Mọi cùng về phía Trang .
Trang : "Ta ."
Mọi liền về phía Đại Cát.
Đại Cát nghĩ nghĩ : "Nơi là thành Ích Châu, lẽ sẽ đắt hơn một chút, tiền lương tháng năm trăm văn chắc là nhỉ?"
Chu Tứ Lang tính toán khoản chi tiêu , lập tức từ chối: "Thế , thuê đầu bếp nữ, gạo mì dầu muối các thứ cũng là chúng mua, thế thà ngoài ăn còn hơn."
Hắn đếm đầu ngón tay : "Một đĩa rau thịt, đắt nhất cũng chỉ mười hai văn, một ngày một trăm văn là dư dả. Thuê đầu bếp nữ, còn bao bà ăn ở nữa."
"Thôi , về chúng ăn ở bên ngoài. Gần đây cũng ít quán cơm, gọi đưa tới tận cửa, hoặc là tới đó mua mang về là ." Trang cũng ủy khuất dày của .
Chu Tứ Lang lấy tiếc, lén hỏi Mãn Bảo lưng : "Anh nấu ăn khó ăn thật ? Anh thấy cũng ngon mà."
"Mọi ăn đồ nấu đều cảm giác , nhị tẩu cũng thấy đồ ăn chị nấu khó ăn bao nhiêu."
Chu Tứ Lang: "...... Vậy em xem, là nấu khó ăn, là nhị tẩu nấu khó ăn?"
Mãn Bảo nghĩ nghĩ : "Cũng sàn sàn thôi, nhị tẩu kém hơn chút xíu."
Chu Tứ Lang liền thở phào nhẹ nhõm: "Vậy là còn ăn mà. Thật là, các đúng là nhiều tiền để đốt."
Bất quá một đoàn sáu , năm tán thành ăn ngoài, cũng chỉ thể đồng ý.
Dùng qua cơm trưa, ai về phòng nấy nghỉ ngơi, Chu Tứ Lang theo Mãn Bảo phòng nàng.
Tính cả nhà chính, tổng cộng bảy gian phòng. Ở giữa là nhà chính, Trang ở gian hướng nam, gian hướng bắc thì thư phòng, nơi đó ánh sáng đặc biệt rộng rãi, Trang cho chuyển bốn cái bàn từ phòng khác , thể cùng sách học tập ở bên trong.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nong-gia-tieu-phuc-nu/chuong-743.html.]
Còn bốn gian phòng ở hai bên chái đông tây, ba đứa nhỏ mỗi chiếm một gian, Chu Tứ Lang thì ở chung một phòng với Đại Cát.
Chu Tứ Lang xách một cái túi phòng Mãn Bảo, lắc lắc vui vẻ : "Em đoán xem trong là cái gì?"
"Tiền đồng chứ gì, em thấy tiếng ." Mãn Bảo đưa tay đón lấy, mở túi , kinh hỉ hỏi: "Là tiền bán t.h.u.ố.c hả?"
"Không sai, nữ trinh t.ử và gừng khô mang ngoài đều bán hết , bất quá hiệu t.h.u.ố.c thích dùng bạc thanh toán, trả bộ là tiền đồng." Chu Tứ Lang : "Anh nghĩ chúng ngoài mua bán đều là đồ lặt vặt, dùng tiền đồng nhiều hơn, nên nhận hết."
"Bọn họ thu mua giá cao ?"
"Nữ trinh t.ử cao hơn ba văn so với giá Trịnh chưởng quầy đang trả hiện nay, gừng khô cao hơn hai văn." Chu Tứ Lang : "Em đừng một cân chỉ hơn hai ba văn, hai thứ nhà nhiều lắm. Đặc biệt là mùa xuân năm ngoái trồng sống thêm bốn mươi mấy cây nữ trinh, đến thu đông sang năm, mấy cây cũng thể kết quả.
Năm nay mới đầu xuân, bọn họ chiết từ cây nữ trinh xuống hơn ba mươi cành đem giâm, ước chừng cũng hai mươi mấy cây thể sống...
Cho nên nữ trinh t.ử nhà họ sẽ chỉ ngày càng nhiều. Bên Ích Châu một cân đắt hơn huyện La Giang ba văn, một xe thể dôi bao nhiêu tiền chứ?
Tích tiểu thành đại chẳng là nhiều ?
Càng đừng gừng khô , năm nay bọn họ thuyết phục cha già, lấy hai mảnh đất bên sườn đồi nhỏ trồng gừng.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Thực sự là hai mảnh đất đó thu hoạch hạn, bọn họ trồng đậu thu hoạch cũng ít, nhưng thấy đất ở đó khá cát, lấy trồng gừng vặn.
Cho nên chỗ đó gừng non, còn mấy mảnh đất trồng gừng hiện tại của gia đình đều thể để thành gừng già, đến lúc đó phơi khô bán cho hiệu thuốc, giá cả còn cao hơn nữ trinh tử.
Chu Tứ Lang lấy hết các túi tiền đồng giao cho Mãn Bảo, : "Em nhớ ghi sổ, tiền em giữ lấy, chờ về nhà em tính sổ với cha ."
Mãn Bảo liền nhận lấy tiền. Luận về giấu tiền ai giỏi nhất, an nhất?