"Vấn đề vẫn lớn," Bạch Thiện Bảo , "Nếu nước mưa thể đến đúng lúc trổ bông, thì chỉ hạt lúa no tròn, mà bông lúa cũng sẽ dài hơn một chút."
" cũng thể bảo ông trời mưa là mưa ?"
Bạch Thiện Bảo: "Cho nên tưới."
Lý Nhị Lang nhịn Bạch Thiện Bảo.
Người nông dân kêu "ai da" một tiếng, : "Nhiều đất như , chỗ nào mà tưới cho xuể, hơn nữa lúc lúa mì trổ bông cũng là lúc cỏ trong ruộng mọc nhất, lúc cỏ trong ruộng thì càng thu hoạch."
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Mãn Bảo : "Nói đến cùng vẫn là vấn đề nhân lực, thể cày sâu cuốc bẫm. Nếu trong nhà thêm mấy con trâu thì ."
"Còn thêm mấy con trâu nữa chứ, thôn chúng tính tính nhà trâu cũng chỉ mới một hộ," nông dân cách ăn mặc của Mãn Bảo bọn họ, thấy vẻ bình thường, nhưng liếc mấy con ngựa bên ngoài, ông : "Tiểu công t.ử cùng tiểu nương t.ử trong nhà phú quý, dân chúng khổ thế nào."
"Cháu chứ, nhà cháu cũng nghèo."
Người nông dân mới tin: "Người nghèo mà thể học ? Lại còn là bé gái."
"Đó là bởi vì của chúng cháu , cháu học tốn tiền. Hơn nữa bé gái thì , nhà cháu chính là cháu học , các cháu trai cháu gái của cháu mới học ." Mãn Bảo : "Nếu nhân lực nhất thời , sức kéo cũng đủ, các bác đổi giống lúa mì mới ."
Mãn Bảo thật lòng đưa kiến nghị cho bọn họ, : "Giống lúa đổi, mỗi năm tết Trùng Dương trồng thêm một tháng lúa mì vụ đông, tuy sẽ mệt chút, nhưng thêm một vụ thu hoạch thì cũng đáng. Hơn nữa bột mì từ lúa vụ đông ăn ngon hơn lúa vụ xuân."
"Trồng lúa vụ đông, thế là một năm hai vụ, độ phì của đất sợ theo kịp."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nong-gia-tieu-phuc-nu/chuong-734.html.]
"Ủ nhiều phân chút, đổi sang luân canh, cũng một năm hai vụ, mà là hai năm ba vụ," Mãn Bảo , "Thôn chúng cháu thử , độ phì của đất vẫn theo kịp."
"Còn cày cũng thể đổi," Bạch Thiện Bảo cũng , "Huyện La Giang chúng cháu hiện dùng loại cày đỡ tốn sức hơn một chút. Các bác nếu mua nổi trâu, chi bằng đổi một bộ cày , gì cũng giúp đỡ vất vả hơn một chút."
Bạch Thiện Bảo nghĩ nghĩ, hỏi nông dân: "Các bác ủ phân như thế nào?"
Những trong tĩnh thất thấy bọn họ chuyện nhà nông say sưa, cũng sôi nổi vây , mồm năm miệng mười bàn tán. Sau đó hỏi hai : "Tiểu công t.ử cùng tiểu nương t.ử còn nhỏ tuổi, cũng trồng trọt ?"
Thấy vẻ mặt đều là hoài nghi, Bạch Thiện Bảo liền kiêu ngạo ngẩng đầu : "Đó là tự nhiên, chuyện nông tang sách vở ghi chép, huống hồ chính chúng cháu cũng đất, quanh năm trồng trọt, tự nhiên là ."
Có to : "Tiểu công tử, còn trồng trọt hai mươi năm đấy, nếu tính từ lúc sáu bảy tuổi thì đến nay gần ba mươi năm, chẳng rành hơn các cháu ?"
" mà sản lượng nông trang của chúng cháu cao hơn nhà bác," Bạch Thiện Bảo , "Làm việc, cứ càng lâu thì càng giỏi. Đất đai là sự tồn tại trung thực nhất đời , cùng một mảnh đất, bác bỏ bao nhiêu công sức, đúng bao nhiêu, thì sẽ thu hoạch bấy nhiêu."
Mãn Bảo liên tục gật đầu: "Huyện La Giang cách đây xa, hai nơi khác là mấy. Nếu giống lúa mới ở huyện chúng cháu mùa, thì ở nơi khác cũng thể mùa, đối với các bác tự nhiên cũng là dùng ."
"Chưa từng qua giống lúa mới gì cả, giống lúa của các cháu là từ ?" Người nông dân vây quanh chen , đẩy Lý Nhị Lang sang một bên.
Lý Nhị Lang thoáng qua Bạch Thiện Bảo cùng Mãn Bảo, yên lặng dịch m.ô.n.g một chút, xuống bên cạnh bọn họ.
Mãn Bảo kinh ngạc, kêu "di" một tiếng : "Các bác đến tiệm lương thực tìm ? Bên trong treo biển bán giống lúa mới ?"
"Giống lúa nhà giữ là đủ dùng, việc gì còn đến tiệm lương thực tìm mua? Giống lúa ở đó cũng chắc hơn của chúng , đắt đến c.h.ế.t khiếp."