trong lòng vẫn nhịn thầm oán: Đây mà là thương nhân ? Lừa ai thế?
Mãn Bảo ở một bên đến say sưa, Bạch Thiện Bảo nhịn dùng khuỷu tay huých nàng.
Mãn Bảo suy nghĩ một lát, liền lặng lẽ nhắc nhở : "Nói về 'Không chi giáo' trong Đạo Đức Kinh ."
Bạch Thiện Bảo liền hiểu, lúc mới ung dung đáp lời.
Lý Nhị Lang lúc mới về phía Mãn Bảo, với Trang : "Trang hai ..." Hắn cúi đầu bắt gặp ánh mắt của Bạch Nhị Lang, khựng , sửa lời: "Có ba học trò giỏi a."
Trang tự nhiên khiêm tốn một phen.
Lý Nhị Lang ăn xong miếng bánh nướng tay, uống ngụm nước sang bắt chuyện với nông dân bên cạnh: "Lão trượng, trong sọt đựng gì thế?"
"Là ngó sen đào bùn lầy," nông dân cho xem đồ trong sọt, giải thích: "Lúc rau xanh trồng trong nhà còn ít, ngó sen lưu mùa đông năm ngoái đào xong, vặn đào mang thành bán."
"Chỗ là bán hết ?"
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
"Bán , bán , chỉ còn dư mấy đốt thôi," nông dân tủm tỉm , "Chẳng qua trong thành ngủ tiện, cho nên mới cố ý khỏi thành tới tá túc trong đạo quan."
Lý Nhị Lang liền : "Đạo quan cũng tệ, còn cố ý chừa tĩnh thất cho qua đường nghỉ chân."
" , tĩnh thất , mấy năm mới bắt đầu xây lên, cho nên chúng mới dám nán trong thành đến khuya, chờ dạo xong chợ chiều mới khỏi thành," nông dân , "Nếu là ngày , chúng qua giờ Thân là về nhà ."
Mãn Bảo tò mò hỏi: "Không thể đường suốt đêm ? Trời tối thể đốt đuốc mà."
"Ai da, cái đó cũng dám , núi rừng rậm rạp, cho dù một hai kết bạn cũng dám đường núi lúc nửa đêm."
Bạch Thiện Bảo cũng thấy hứng thú, phấn khích hỏi: "Có sơn tặc ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nong-gia-tieu-phuc-nu/chuong-731.html.]
Lý Nhị Lang: "......"
Người nông dân ha ha : "Cũng sơn tặc, nhưng đêm an . Cho dù kẻ , lỡ đụng tà ma thì ?"
"Nhà ông cách đây xa ?" Lý Nhị Lang sợ Bạch Thiện Bảo hỏi câu gì kỳ quái, vội vàng kéo đề tài trở .
"Xa chứ, một chuyến mất gần hai canh giờ đấy."
Lý Nhị Lang: "Lâu như ?"
" , cho nên chúng trời hửng sáng cửa. Lúc đến huyện thành thì kịp chợ sáng, chỉ thể chờ chợ trưa. chợ trưa mua đồ ăn ít, ngược chợ chiều nhặt của rẻ thì nhiều, tuy rằng giá cả ép xuống thấp, nhưng gì cũng bán ?"
Lý Nhị Lang hỏi: "Mấy năm nay cuộc sống trong nhà khó khăn ? Nghe hai năm Ích Châu lũ lụt, Mậu Châu cũng vạ lây."
"Ai nha, chính vì trận lũ lụt đó mà hiện tại mới vật lộn kiếm sống thế ," nông dân , "Hồi đó vì giữ mạng, trong nhà nợ ít tiền, cũng may mấy năm nay mưa thuận gió hòa, tính toán thêm hai năm nữa là thể trả hết nợ, chỉ cầu ông trời mấy năm tiếp theo cũng ban cho bát cơm ăn."
"Nợ cái gì mà thế nhưng trả nhiều năm như ?"
"Hai bao hạt kê."
Lý Nhị Lang mở to mắt, hỏi: "Chẳng lẽ cả nhà các lao động một năm, trừ phần nhà ăn, dư nổi hai bao hạt kê ? Thế mà chia bốn năm để trả?"
" mượn là hạt kê năm thiên tai, lúc một đấu hạt kê giá tới ba mươi văn, đấy là nợ mượn, còn lãi suất. Sau bất kể là trả tiền trả hạt kê đều theo giá thị trường." Người nông dân : "Nợ lãi đẻ lãi con, mấy năm nay giá lương thực cao, chẳng càng trả càng nhiều ? cố ý nhờ lý chính tính toán giúp, ước chừng trả bốn năm mới hết."
Mãn Bảo chớp chớp mắt, : "Giống như sòng bạc cho con bạc vay nặng lãi ."
Bạch Thiện Bảo: "Lãi đẻ lãi con là phạm pháp chứ nhỉ?"
Bạch Nhị Lang hỏi: "Quan phủ sẽ quản ?"