kéo nó gian.”
Mãn Bảo tỏ vẻ thành vấn đề, lúc cô bé hưng phấn vô cùng, sớm còn sợ hãi.
Mãn Bảo xổm xuống, vì thể bắt , nên cô bé cả nhảy về phía , dùng để thành nhiệm vụ .
Con chuột tre chờ sẵn, cô bé động, nó lập tức “chít” một tiếng lao qua, trực tiếp từ Mãn Bảo bay vọt .
mà, quần áo của Mãn Bảo một khoảnh khắc chạm con chuột tre, Khoa Khoa ngay khoảnh khắc đó thu nó gian.
Mãn Bảo con chuột tre biến mất hư , vội vàng xem đồ vật trong gian của Khoa Khoa, thấy con chuột tre béo ú đang ngơ ngác ở bên trong, cô bé vui mừng khôn xiết.