Nông Gia Tiểu Phúc Nữ - Chương 238
Cập nhật lúc: 2025-10-24 04:17:38
Lượt xem: 6
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Bạch Nhị Lang mở chiếc rương của , lúc mới về phía Bạch Thiện Bảo và Mãn Bảo. Cậu nhanh liền phát hiện điều đúng, chỉ chiếc rương của Bạch Thiện Bảo hỏi: “Những món đồ chơi lúc của ngươi ?”
Bạch Thiện Bảo : “Những món đó bán!”
Bạch Nhị Lang sững sờ, mắt trợn tròn, giận dữ: “Ngươi dối!”
“Không !” Bạch Thiện Bảo , “Biết thế nào là mua bán ? Hai bên tự nguyện mới gọi là mua bán.”
Mãn Bảo lên tiếng ủng hộ : “Ép mua là .”
Bạch Nhị Lang bĩu môi, cảm thấy đúng, nhưng đúng ở chỗ nào. tài ăn của bằng Bạch Thiện Bảo là chắc chắn, huống chi họ còn lấy đông h.i.ế.p ít.
Thế nên vui một chút.
Mãn Bảo liền hỏi : “Ngươi rốt cuộc chơi nữa ?”
“Chơi!”
Bạch Nhị Lang hung hăng mở cả hai chiếc rương lớn của , khoe khoang : “Đồ chơi của nhiều hơn các ngươi.”
Mãn Bảo tò mò ghé xem, đó phát hiện vài món đồ chơi giống , trong đó cô bé thích nhất là mấy cái vòng tròn màu vàng lồng , lúc nãy cô bé cũng thấy trong rương đồ chơi của Bạch Thiện Bảo.
Mãn Bảo liền chỉ mấy cái vòng tròn đó hỏi: “Đây là bằng vàng ?”
“Không ,” Bạch Nhị Lang gãi đầu , “Không bằng gì, dù cũng vàng.”
Mãn Bảo liền thở phào nhẹ nhõm: “May quá, may quá, nếu là vàng thì đắt lắm. Ta mua của ngươi, ngươi bán ?”
“Đây là bảy vòng liên , chẳng vui chút nào,” Bạch Nhị Lang nhiều món đồ chơi như , ngoài bảy vòng liên còn chín vòng liên . Cha mua cho , mua cho , cả mua cho , các của cũng mua cho , đủ loại kiểu dáng đều .
Thế nên thấy Mãn Bảo mua, liền chút suy nghĩ đưa cho cô bé, phất tay : “Cho ngươi đấy.”
Mãn Bảo liền hỏi: “Bao nhiêu tiền?”
Bạch Nhị Lang bao nhiêu tiền?
Lúc mua đồ đều hỏi giá, huống chi là lúc bán đồ.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Cậu ngây thơ Mãn Bảo, : “Ngươi xem cho bao nhiêu thì cho?”
Mãn Bảo cũng ngây , : “Ta bảy vòng liên bao nhiêu tiền.”
Sau đó cả hai cùng về phía Bạch Thiện Bảo.
Bạch Thiện Bảo trầm ngâm một chút : “Ngươi cho nó chín văn tiền .”
Mãn Bảo khiêm tốn thỉnh giáo: “Vì là chín văn?”
“Vì chín là con lớn nhất, hơn nữa cái của nó chơi qua, thuộc loại đồ cũ, cho chín văn cũng đắt .”
Bạch Nhị Lang gật đầu tán đồng, chìa tay về phía Mãn Bảo: “Cho chín văn tiền.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nong-gia-tieu-phuc-nu/chuong-238.html.]
So với Bạch Nhị Lang, Mãn Bảo tự nhận là một đứa trẻ từng trải, dù cô bé cũng hơn một năm kinh nghiệm buôn bán. Thế là cô bé suy xét một chút, cảm thấy chín văn tiền cũng nhiều, bèn từ hộp tiền đếm chín văn tiền cho , đó đặt chiếc bảy vòng liên xinh hộp của .
Bạch Nhị Lang thì hứng thú với đồ chơi của Bạch Thiện Bảo hơn, nhưng một lượt, phát hiện phần lớn những món lấy , đều , một ít thì là những món thích lắm.
Thế là yêu cầu Bạch Thiện Bảo lấy những món đồ chơi mới .
Bạch Thiện Bảo dĩ nhiên đồng ý, kiên quyết thể ép mua.
Mãn Bảo mới tiêu tiền, hơn nữa cô bé một lượt, phát hiện hai họ nhiều món đồ chơi mà cô bé từng thấy, cũng từng chơi, đều mua.
Cô bé liếc hộp tiền của , quyết đoán giới thiệu đồ chơi của với hai .
Bạch Thiện Bảo hứng thú cao, vì thường xuyên chơi cùng Mãn Bảo, đồ chơi của cô bé phần lớn đều thấy qua.
Với nguyên tắc giữ tiền lớn để việc lớn, Bạch Thiện Bảo kiên quyết tiêu tiền.
Bạch Nhị Lang liếc một cái, đang định dời mắt , liền thấy con chuồn chuồn cỏ trong rương của cô bé. Cậu lấy , hỏi: “Cái đan thế nào?”
“Không , Tứ ca đan.” Mãn Bảo nhớ điều gì đó, lục lọi trong rương, nhanh tìm một con chuồn chuồn tre hơn, chắc chắn hơn, vui vẻ : “Xem , cái là Nhị ca .”
Ngay cả Bạch Thiện Bảo cũng khỏi thêm vài , huống chi là Bạch Nhị Lang. Mắt sáng lên, hỏi: “Cái bao nhiêu tiền?”
Mãn Bảo nghĩ nghĩ, cảm thấy chuồn chuồn tre chắc chắn bằng bảy vòng liên , thế là : “Năm văn tiền?”
Bạch Nhị Lang cảm thấy rẻ, từ hộp tiền của đếm năm văn tiền cho cô bé.
Mãn Bảo vui mừng, Bạch Nhị Lang cũng vui mừng, Bạch Thiện Bảo chút vui. Cậu mím môi, liền đẩy đồ chơi về phía Mãn Bảo, hỏi: “Ngươi thích món nào ?”
Mãn Bảo cúi đầu chọn, nhanh chọn một món đồ chơi, thế là hai cũng vui vẻ giao dịch.
Vì đồ chơi mà Bạch Thiện Bảo và Bạch Nhị Lang lấy độ trùng lặp cao, dẫn đến hai mấy hứng thú với đồ chơi của , thế nên giao dịch giữa họ chỉ đếm đầu ngón tay.
Ngược , đồ chơi của Mãn Bảo khác biệt khá lớn với họ. Tuy Bạch Thiện Bảo ban đầu tỏ hứng thú, nhưng nhanh cũng nhịn mà chọn lựa vài món mà từng chơi qua.
Dĩ nhiên, tay nhiều nhất chính là Mãn Bảo.
Cô bé nay tiết kiệm, tuy một bên đau lòng, nhưng thấy đồ vật thích là thể mua.
Thế là, cô bé từ chỗ Bạch Nhị Lang và Bạch Thiện Bảo mua một lượng lớn đồ chơi. Tiền tuy nhưng cũng nhiều.
Tiền đồng trong hộp tiền giảm với tốc độ thể thấy bằng mắt thường.
Mãn Bảo cảm thấy như , thế là cô bé suy nghĩ một lát, liền đặt túi xách mặt, duỗi tay trong một cái, liền lấy một vốc kẹo, bọc trong giấy dầu màu xám nhạt thông thường. Mở , bên trong là các loại kẹo đủ màu sắc.
Mắt Bạch Nhị Lang khỏi sáng lên.
Cậu Mãn Bảo một loại kẹo ngon, màu sắc cũng , nhưng cô bé keo kiệt, nay đều chỉ cho Bạch Thiện Bảo ăn, cho ăn.
Bây giờ thấy cô bé lấy , liền khỏi nuốt nước bọt.
Mãn Bảo hỏi họ: “Các ngươi mua ?”
Ngay cả Bạch Thiện Bảo cũng khỏi mua: “Bao nhiêu tiền?”