Nông Gia Tiểu Phúc Nữ - Chương 709

Cập nhật lúc: 2025-12-06 11:26:26
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Dương Hòa Thư liền thoáng qua quán cơm , dẫn bọn họ một lâu nghiêng đối diện quán cơm đó, gọi xong mới : "Bọn họ kỳ thật cũng là huyện La Giang, nếu thì cũng phần nhiều là các huyện khác thuộc Miên Châu."

 

Dương Hòa Thư nhận lấy chén , Mãn Bảo : "Bất quá ngươi bọn họ chuyện giống cũng sai. Đám lính đều là đó lâu mới điều phái trở về. Bọn họ tòng quân rời từ sớm, hiện giờ phân phối về quê, bôn ba bên ngoài mười năm, hoặc mười mấy năm, giọng quê hương đổi cũng là bình thường."

 

Bạch Thiện Bảo tò mò: "Vì đem binh lính điều phái về quê?"

 

"Đây là phúc chính hàng đầu của triều đình. Thánh Thượng nhân hậu, cho phép binh lính qua tuổi năm mươi và tàn tật giải giáp trở về nhà. Trừ một ít trấn quan trọng ở biên quan , địa phương còn đều cắt giảm binh lính, binh lính cắt giảm điều phái về quê nhập quân đóng trú tại địa phương."

 

Quân đóng trú ở huyện thành thường là tuyển mộ từ địa phương, khác với nha dịch và sai , ai thích tòng quân cả, cho dù là đóng quân ở địa phương cũng .

 

Cho nên quân đóng trú ở các huyện khó đủ , đặc biệt là loại địa phương biên quan cũng chẳng yếu địa chiến lược như bọn họ, quân đầy đủ càng khó.

 

Số danh ngạch trống hơn phân nửa là Giáo úy địa phương cùng Huyện úy ăn chặn, cho nên khi bên điều phái binh lính xuống, Dương Hòa Thư lo lắng nhiều liền tiếp nhận.

 

Bởi vì quân lương nuôi đám binh lính vốn dĩ Giáo úy và Huyện úy ăn chặn , hiện giờ thêm những , chi của huyện nha cũng nhiều hơn bao nhiêu, chỉ là Huyện úy cùng Giáo úy ăn ít một chút thôi.

 

lúc thấy đám binh lính , Dương Hòa Thư chút lo lắng. Hắn thực thích chia sẻ tâm sự cùng ba bạn nhỏ , bởi thở dài : "Bọn họ nếu đem thói hư tật mang đến huyện thành, chỉ sợ chút khó quản giáo."

 

Mãn Bảo dựa cửa sổ đám binh lính , một kẻ tựa hồ chê nước ngon, tùy tay hất nước trong chén ngoài.

 

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

Nước hất trúng đường, gã lính ngược còn hung hăng hơn cả tạt, trừng mắt quát hỏi: "Nhìn cái gì mà , còn nữa là tao móc mắt mày !"

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nong-gia-tieu-phuc-nu/chuong-709.html.]

Mãn Bảo chép miệng : "Hung dữ quá, ngài sẽ đ.á.n.h đòn bọn họ ?"

 

Dương Hòa Thư chắp tay lưng ở phía nàng, khẽ lắc đầu : "Loại binh lính đ.á.n.h phục . Hơn nữa, bọn họ thuộc quyền quản lý trực tiếp của ."

 

Đây mới là điều lo lắng nhất.

 

Tuy rằng Huyện úy và Giáo úy đều , nhưng trong tình huống bình thường, Huyện lệnh trực tiếp quản lý quân đóng trú. Hắn cũng tiện chuyện nhỏ gì cũng nhúng tay , như quá mức bá đạo, Huyện úy cùng Giáo úy cũng sẽ ý kiến.

 

Mãn Bảo nghi hoặc hỏi: "Bọn họ ăn nhiều thật, rượu thịt, giống cái tên nha dịch xa từng đến nhà , định ăn quỵt uống chùa?"

 

Dương Hòa Thư: "...... Không , bọn họ tới trong thành cũng hơn hai tháng , từng qua chuyện bọn họ nợ tiền trả, chỉ là chuyện hành sự bá đạo một chút thì đúng là ."

 

"Binh lính nhiều tiền như ?" Mãn Bảo thực nghi hoặc, "Cha thường , cái gì cũng đừng tòng quân, nghèo , còn khả năng mất mạng."

 

Bạch Thiện Bảo thoáng qua liền : "Nha môn mới phát quân lương, ăn tết bọn họ sẽ phát thêm một tháng tiền lương."

 

Dương Hòa Thư gật đầu: "Không sai."

 

Thấm nhuần tư tưởng của nhà họ Chu, Mãn Bảo thể tưởng tượng nổi, mở to hai mắt: "Bọn họ thế nhưng lấy nhiều tiền lương như để ăn cơm uống rượu, mang về nhà ?"

 

"Đại ca bọn họ nếu ở bên ngoài kiếm tiền mà mang về nhà, trực tiếp mua rượu mua thịt ăn, về nhà phỏng chừng đến cửa cũng . Không đến cha , các tẩu t.ử cũng sẽ bỏ qua cho bọn họ."

 

Loading...