Nông Gia Tiểu Phúc Nữ - Chương 702

Cập nhật lúc: 2025-12-06 08:15:42
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chu tứ lang lập tức ngắt lời suy tư của Mãn Bảo, cao giọng hỏi: “Em cảm thấy những món ăn đó định giá bao nhiêu thì thích hợp?”

 

Mãn Bảo liền dời sự chú ý, tạm thời nén vấn đề xuống đáy lòng, cùng thảo luận chuyện mở cửa hàng.

 

Tất cả thở phào nhẹ nhõm, tuy rằng ba một năm nhiều nhất may hai bộ quần áo, nhưng hai bộ cũng là nhiều, tiết kiệm tiền chia đều ba phần, cô em yêu quý (cô út) nhà bọn họ cũng thể thêm một ít ?

 

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

Cần ki bo thì vẫn nên ki bo một chút mới .

 

Không, đúng, đây gọi là ki bo, cái gọi là tiết kiệm!

 

Bên tiểu viện thảo luận khí thế ngất trời, ngủ yên, cách một bức tường vợ chồng Chu đại lang cũng ngủ, thấy hốc mắt vợ vẫn còn đỏ, Chu đại lang nhịn : “Còn ?”

 

Tiểu Tiền thị lau nước mắt, : “Em chỉ là ngờ tới... Trước mắt cứ nhận tấm lòng hiếu kính của Mãn Bảo , với cha ?”

 

“Nói , hộ tịch đều lấy đến đây .”

 

Tiểu Tiền thị thở phào nhẹ nhõm: “Ngày mai giữ chân Mãn Bảo, và chú Hai tự , nhớ rõ ghi cửa hàng danh nghĩa của Mãn Bảo.”

 

“Ta , nàng cứ yên tâm .”

 

Tiểu Tiền thị yên tâm, dựa đầu giường : “Tuy rằng đây là Mãn Bảo hiếu kính, nhưng cha đều còn , ghi danh nghĩa Mãn Bảo, xuất giá của hồi môn cho cô .”

 

Chu đại lang vợ : “Nàng nghĩ cũng thật nhiều, đặc biệt ghi danh nghĩa Mãn Bảo, chẳng lẽ còn sợ cha biển thủ cửa hàng ?”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nong-gia-tieu-phuc-nu/chuong-702.html.]

Mặt Tiểu Tiền thị đỏ lên, lầm bầm : “Chàng cái gì thế, cha như .”

 

Nàng dừng một chút tiếp: “Chỉ là em nghĩ, trong nhà càng ngày càng đông, hiện giờ đều đồng lòng, nhưng bọn trẻ dần dần lớn lên, đông thì ý kiến tránh khỏi nhiều, cho dù cửa hàng là do Mãn Bảo bỏ tiền mua, nên của hồi môn cho Mãn Bảo.”

 

thời gian dài, năm qua năm khác, tránh khỏi quên. Đợi Mãn Bảo gả chồng, ít nhất còn đợi sáu bảy năm nữa, em đoán cha thương Mãn Bảo, lẽ giữ đến tám chín năm mới gả cũng nên, đến lúc đó đem cửa hàng tên cha cho Mãn Bảo mang của hồi môn, chỉ sợ trong nhà tâm thoải mái.”

 

Tiểu Tiền thị nhỏ: “Nếu thế, chi bằng ngay từ đầu ghi danh nghĩa Mãn Bảo, đến lúc đó cô mang cửa hàng cũng là danh chính ngôn thuận.”

 

Đừng gì mà ghi danh nghĩa nàng, cửa hàng của hồi môn nàng mang tới, cũng đại phòng bọn họ dùng tiền riêng mua, đợi cha chồng trăm tuổi, mấy thứ đều lấy chia.

 

Tiểu Tiền thị tự nhiên cũng tư tâm của , nghĩ rằng, nếu vì một gian cửa hàng như lòng trong nhà rối loạn thì đáng; nếu thật sự loạn, lợi ích thực tế cũng nên rơi nhà bên .

 

Mà Mãn Bảo hiển nhiên xếp hàng ngũ nhà .

 

Đương nhiên, lời Tiểu Tiền thị sẽ với Chu đại lang, bởi vì trong lòng Chu đại lang, em gái là nhà, các em trai và các cháu trai tự nhiên cũng là nhà.

 

Tóm lúc hai vợ chồng thương lượng xong, nhất định ghi cửa hàng danh nghĩa Mãn Bảo.

 

Sáng sớm hôm , Chu tứ lang liền ríu rít bàn bạc với cha , bảo đều huyện thành giúp đỡ: “Bên trong bàn ghế mua, trong ngoài còn quét tước, xem thứ gì cần sắm sửa thì tranh thủ Tết cho xong, qua Tết là thể khai trương.”

 

Lão Chu nghĩ nghĩ, cảm thấy lý, vì thế phất tay : “Được, trừ vợ thằng Ba và vợ thằng Tư ở nhà trông con , còn ai thì hết . thằng Cả, tiện đường mua thêm ít đồ ăn về, hàng Tết trong nhà chuẩn đó lẽ đủ.”

 

Ông : “Hai ngày nay các con ăn cũng tốn quá.”

 

Loading...