Tiền thị nghĩ nghĩ : "Cũng cần gọi quá phức tạp, trực tiếp gọi Chu Ký cũng ."
"Chu Ký quán cơm?"
Lão Chu liền vỗ đùi, vui vẻ : "Liền gọi tên ! Nhà họ Chu mở quán cơm, gọi tên là chuẩn xác nhất."
Mãn Bảo đảo mắt, xoay chạy tìm Chu Tứ Lang đòi lá cờ.
Chu Tứ Lang trải lá cờ cho nàng xem, chỉ hình vẽ bên : "Thấy , đây là dấu hiệu chuyên dùng để buôn bán, mấy lá cờ còn mua từ cửa hàng tạp hóa bên cạnh nha môn, nơi khác mua , đúng là đủ phiền phức."
Mãn Bảo lấy nghiên mực nhất của , mài mực, đó cầm cây bút lông to nhất chấm mực.
Nàng ít dùng cây bút , chỉ thỉnh thoảng lúc luyện chữ mới cố ý dùng nó, còn đều thích dùng bút cỡ nhỏ hơn.
Mãn Bảo tĩnh tâm, vận dụng ngòi bút một xuống bốn chữ.
Chu Tứ Lang đ.á.n.h vần từng chữ: "Tiền - Ký - Quán - Cơm!"
Chu Tứ Lang lắc lư đầu tán thưởng: "Tên thật tục, tên !"
Phương thị nhịn đẩy một cái.
Mãn Bảo tán đồng gật đầu: "Tên tục khí, chứng tỏ hợp khẩu vị đại chúng nha, mở quán cơm chính là đón ý hùa khẩu vị mà."
"Không tồi, tồi."
Hai em đều ngâm ngâm, đối với cái tên hài lòng đến .
Lá cờ mang sang sân lớn giao cho Chu Nhị Lang dùng cây sào trúc căng lên. Lúc đầu lão Chu còn tủm tỉm, nhưng chờ lá cờ mở , ông thế nào cũng thấy đúng lắm.
Ông ngửa đầu hồi lâu, chút chột , nhịn mãi đành lầm bầm: "Chẳng lẽ vẫn luôn nhận sai chữ? Đem chữ Tiền tưởng thành chữ Chu, đem chữ Chu tưởng thành chữ Tiền?"
Chu Nhị Lang kéo dây thừng, xác định lá cờ cố định liền đầu hỏi: "Cha, cha gì thế?"
Lão Chu ho nhẹ một tiếng, : "Ta bảo con cái tên con đặt cho xem."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nong-gia-tieu-phuc-nu/chuong-715.html.]
Chu Nhị Lang chữ cũng nhiều lắm, nhưng ít tên trong nhà đều nhận mặt , một chữ thông dụng cũng , tuy rằng đại bộ phận .
vẫn thực tự tin bốn chữ: "Tiền Ký Quán Cơm!"
Lão Chu trợn tròn đôi mắt, vỗ đùi : "Ta bảo mà, thể nhận sai ! Đã bao nhiêu năm nay, thỉnh thoảng nha môn thu thuế đều tự ký tên , cái ... cái là chữ Tiền mà!"
Chu Nhị Lang ngơ ngác : "Là chữ Tiền nha, con cũng nó là chữ Chu."
"Mày cái gì! Nó vốn dĩ là chữ Chu! Mãn Bảo ? Cái con bé lén lút chuyện lưng , mau tìm nó về đây cho !"
Mãn Bảo tìm tới cũng sợ, lý do của nàng đặc biệt đầy đủ: "Vốn dĩ chính là mua cho tẩu tử, tẩu t.ử họ Tiền, cho nên gọi là Tiền Ký nha."
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
"Tẩu t.ử con cũng là dâu con nhà họ Chu, gọi Chu Ký càng tật gì."
"Được, cha mua một lá cờ khác ," Mãn Bảo đặc biệt hào phóng phất tay , "Đến lúc đó con lên là ."
Lão Chu liền trừng mắt bốn chữ lá cờ hỏi: "Không thể mang bờ sông giặt sạch ?"
Chu Tứ Lang lập tức kêu lên: "Cha, vải dễ giặt . Chữ rửa sạch con , nhưng lá cờ chừng sẽ nhuộm thành màu khác, như khó coi lắm."
"Một lá cờ bao nhiêu tiền?"
"Một trăm văn."
"Một trăm văn!?" Lão Chu lớn tiếng , "Cướp tiền , chỉ một miếng vải như ."
"Cha, quan trọng là vải, quan trọng là cái hình đóng dấu vải . Cha , quan phủ quy định vải chỉ thể mua ở một nhà tạp hóa, nơi khác căn bản chỗ mua, cho nên đặc biệt đắt."
Lão Chu miếng vải, con gái , nhịn hừ một tiếng, chắp tay lưng bỏ .
Mãn Bảo liền hì hì hỏi: "Cha, cha còn đổi ?"
"Đổi cái gì mà đổi, đổi, tiền nhiều để mà đốt !"
Dù cửa hàng cũng tên con gái ông, quan tâm Ký cái gì, chín phần mười vẫn là đồ của nhà họ Chu bọn ông.