Đại Cát lúc đ.á.n.h xe ngựa thì mấy khi vung roi, để ngựa từ từ, đợi đến phiên xe bò thì càng vung roi, dứt khoát lên càng xe bắt đầu lim dim mắt, lắc lư, cứ như ngủ gật .
Xe bò chậm rì rì về, Bạch Thiện Bảo liền hỏi Mãn Bảo: “Sao ăn với con bạc? Trong sách , cờ b.ạ.c thể tin.”
Mãn Bảo gật đầu: “Con bạc thì thể tin, nhưng Thạch Hiểu Ân hiện giờ vẫn còn thể tin.”
Chu lục lang cũng gật đầu: “Thạch đại gia ở phố chợ cũng nổi tiếng lắm, vẫn giảng đạo nghĩa, bán cho chúng thì sẽ lừa chúng .”
“ lòng thể phòng,” Bạch Thiện Bảo tin tưởng lắm một con bạc, : “Chi bằng chúng về hỏi bác đường , hỏi rõ thủ tục giao dịch mặt tiền cửa hiệu, xong việc báo cáo với Dương đại nhân một chút, để tránh tương lai tranh chấp thì các chịu thiệt.”
Mãn Bảo gật đầu: “Thật kỳ lạ, Thạch đại gia bán cửa hàng, ai ngăn cản nhỉ? Nhà nhiều hầu thế cơ mà?”
“Tớ dạo ít thành, việc hỏi Tư thể .”
Câu hỏi đặt , bọn họ còn tin tức từ Chu tứ lang, thì Chu tứ lang chuyện bọn họ mua cửa hàng từ chỗ bọn họ , nhất thời kinh ngạc thôi, vội vàng hỏi: “Hắn chỉ bán một gian? Hay là bán nhiều gian?”
Mãn Bảo: “Bọn em chỉ thấy bán một gian.”
“Ai da, các em thấy nghĩa là bán, các em nên hỏi nhiều một chút.”
Mãn Bảo : “Em cũng chỉ mua một gian, hỏi nhiều thế gì?”
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
“Em ngốc hả, nếu mặt tiền cửa hiệu nhà vị trí , đắt, trong nhà cũng thể mua mà.”
“Người quản tiền là cha chứ ,” Mãn Bảo : “Anh cũng vô dụng.”
Chu tứ lang nghĩ nghĩ : “Anh với cha.”
“Cái gì?” Lão Chu kinh ngạc suýt chút nữa đập cái tẩu t.h.u.ố.c đầu Chu tứ lang, trừng mắt hỏi: “Mãn Bảo mua cửa hàng, đó mày cũng mua?”
“Cha, con cũng mua, là nhà mua.” Hắn : “Cha quên năm ngoái con từng với cha , trong nhà nhiều tiền như giữ cũng vô dụng, chi bằng đem mua cửa hàng...”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nong-gia-tieu-phuc-nu/chuong-698.html.]
“Thôi dẹp ,” Lão Chu ngắt lời , : “Ai vô dụng, mày năm nay chỉ riêng nuôi bọn Đại Đầu học tốn bao nhiêu tiền ?”
“Tiền đó chẳng do bọn đại ca tự bỏ ?”
“ thế, nhưng chẳng và mày chia tiền xuống ? Số lông cừu vẫn là từ và mày mà !” Lão Chu ngốc, : “Mẹ mày , đợi sang năm thu hoạch lúa mì vụ đông, lương thực trong nhà tiếp ứng thì chia tiền một nữa, tìm nhiều tiền như cho các mua cửa hàng?”
“Cha, cửa hàng mua về thể buôn bán, cũng thể cho thuê thu tiền tô mà.”
“Nhà chúng thể ăn cái gì?”
Chu tứ lang lập tức : “Chị dâu cả thể bán đồ ăn.”
“Mãn Bảo mới nó tặng cho chị dâu cả mày, cần nhà chúng mua.”
“...” Chu tứ lang: “Vậy nhà chúng còn thể bán tạp hóa mà.”
“Năm ngoái chẳng , Hai mày cũng bảo, trong nhà bán mấy thứ rau dưa linh tinh bày sạp còn dễ bán hơn, mày tốn hơn trăm lượng bạc chỉ để mua một gian cửa hàng bán tạp hóa, mày thấy lỗ vốn .” Lão Chu : “Mày nhà chúng tích cóp bao lâu mới một trăm lượng ?”
“Nhà chúng giờ còn như nữa, cửa hàng cũng thể cho thuê mà.”
“Lão Nhị, cửa hàng ở huyện thành, một tháng bao nhiêu tiền?”
“Không nhất định, tùy vị trí và lớn nhỏ, chỗ thì một tháng hai ba lượng cũng , chỗ kém thì tầm một lượng cũng thuê .”
“Mày xem, Mãn Bảo , tính toán cho Tư mày xem, cửa hàng hai lượng bạc thì một năm thu bao nhiêu tiền tô?”
“Hai mươi bốn lượng.”
Lão Chu vỗ đùi: “Cho nên thì cái cửa hàng cũng cần mua, mua thế chẳng phí tiền ? Mấy thứ cơm canh đó kiếm tiền , nhặt nhạnh từng đồng từng hào, một ngày bao nhiêu ăn mới kiếm hơn một trăm lượng ?”