Khoa Khoa: "Không ngoài."
Mãn Bảo: "..."
"Là ngươi đấy nhé."
Mãn Bảo lúc mới nhớ , khi ở nhà, nàng lén lút chuyện với Khoa Khoa, nó cứ thỉnh thoảng thông báo "Đại ca đến", "Nhị ca đến"... Mãn Bảo thấy phiền, liền bảo nhà đến thì cần thông báo.
Lần đúng là thể trách Khoa Khoa. Mãn Bảo chỉ đành trách Chu Tứ Lang: "Tứ ca, đến lên tiếng, sợ c.h.ế.t khiếp."
"Muội mới sợ c.h.ế.t khiếp đấy, Trang bảo sang bên , cứ sán đến đây gì, c.h.ế.t hả?" Chu Tứ Lang những thực vật lạ hoắc trong gùi của nàng, cau mày hỏi: "Mấy thứ bên ngoài ?"
"Chính vì nên mới đến đây đào."
"Thật là, mấy thứ hoa cỏ rốt cuộc gì thú vị?" Chu Tứ Lang vẫn luôn hiểu nổi nàng, "Từ bé thấy thích cái , chẳng lẽ kiếp là chuyên quản lý hoa cỏ bên cạnh Thiên Tôn lão gia?"
Nghĩ , Chu Tứ Lang ngược khẳng định, vỗ tay : "Chắc chắn là như , ai da da, hóa Mãn Bảo nhà kiếp là quản lý hoa cỏ."
Mãn Bảo: "..."
Chu Tứ Lang bắt đầu loanh quanh, : "Vậy cũng thể quên nghề cũ , chờ kiếp c.h.ế.t , còn tiếp tục về thần tiên đấy, nhỡ đến lúc đó nhận mấy loại hoa cỏ thì ? Nào nào nào, cho tứ ca , còn đào những loại nào?"
Mãn Bảo để tứ ca hiểu lầm là , nhưng nàng vẫn kìm vui vẻ. Nàng đưa cái cuốc hoa cho , chỉ đám thực vật rải rác bên bờ ruộng : "Chính là chỗ ."
Chu Tứ Lang liền giúp nàng đào, : "Mấy loại hoa cỏ chắc đáng giá mấy nhỉ? Cùng lắm thì chúng mua ở bên ngoài, cứ tự bò sang đây đào gì."
"Chắc là đáng giá đấy," Mãn Bảo nhớ những giới thiệu về các loại hoa cỏ trong sách, : "Ví dụ như hoa lan, a, đây là kim ngân hoa..."
Nghe Khoa Khoa giới thiệu, Mãn Bảo vui vẻ nhận lấy cây thực vật Chu Tứ Lang đào lên, tít mắt : "Kim ngân hoa là thảo dược, cuối cùng cũng t.h.u.ố.c . Tứ ca, chỗ còn một cây nữa, mau đào ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nong-gia-tieu-phuc-nu/chuong-793.html.]
Tinh thần Chu Tứ Lang phấn chấn hẳn lên, hỏi: "Có giống nữ trinh t.ử , bán tiền ?"
"Chắc là ."
Chu Tứ Lang liền hưng phấn hơn hẳn. Gần đây qua nhiều với hiệu thuốc, cảm thấy thảo d.ư.ợ.c đời đều kiếm tiền. Giờ đào một cây thảo dược, trong đầu tràn ngập ý tưởng trồng nó đầy khắp núi đồi.
Chu Tứ Lang đối xử với cây thực vật đặc biệt cẩn thận, cố ý đặt nó một góc trong gùi.
Hai em đào bới cả buổi, đào ít thứ linh tinh. Nhìn thấy bên cạnh vườn rau bọn họ đào bới lồi lõm, Chu Tứ Lang chút chột .
Lại những cây rau xanh lớn ít , tròng mắt đảo một vòng, : "Dù cũng đào nhiều hoa cỏ thế , dứt khoát hái chút rau về ."
"Như ," Mãn Bảo : "Mấy loại hoa cỏ là vứt , chẳng khác gì cỏ dại, nhưng rau là trồng mà."
"Là nhà họ Tiêu trồng, nhưng nhà họ Tiêu còn thể chui đây lấy ?" Chu Tứ Lang lý lẽ hùng hồn: "Hơn nữa nha môn cũng chẳng cần mấy thứ rau , thà để nó già , chi bằng chúng ăn quách cho xong."
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Nói xong, chẳng đợi Mãn Bảo trả lời, trực tiếp tay ngắt rau.
Mãn Bảo, Mãn Bảo đương nhiên là giúp một tay .
Nàng giúp ngắt một đống, còn trái canh chừng : "Tứ ca, chúng ngắt một ít thôi, mai đến, thế mới tươi."
Chu Tứ Lang: "..." Hắn chỉ định ngắt một thôi, nàng tin ?
Chu Tứ Lang mặc kệ nàng, ngắt một đống bỏ gùi tiếp tục ngắt, : "Vào đây một là bò qua lỗ một , bẩn lắm, còn tốn quần áo."
Chu Tứ Lang giáo huấn nàng: "Sau chạy sang đây nữa, sang cũng chọn lúc thời tiết , quần áo giày dép bây giờ xem."