Nông Gia Tiểu Phúc Nữ - Chương 226

Cập nhật lúc: 2025-10-24 01:12:36
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Mãn Bảo hoảng sợ, thấy tóc rối bù, mắt đỏ hoe, liền hỏi: “Tứ ca, ?”

 

Tiếng hỏi như một công tắc, Chu Tứ Lang, vẫn luôn sợ hãi đến run tay, “oa” một tiếng lớn lên. Một lớn như trực tiếp phịch xuống đất, chút hình tượng há mồm , nước mắt nước mũi chảy thành một đoàn…

 

Lão Chu đang hút t.h.u.ố.c bên cạnh sợ đến nỗi tay run lên, suýt nữa thì chọc điếu t.h.u.ố.c mắt .

 

Tất cả nhà họ Chu đều sốc, kinh ngạc Chu Tứ Lang đang ngừng.

 

Chu Tứ Lang cả nửa buổi chiều đều sống trong lo sợ, trong đầu là những suy nghĩ như “Mãn Bảo bắt thì ?”, “Mãn Bảo lạc trong núi sói tha thì ?”.

 

Lúc thấy cô em gái còn sống, khỏe mạnh, nỗi sợ hãi trong lòng cuối cùng cũng tìm lối thoát.

 

Hậu quả của việc chạy ngừng nghỉ cũng xuất hiện, tay chân bủn rủn, ngón tay ngón chân còn run nhẹ, trong lòng như oan ức tày trời, “oa oa” lớn, màng đến hình tượng.

 

Tiểu Tiền thị cầm cái muôi chạy từ trong bếp , thấy bộ dạng của , tức buồn hỏi: “Bị thế, ai bắt nạt con ?”

 

Mãn Bảo lúc mới hồn , cô bé cũng chê bẩn, trực tiếp dang tay ôm lấy đầu , tay nhỏ vỗ lưng an ủi: “Tứ ca đừng , em vẫn khỏe mà.”

 

Chu Tứ Lang dang tay dang chân đất, giống như một đàn bà đanh đá ngửa đầu lớn. Đợi đến khi hết nỗi sợ hãi và bi thương trong lòng, lúc mới lấy lý trí, nức nở hồn.

 

Đối mặt với ánh mắt của , Chu Tứ Lang: …

 

quá dữ, nhất thời thể ngừng nấc.

 

Hắn nấc một cái, lau nước mắt, chút đáng thương về phía Mãn Bảo: “Ta, ?”

 

Hiển nhiên, vỏ não của xóa hình ảnh lao ôm Mãn Bảo lớn.

 

Lão Chu nhét điếu t.h.u.ố.c miệng, khe khẽ thở dài một : “Hỏng bét , hôn sự càng khó .”

 

Tiền thị, tiếng của cho khỏi nhà chính, nhíu chặt mày, hỏi: “Con cái gì?”

 

Chu Tứ Lang cúi đầu, run rẩy, gì.

 

Tiếng của Chu Tứ Lang quá lớn, quá thê thảm, hàng xóm giả vờ thấy cũng khó. Lúc bên ngoài nhà họ Chu tụ tập ít , hỏi: “Kim thúc, lão Tứ nhà ông ?”

 

Còn khuyên giải: “Kim ca, con cái lời thì đ.á.n.h vài cái m.ô.n.g là , đừng đ.á.n.h hỏng con.”

 

, lão Tứ sắp mai , cũng giữ chút thể diện cho nó.”

 

Không trách lo lắng, tiếng của Chu Tứ Lang còn t.h.ả.m hơn cả đ.á.n.h vì thua bạc năm ngoái. Lúc đó dù to, kêu thảm, nhưng đều cảm thấy vẫn còn sung sức.

 

, đừng , cũng sự thương tâm và sợ hãi của , thế nên khỏi quan tâm thêm vài câu.

 

Lão Chu ngờ mang tiếng oan, tức đến nỗi hút t.h.u.ố.c nữa, gõ gõ điếu t.h.u.ố.c : “Con ngoài !”

 

Để cho xem ông rốt cuộc đ.á.n.h .

 

Chu Tứ Lang chột dậy, kết quả phát hiện tay chân bủn rủn, dậy nổi. Hắn đáng thương vô cùng về phía Mãn Bảo và các em.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nong-gia-tieu-phuc-nu/chuong-226.html.]

 

Mãn Bảo lập tức che chở : “Cha, Tứ ca bẩn lắm, là để rửa mặt .”

 

Chu Ngũ Lang và Chu Lục Lang cũng đoán chắc chắn hiểu lầm gì đó ở đây, Tứ ca lẽ thấy tin nhắn họ để , thế nên vội vàng tiến lên đỡ Chu Tứ Lang, một trái một : “ cha, chúng con đưa Tứ ca rửa mặt .”

 

Hai vội vàng đỡ Chu Tứ Lang về phòng.

 

Muốn về phòng của họ thì khỏi nhà chính, qua sân về gian nhà phòng chứa củi. Mà lúc ngoài sân đang ít vây xem, thế là các thôn dân đều thấy Chu Tứ Lang hai em trai đỡ .

 

Mọi trong lòng thở dài một tiếng, đều cảm thấy lão Chu cũng quá độc ác, sắp Tết mà còn đ.á.n.h con thành thế , đến nỗi cũng nổi.

 

Mãn Bảo lạch bạch cũng đuổi theo, lão Chu túm chặt , ông cau mày hỏi cô bé: “Tứ ca con vì ?”

 

Mãn Bảo chột : “Con hỏi Tứ ca ngay đây ạ.”

 

Lão Chu nghi ngờ cô bé: “Hôm nay các con chuyện gì ?”

 

Mãn Bảo liên tục lắc đầu: “Không ạ.”

 

Lão Chu giỏi việc tra hỏi, đặc biệt là đối tượng là cô con gái nhỏ, thế nên khi hỏi một câu liền về phía Tiền thị ở cửa.

 

Tiền thị ánh mắt nặng nề Mãn Bảo.

 

Mãn Bảo nắm lấy vạt áo, cúi đầu .

 

Không khí trong phòng nhất thời chút ngưng trệ.

 

Tiền thị thu ánh mắt, : “Đi .”

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.

 

Mãn Bảo như đại xá, liền chạy về phía phòng của Tứ ca và các .

 

Nhà mới xây xong, nhưng vì giường vẫn xong hẳn, nên lúc họ vẫn dọn qua. Chu Tứ Lang vẫn ở cùng Chu Ngũ Lang và Chu Lục Lang trong gian nhà tranh.

 

Mãn Bảo chui , Chu Tứ Lang rửa mặt sạch sẽ, Chu Ngũ Lang đang cẩn thận buộc tóc cho .

 

quá dữ, mắt lúc vẫn còn đỏ và sưng. Thấy Mãn Bảo , liền “hừ” một tiếng hỏi: “Muội chạy thế?”

 

Mãn Bảo tuy chút chột , nhưng cảm thấy chuyện của một , thế là : “Em đang nhặt lá cây, ngẩng đầu lên, các đều thấy . Em gọi các , các cũng trả lời, em liền tìm các .”

 

Lần đến lượt Chu Tứ Lang chột , dừng một chút : “Sau nếu lạc cùng chúng , thì cứ ở yên tại chỗ đừng , nếu chúng tìm, thấy, ai cũng tìm ai.”

 

Mãn Bảo đồng ý: “Lúc đó em nên để tin nhắn cho các , ai.”

 

Nhắc đến chuyện , Chu Tứ Lang liền nổi giận, với Chu Ngũ Lang: “Để tin nhắn cũng xong, chiếc lá đó đều mờ cả .”

 

“Em còn chim sẻ đến mổ nó chứ?” Chu Ngũ Lang còn trách nữa: “Mãn Bảo lạc trong núi, tìm trong núi, chạy đến trấn Bạch Mã Quan gì?”

 

“Lúc đó thấy một đống lá khô cháy dở ở bụi tre, còn tưởng bắt Mãn Bảo .” Chỉ cần tưởng tượng đến điều , Chu Tứ Lang liền khỏi rùng . Trẻ con bọn buôn bắt về cơ bản là tìm .

 

 

Loading...